Anh rể không yêu chị gái mình nên cuộc hôn nhân này đương nhiên là phải đi đến bước đường ly hôn, tuy rằng sau khi ly hôn sẽ không thể gặp lại anh rể nhưng Từ Nọa vẫn gật đầu: “Vâng, hai người nên ly hôn thôi.”
Từ Nọa muốn Lôi Minh ly hôn, Lôi Minh không biết là cậu nghĩ như thế nào, trong lòng có chút phức tạp.
Im lặng một lúc, Lôi Minh hỏi cậu: “Tại sao em lại đi tự sát?”
Từ Nọa không nói gì, quay đầu sang một bên, cậu không muốn nói rằng mình chính vì Lôi Minh bỏ rơi cậu nên cậu mới tuyệt vọng đi nhảy sông tự sát.
“Lần sau đừng làm chuyện ngu ngốc như vậy nữa, tôi rất lo lắng cho em.” Khi Lôi Minh biết thi thể cậu được vớt lên từ dưới lòng sông sâu thẳm, tim hắn như ngừng đập nửa nhịp. Thấy được tầm quan trọng của cậu đối với hắn, có lẽ đây chính là tình yêu.
Nghe người đàn ông nói lo lắng cho mình, cậu vô cớ muốn khóc lên, trên đời này chỉ có chị gái là quan tâm đến mình nhất, nhưng bây giờ lại có một người đàn ông khác quan tâm đến mình.
Mặc dù lời nói của Lôi Minh không giống như lời tỏ tình, nhưng cậu có thể cảm nhận được rằng người đàn ông này không muốn đánh mất mình, đồng thời cậu cũng không muốn mất đi Lôi Minh.
Từ Nọa từ trên giường ngồi dậy, nhào vào trong lòng Lôi Minh, khóc lóc thảm thiết, nghẹn ngào nói: “Hức… Nọa Nọa không muốn cùng anh xa cách, đừng bỏ rơi Nọa Nọa nữa có được không...”
Tình cảm cậu dành cho Lôi Minh khác với tình cảm dành cho chị gái mình, mất đi Lôi Minh, cậu cảm thấy trái tim mình bị khoét một lỗ rỗng, không muốn trải qua cảm giác đó một lần nào nữa, càng không muốn nhảy vào dòng sông lạnh lẽo rồi cố gắng khiến bản thân mình dần dần mất đi hơi thở lần nào nữa.
Lôi Minh ôm chầm lấy Từ Nọa, ôm thật chặt, hận không thể bóp nát thân thể cậu sau đó hòa hợp với toàn bộ cơ thể hắn.
Lôi Minh thấp giọng đồng ý với cậu: “Được, chúng ta sẽ không rời xa nhau.”
Từ Nọa biết mình có lỗi với chị gái nhưng lại không muốn quay đầu lại, ngẩng đầu hôn lên môi Lôi Minh. Thấy cậu đã chủ động như vậy, hắn cũng trở nên không kiềm chế được, đưa lưỡi vào miệng cậu, hai người trao đổi nước bọt với nhau.
Trong quá trình hai người hôn môi, hai tay cũng không rảnh rỗi mà cởi quần áo của nhau ra.
Cửa phòng cũng không có khóa, cho dù có người nào đi vào cũng không ngăn được bọn họ sẽ làm tình với nhau.
dương v*t của Lôi Minh đã cương cứng hết cỡ, lại còn nóng hôi hổi.
Kích thước khủng như vậy khiến cậu càng khó kiềm chế hơn, hơi ưỡn eo lên, nhắm ngay miệng âm đ*o mềm mại của mình đút dương v*t thô to của Lôi Minh vào rồi từ từ ngồi xuống.
Vì phía dưới Từ Nọa đã chảy ra rất nhiều nước dâm dùng để bôi trơn nên cũng không khó khăn lắm để tiến vào, chẳng mấy chốc đã đi vào hơn một nửa.
Từ Nọa cũng không dám một hơi trực tiếp ngồi xuống, cứ như vậy từ từ từng chút từng chút quấn lấy dương v*t to lớn của Lôi Minh. Lôi Minh cũng không vội, ôm khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu, sau đó lại hôn cậu vài cái.
Lúc này, hai người trong phòng bệnh đã cởi sạch quần áo, đang từ từ đi vào.
Cuối cùng, khi chỉ còn lại một đoạn nhỏ, cậu trực tiếp ngồi xuống, dương v*t thô to liền đi vào rất sâu, cảm giác như mình đã tiến đến tận tử cung rồi.
Từ Nọa cúi đầu nhìn cái bụng căng phồng lên của cậu, sợ sẽ có gì đó không tốt, nhưng cũng tham lam muốn Lôi Minh tiến vào càng sâu.
Người đàn ông thở hổn hển rồi hỏi: “Nọa Nọa, tôi có thể di chuyển được không?”
Từ Nọa ngồi lên đùi Lôi Minh, hai tay đặt ở trên vai hắn, tư thế này cho phép dương v*t to lớn tiến vào một độ sâu chưa từng có trước nay.
Cảm nhận được dương v*t thô to của Lôi Minh chọc vào tử cung mềm mại của mình, cậu thiếu kiên nhẫn mà phát ra âm thanh rên rỉ: “Ư…ưm…”
Người đàn ông hơi thẳng eo khiến cậu bị cú va chạm của Lôi Minh thúc lên trên.
Lôi Minh giữ eo cậu ngăn cậu chạy lung tung, sau đó bắt đầu tăng tốc, từ từ va chạm nhẹ nhàng rồi chuyển sang thúc mạnh.
Từ Nọa bị Lôi Minh thúc kích động quá mức đến kêu khóc thành tiếng: “A… Hức… dương v*t của anh rể tiến vào tử cung… Sắp hỏng mất, hức… a…”
“Được rồi, không sao đâu, sẽ không bị chịch hỏng đâu.” Người đàn ông thúc vào cậu còn hung dữ hơn trước.
Từ Nọa suýt chút nữa bị thúc văng khỏi giường, cậu vội vàng ôm eo Lôi Minh: “Hức… chậm một chút…”
Lôi Minh lúc này làm sao có thể chậm lại được, hắn đột nhiên mạnh mẽ thúc eo, ra vào qua lại bên trong miệng âm đ*o mềm mại đầy thịt của cậu, mỗi lúc vào một sâu hơn.
Mười phút sau, Lôi Minh bắn tinh một lần, nhưng dương v*t to lớn không có ý định suy yếu đi chút nào, thậm chí còn cứng hơn trước.
Cậu cũng bắn tinh, tất cả đều là tinh dịch màu trắng đục bắn lên cơ bụng của Lôi Minh.
Lôi Minh lấy tay quét một ít tinh dịch của cậu vào miệng nếm thử, mùi vị vẫn ngọt ngào như ngày nào.
Cậu hơi sợ lúc này chị gái sẽ quay lại nên không muốn nữa, nhấc hông định đi xuống khỏi người Lôi Minh: “Chị em đến giờ sắp về rồi.”
Lôi Minh lại kéo cậu ngồi lên đùi mình: “Yên tâm đi, cổ một lát sẽ không về được đâu.”
Bị Lôi Minh kéo ra sau, cậu dùng sức ngồi dậy, Từ Nọa lại há miệng khẽ rên rỉ: “Ưm…”
Lôi Minh vòng tay qua eo cậu hỏi: “Em vẫn muốn dương v*t của tôi chứ?”
Trên thực tế, dù muốn hay không thì Lôi Minh cũng sẽ không rút nó ra.
Cậu lắc đầu tỏ ý không muốn nữa, vì sợ sẽ bị chị gái phát hiện.
Nhưng Lôi Minh lại bắt đầu có suy nghĩ dữ dội với những ý định xấu xa, hết lần này đến lần khác ra vào trong âm đ*o của cậu.
** tử cung thôi thì chưa đủ, Lôi Minh rút dương v*t to của hắn ra, sau đó lại đưa vào trong lỗ đít của cậu. Âm hộ mềm mại phía trước vừa mới được sảng khoái, hậu môn phía sau cũng bắt đầu sướng, Từ Nọa hoàn toàn bị khoái cảm lấn át.