"Vậy chỉ cần tôi có đủ tiền, kiếp sau tôi có thể đầu thai thành đại gia sao?"
"Có thể. Khi cô xuống đây, cô đã được tạo lập một tài khoản ngân hàng ở Ngân hàng Địa phủ. Cô có thể tùy ý lựa chọn trở thành triệu phú, tỷ phú, rich kid, rich kid thế hệ thứ ba, hay thậm chí là rich kid thế hệ thứ n, miễn là cô có đủ âm tệ trong tài khoản ngân hàng."
Nghe vậy, mắt tôi sáng rực lên. Cùng lúc đó, tôi cũng nhớ đến người bạn thân của mình trên dương thế.
"Vậy tôi có thể đưa bạn thân của tôi đi cùng không?"
Hắc Vô Thường kinh ngạc: "Bạn thân của cô cũng c.h.ế.t rồi sao?"
Tôi lắc đầu: "Cô ấy hiện vẫn còn sống, không thể xuống đây kiếm tiền được rồi."
"Nhưng cơ hội không chờ đợi ai cả!" Tôi vỗ đùi: "Lúc chính sách mới vừa ra mắt cũng là lúc lợi ích nhiều nhất! Chờ đến khi bạn thân của tôi xuống đây, đến lúc đó ma quỷ đầy rẫy như lúa ngoài đồng, sợ rằng sẽ không còn “canh ngon” để húp nữa!"
Tôi thương lượng với Hắc Vô Thường: "Liệu tôi và bạn thân có thể dùng chung một tài khoản để tích lũy tiền không? Biết đâu tôi có thể kiếm đủ tiền cho cả hai đầu thai thì sao? Khi đó, bạn tôi xuống đây, tôi sẽ dẫn cô ấy đi trải nghiệm phong tục tập quán của Địa phủ, sau đó hai chúng tôi có thể tay trong tay cùng đi đầu thai. Tôi còn muốn cùng bạn thân của tôi đầu thai vào cùng một nhà, kiếp sau trở thành chị em ruột của nhau."
Hắc Vô Thường kiên quyết từ chối: "Địa phủ chưa từng có tiền lệ này."
Tôi nghiến răng: "Nếu ông có thể giúp tôi làm được chuyện này, tôi sẽ tặng ông ba nén hương an hồn!"
Hắc Vô Thường kinh ngạc: "Cô biết làm hương an hồn sao?"
Ở Địa phủ, chỉ có một vài lão quỷ là am hiểu tường tận nghệ thuật làm hương.
"Tất nhiên." Tôi thề thốt một cách đầy tự tin. Trên thực tế, tôi chưa bao giờ làm hương an hồn.
Hắc Vô Thường do dự, giơ ra năm ngón tay: "Năm nén."
"Năm nén hương an hồn, trong vòng ba ngày, tôi sẽ giúp cô giải quyết ổn thỏa chuyện này."
"Được."
"Một tháng sau tôi sẽ đến lấy hương." Hắc Vô Thường nhìn tôi bằng nét mặt cứng đờ: "Cô sẽ không muốn biết hậu quả của việc mắc nợ Vô Thường như tôi là gì đâu."
"Ha ha ha sao lại thế được chứ." Tôi cười gượng: "Đúng rồi, sao lúc đi trên đường ông không chịu nói sớm? Vừa đi vừa nói không phải sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian sao?"
Hắc Vô Thường nhìn tôi đầy ẩn ý: "Cô gái, cô chưa từng làm hương bao giờ đúng không?"
Sau khi Hắc Vô Thường rời đi, tôi ngồi xổm trên mặt đất thở dài một hồi.
Tôi làm gì biết làm hương an hồn chứ! Nhưng mà… Nguyên liệu làm hương cũng không rẻ chút nào!
Tôi xem lại số dư trong tài khoản Địa phủ của mình. Không có chuyện tiền từ trên trời rơi xuống, chỉ có con số "0" to lớn chói lọi đầy nhức mắt.
Phải trả nợ cho Hắc Vô Thường rồi còn phải mua cơ hội đầu thai tốt, tất cả đều cần đến tiền. Cần phải thật nhanh chóng trở nên giàu có!
Bây giờ, đầu óc tôi đã sáng tỏ. Tôi nghĩ những thứ khác trong sách cũng có thể tận dụng để kiếm tiền, biết đâu không lâu sau tôi sẽ trở thành một phú bà xinh đẹp giàu có!
Kho tàng sách của ông nội để lại cho tôi được chia thành hai loại chính. Loại thứ nhất là sách về trận pháp, cũng chính là kỹ năng mà tôi đang cần để hoàn thành công việc dưới trướng Phán Quan. Nhờ sự hướng dẫn tận tình của ông ta, tôi đã có thể áp dụng kiến thức lý thuyết trên sách vở vào thực tế một cách hiệu quả hơn.
Loại thứ hai bao gồm các tài liệu hướng dẫn chế tạo những vật dụng nhỏ có ích cho ma quỷ, ví dụ như hương an hồn, đồ ăn nhẹ và các loại đan dược. Một số có thể là sách giáo khoa, số khác là sách tham khảo.
Sau một tháng làm việc dưới trướng Phán Quan, nhờ sự khéo léo, ngoại hình xinh xắn và mồm mép ngọt ngào, tôi đã dần xây dựng được một mạng lưới quan hệ tại Địa phủ. Ngay sau khi nhận lương, tôi đã dành ưu tiên cho việc mua nguyên liệu để chế tạo đan dược làm đẹp cho ma quỷ.
Việc mua nguyên liệu cho hương an hồn đành phải tạm hoãn, chờ đến khi tôi có thêm tiền, bởi vì nếu mua nguyên liệu cho cả hai thứ cùng một lúc thế này thì tôi sẽ không còn đủ tiền. Cuộc sống quả thật không dễ dàng và tôi vẫn đang phải gánh vác khoản nợ từ kiếp trước.
Theo những gì tôi tìm hiểu, nhiều hồn ma có ký ức sâu sắc về khoảnh khắc lâm chung thường giữ lại phần lớn diện mạo lúc chết. Chỉ khi tu luyện để nâng cao sức mạnh ma quỷ hoặc quên đi ký ức, họ mới có thể giảm bớt những dấu vết của cái chết.
Đây quả là một thị trường tiềm năng! Lợi nhuận cao và cạnh tranh thấp!
Ngay sau khi hoàn thành mẻ đan dược đầu tiên, tôi đã chia sẻ một ít cho những đồng nghiệp xung quanh với hy vọng mở rộng thị trường.
"Đây là đan dược làm đẹp cho ma quỷ do chính tay tôi làm, mọi người hãy thử xem sao.”
"Hiệu quả rất rõ rệt."
Nghe thấy có thứ kỳ diệu như vậy, mọi người đều tò mò xúm lại.
"Thật vậy ư?"
"Hình như cũng có vài hãng khác sản xuất đan dược làm đẹp rồi."
"Chẳng phải những thứ đó đều là hàng giả ư? Nói là đan dược làm đẹp, thực chất chỉ là đan dược ngụy trang mà thôi."
"Đúng vậy, đúng vậy. Dấu vết chỉ biến mất trong vòng vài tiếng, sau khi hết tác dụng của thuốc thì mọi thứ lại trở lại bình thường."
"Tiểu Bạch, sản phẩm của cô cũng là loại đó à?"
Tôi nở nụ cười tự tin. Đã là thứ do chính tay mình làm thì ắt hẳn tôi cũng đã thử nghiệm kỹ càng. Chỉ khi xác nhận có hiệu quả và không gây tác dụng phụ, tôi mới dám chia sẻ với mọi người.