• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đúng rồi, nếu số tiền tớ có được đều là từ tài khoản ở Địa phủ của cậu. Theo lý mà nói, tớ cũng chỉ lấy ba mươi triệu nhưng tài khoản của cậu không những mất một trăm triệu tiền gửi trước đó, mà còn nợ thêm một trăm triệu. Phí thủ tục này có phải quá vô lý rồi không?"

"Tớ cũng nghi ngờ mình bị người ta lừa. Nhưng Địa phủ nói đã kiểm tra dòng tiền, phát hiện không có bất kỳ vấn đề gì khác, do đó mà khoản nợ này có lẽ không đơn giản chỉ là do phí chuyển đổi." Nói đến đây, tôi hơi ngượng ngùng: "Nhưng tiền gửi của tớ thật ra không có nhiều như vậy, đã dùng để mua xe sang, biệt thự, gọi trai bao, cũng đã tiêu hết phần lớn rồi."

"Thái độ của những người bên phía Địa phủ cũng hơi kỳ lạ." Thường Hạ Sơn nhíu mày suy nghĩ về những điểm kỳ lạ của toàn bộ sự việc: "Họ dường như không muốn quan tâm đến chuyện này."

"Làm bất cứ việc gì cũng đều cần có lý do thúc đẩy, nhưng ở Địa phủ, tớ chỉ là một con ma mới, có gì đáng để họ nhắm tới chứ?"

"Không phải vì tiền, vậy thì là nhắm vào cậu rồi. Có phải trên người cậu có thứ gì đó mà chính cậu không để tâm đến nhưng bọn họ lại rất thèm muốn không?" Thường Hạ Sơn cố gắng tìm ra manh mối.

"Nếu biết được mục đích của đối phương thì tốt rồi, sẽ dễ giải quyết hơn nhiều." Bây giờ manh mối quá ít, hai chúng tôi không thể xâu chuỗi ra được bất kỳ thông tin hữu ích nào.

Thường Hạ Sơn thở dài: "Chờ đi, họ không đạt được mục đích, sớm muộn gì cũng sẽ bắt đầu hành động."

Tôi vuốt ve mái tóc của Thường Hạ Sơn, lúc này, cô ấy trông giống như một con búp bê ủ rũ, trông thật buồn cười!

Thường Hạ Sơn trừng mắt nhìn tôi, nhưng tôi không sợ, hiện tại cô ấy không thể nào đánh tôi được.

"Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến liền mà, dưới kia có người tìm tớ, là một người mà tớ không quen."

Tôi và Thường Hạ Sơn nhìn nhau, người này trông rất khả nghi.

"Tớ về xem thử một chút, lát nữa lại đến gặp cậu."



"Cậu đi đi." Thường Hạ Sơn vẫy tay chào tạm biệt.

Trước mặt tôi là một gã quỷ nam cao gầy, tự xưng là đại diện của Tập đoàn Tài chính Hải Thông. Ông chủ của họ là Đinh Bằng Vĩ nổi tiếng lừng lẫy, quen biết vô số vị đại gia, sở hữu khối tài sản khổng lồ, đầu tư vào vô số dự án, tóm lại, là một nhân vật cực kỳ "ngầu".

"Thậm chí ma quỷ cũng có thể thành lập tập đoàn sao?"

Gã quỷ cao gầy phản đối lại lời tôi: "Ma quỷ đều là do con người biến thành, con người có thể thành lập, tại sao ma quỷ lại không thể?"

"Vậy các anh tìm tôi để làm gì? Hiện giờ tôi không có tiền, đâu thể đầu tư được."

"Chính vì cô Tần không có tiền nên chúng tôi mới tìm đến cô. Nếu cô Tần không thiếu tiền, với tài năng của cô Tần, chúng tôi cũng không biết phải làm thế nào để thu hút được một nhân tài như cô."

Tôi thầm lắc đầu, dù không thiếu tiền, tôi vẫn có thể bị thu hút bởi tiền, ai mà chẳng thích tiền chứ!

"Chúng tôi muốn mời cô Tần làm cố vấn cho công ty chúng tôi, cung cấp hỗ trợ trận pháp cho công ty. Mức lương gấp đôi mức lương trung bình ở Địa phủ."

Nếu không phải vì đã cảm nhận được ý đồ xấu xa của họ, e rằng tôi đã đồng ý ngay lập tức với mức lương béo bở này! Kiếm thêm thu nhập bên ngoài sao có thể so sánh được với một công việc ổn định chứ?

"Tôi sẽ cân nhắc."


Gã quỷ cao gầy tỏ ra tự tin, dường như không tin rằng tôi có thể từ chối với điều kiện hấp dẫn như vậy: "Vậy tôi sẽ chờ tin tốt từ cô Tần."

"Chúng tôi hy vọng có thể thuê tiểu thư Tần làm cố vấn cho công ty chúng tôi, cung cấp hỗ trợ trận pháp cho công ty chúng tôi. Mức đãi ngộ tham khảo Địa phủ, tăng gấp đôi."



Nếu không phải vì cảm thấy họ không có ý tốt, tôi sợ rằng tôi đã đồng ý ngay tại chỗ! Kiếm tiền bên ngoài nhiều nhưng làm sao có thể so sánh được với một công việc ổn định.

"Tôi sẽ cân nhắc."

Người đàn ông cao gầy tự tin, dường như không hề nghĩ rằng tôi có thể từ chối với những điều kiện như vậy: "Vậy tôi sẽ chờ tin tốt của tiểu thư Tần."

Tối hôm đó, tôi chạy đến báo mộng cho Thường Hạ Sơn.

"Hạ Hạ, cậu biết không, hôm nay tớ đã từ chối một lời mời làm việc với mức lương hai triệu một tháng."

Tôi dùng sức lay người Thường Hạ Sơn đang nằm trên giường, trời ơi, ông nội ơi, cháu gái ông có tiền đồ rồi, vậy mà lại có thể không vì tiền mà khuất phục.

"Tuyệt vời tuyệt vời, cậu thật lợi hại." Thường Hạ Sơn giơ ngón tay cái với tôi: "Ngày mai sau khi thức dậy, tớ sẽ đi tra xem Đinh Bằng Vĩ là thằng cha nào."

"Hình như họ muốn tìm đến tớ là vì khả năng bày trận pháp của tớ."

Nói đến đây, tôi có chút do dự, vì thường xuyên đi theo bên cạnh Phán Quan, tôi không cảm thấy khả năng trận pháp của mình có gì đặc biệt.

Tôi cũng không phải là thiên tài, lại chỉ mới bắt đầu học, sao có thể so sánh được với những quỷ già đã luyện tập trận pháp nhiều năm?

Phải biết rằng, ma quỷ ở Địa phủ nếu muốn đầu thai thì đã đầu thai từ lâu rồi. Ví dụ như ông nội tôi, sau khi đến Địa phủ, tôi đã hỏi thăm tin tức của ông, biết được ông đã đầu thai ngay khi vừa mất đi. Tuy tiếc nuối vì không thể gặp lại ông nhưng tôi cũng yên tâm phần nào.

Những hồn ma còn lại không đi đầu thai, thời gian nán lại phải được tính bằng đơn vị mười năm, thậm chí là trăm năm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK