• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba ngày sau, Draco và Harry quay lại hồ Sayr, nhân ngư vương cũng vừa đến không lâu. Ba ngày qua Draco đã trau dồi ngôn ngữ người cá, tuy rằng nói không tốt nhưng ít ra cũng có thể hiểu.

“Nhân ngư vương, tình hình dưới đáy biển dạo này thế nào rồi?”

“Độ ấm đáy biển thay đổi nhiều, binh lính phát hiện có rất nhiều cá từ Bắc Băng Dương bơi đến lãnh địa của chúng ta, vài con bạch tuộc không có tính công kích cũng lén vào, nhưng số còn lại thì đột nhiên tấn công.”

“Xem ra tình hình của chúng ta giống nhau rồi, ngài có cảm nhận được ma lực nào lạ không?”

“Không, một chút cũng không có, nhưng ta đã phái binh lính đến Bắc Băng Dương dò xét.” Draco đứng cạnh Harry, âm thầm đỡ cậu. Gần đây bụng của Harry đã to hơn rất nhiều, lúc đứng thắt lưng không chịu nổi, nhưng để tỏ lòng tôn trọng với nhân ngư vương, Harry không ngồi, cũng không thể tựa vào Draco trước mặt bao người như vậy, chỉ có thể kiên trì đứng trên bờ cát. Bây giờ cậu chỉ mong chuyện này nhanh giải quyết xong để về nhà nằm thôi.

Harry cau mày phiên dịch lại cho Draco. Draco bảo Harry lấy khế ước ra. Ba ngày nay Draco và Bộ Phép Thuật vội vàng định ra khế ước này để Harry phiên dịch sang tiếng người cá. Mục đích chủ yếu của khế ước là bảo đảm hai tộc trong vòng năm trăm năm tới sẽ không phản bội nhau, khi một tộc gặp phải nguy hiểm quá lớn thì tộc kia phải giúp đỡ. Tộc người cá sẽ cung cấp cho con người một chút vật liệu quý hiếm làm dược liệu. Dù sao mỗi năm người cá cũng tróc ra một lượng lớn vẩy, có thể mang về làm dược liệu hay trang sức đều rất tốt. Con người cũng sẽ cung cấp cho người cá một số thứ cần thiết, như vũ khí lạnh và độc dược. Còn có những khoản nhỏ khác đều nằm trong phạm vi hai bên có thể chấp nhận được.

Nhân ngư vương vốn muốn mặc cả với Harry, nhưng lại bị mồm mép lanh lợi của cậu cản lại. Cuối cùng thì Harry làm nhân chứng cho Draco đại diện thế giới phép thuật kí khế ước cùng nhân ngư vương. Khế ước bắt đầu có hiệu lực vào lúc mặt trời mọc, trong vòng năm trăm năm không ai được vi phạm.

Để bày tỏ thành ý, Draco đã cho người dạy cho người cá cách dùng độc dược, tương tự nhân ngư vương tặng một rương toàn vẩy người cá hồ Sayr, còn có một rương thảo dược thường thấy cùng một lọ nước mắt người cá. Thứ quý giá nhất chính là nước mắt người cá. Nước mắt người cá có thể hóa thành trân châu, và cũng có một loại không hóa thành trân châu, đó là nước mắt của đứa bé người cá. Tâm hồn của chúng vô cùng thuần khiết, nên nước mắt của chúng là nguyên liệu vô cùng quý giá trong thuật luyện kim và vô cùng khó kiếm. Hơn nữa trẻ con luôn được bảo vệ nơi trung tâm thành phố dưới đáy hồ Sayr, nơi mà bên ngoài không thể với tới được. Có một số thứ không phải có tiền là mua được.

Draco rất hài lòng, trịnh trọng nhận lấy lọ nước mắt, chắc chắn cha đỡ đầu sẽ thích vô cùng. So ra thì mấy rương vẩy người cá và thảo dược đều không đáng nhắc tới.

Bọn họ hẹn mỗi ba ngày thì Bộ Phép Thuật sẽ đến trao đổi tình báo cùng tộc người cá, Draco lại phái thêm một bộ phận Thần Sáng nữa đến Bắc Băng Dương tìm đồng minh nơi thế giới phép thuật để cùng điều tra. Việc điều tra nơi rừng Navis vẫn còn tiếp tục, trước mắt thì ngoài Anh thì Đức, Pháp, Ý và Nga cũng đã phái thêm đội ngũ Thần Sáng vào đó. Liên minh năm quốc gia lùng sục toàn bộ các khu rừng, nghiêm trọng nhất là Rừng Đen của Đức, rừng Navis và Rừng Cấm nơi Hogwarts của Anh và Rừng Yoh của Nga.

Việc đáng mừng duy nhất là bây giờ trường học đã cho nghỉ, Thần Sáng có thể thoải mái vào Hogwarts điều tra. Neville cũng gia nhập đội điều tra của họ, tuy Snape vẫn còn rất lo lắng vì lịch sử nổ vạc đen tối của cậu ta, nhưng cũng không thể không nói rằng có vị thiên tài dược học này giúp thì tiến trình nhanh hơn rất nhiều. Hơn nữa sau khi nghiên cứu thi thể bạch tuộc và cỗ ma lực kia, tâm tình giáo sư tốt đến mức không thèm mắng việc Harry không chăm sóc tốt bản thân, chỉ phun tượng trưng hai ba nọc độc rồi thôi.

Thấy còn một thời gian nữa là Scorpio hoàn tất khóa học hè, Lucius và Narcissa quyết định dẫn bé ra nước ngoài du lịch, điểm đến là Ai Cập, Hy Lạp, Thổ Nhĩ Kì và Tây Á, mục đích là ngắm cảnh và tìm hiểu văn hóa phép thuật các nước. Scorpio tuy rất buồn vì ba và cha không đi cùng, nhưng như vậy cũng không ngăn được sự phấn khích khi lần đầu tiên được đi du lịch. Narcissa nhiều lần căn dặn Harry chú ý thân thể, nếu như sinh sớm thì nhất định phải gọi cho họ, họ nhất định sẽ trở về ngay lập tức.

Harry cho rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra cả, đợi đến lúc họ về thì ngày sinh cũng tới rồi, mọi người chắc chắn sẽ cùng nhau chào đón sinh mệnh mới đến gia đình. Ba người đi rồi dinh thự Malfoy thoáng cái trống rỗng. Harry bị Draco quản nghiêm, chỉ ở nhà, mỗi khi ra ngoài thì phải có người đi cùng. Harry cảm thấy không sao cả, dù sao cậu cũng quen với tính hay lo của Draco rồi, người cha nào chả vậy. Giáo sư Snape từng nói lúc hắn ra đời ông đã phải đánh nhau với Malfoy lớn một trận, nguyên nhân là giáo sư không chịu nổi việc Lucius cứ chạy khắp nơi mà không nghe người ta khuyên. Ông nghĩ đến lúc đó mình có thể kêu Ron Weasley làm chuyện này, hay là trực tiếp đánh ngất Draco để hắn không chạy vào phòng sinh.

Mỗi ngày Harry đều thành thành thật thật ngâm mình trong thư phòng, đọc hết quyển này đến quyển khác từ tàng thư của Grindewald, cảm thán phép thuật hắc ám cao thâm vĩ đại, trong lòng cũng có chút sợ, bởi vì bên trong ghi lại rất nhiều phương pháp còn kinh khủng hơn cả Trường Sinh Linh Giá, thêm nhiều thần chú tà ác hơn cả ba Lời nguyền Không thể Tha thứ. So với việc lần trước cậu dùng phép thuật cổ để đóng băng và đánh nát mặt băng, những thần chú trong đây còn mạnh hơn nhiều, Harry sợ rằng mình không đủ uy lực để phát huy chúng. Bởi vì tất cả đều viết bằng những ngôn ngữ cổ xưa, Harry cũng chỉ miễn cưỡng đọc được một ít, hơn nữa cậu còn phát hiện nếu thay đổi một hai từ thì có thể biến bạch ma pháp thành pháp thuật hắc ám ngay. Hóa ra đọc về pháp thuật hắc ám hằng ngày cũng giúp ích cho việc luyện bạch ma pháp. Điều này tạo cho cậu một hứng thú rất lớn. Nếu không phải thân thể hiện đang bất tiện, cậu rất muốn thử hết toàn bộ các phép thuật trong này.

Chúa tể Hắc ám đời đầu tiên – Gellert Grindewald – tài giỏi đến mức Voldemort không bao giờ có thể đuổi kịp. Trong thế giới phép thuật, uy lực của Voldemort dù mạnh, phạm vi ảnh hưởng tuy không nhỏ chút nào nhưng hắn ta cũng chỉ là tai họa của một quốc gia thôi. Còn Grindewald là người đứng sau thế chiến thứ hai, lão ta là mối nguy hiểm của toàn bộ thế giới phép thuật, làm cho những phù thủy ở châu Âu chỉ vừa nghe tên thôi đã sợ mất mật, từng thành lập nhóm Thánh Đồ gần như thay thế cho Bộ Pháp Thuật Đức, làm cho tất cả Thánh Đồ đều sùng kính từ đáy lòng, nghe lời lão răm rắp mà không cần dùng đến uy hiếp đe dọa gì. Nếu như không phải vì Dumbledore đánh bại Grindewald, thì không biết tình hình thế giới phép thuật ở châu Âu hiện tại sẽ trở nên như thế nào.

Harry thương tiếc hiệu trưởng của mình, cũng tôn kính Grindewald, càng tiếc nuối tình cảm giữa hai người họ. Nếu trước đây không xảy ra chuyện kia thì nhất định hai người sẽ ở bên nhau, trở thành hai ông già cùng ngồi ở Hogwarts, hay là ở Durmstrang, hoặc là làm hiệu trưởng, hoặc là làm giáo sư. Sẽ không có Voldemort, cũng chẳng có Cứu thế chủ Harry Potter. Cậu và Draco sẽ không gặp nhau, không cãi nhau, không đánh nhau, không có Scorpio, không yêu nhau. Harry trấn an đứa trẻ trong bụng, tiếp tục nhìn quyển sách trên tay. Không thể không thừa nhận rằng dạo gần đây cậu có chút đa sầu đa cảm, chắc là chứng u uất trước khi sinh?

Tối, Draco về nhà mang theo tin mới nhất. Harry nhìn một chút rồi cau mày. Tình hình dưới đáy biển càng ngày càng nghiêm trọng, ở các khu rừng cũng không mấy lạc quan. Nếu như không phải nhờ Thần Sáng đến kịp lúc thì một phần lớn thảo dược cùng sinh vật huyền bí sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi trần gian này. Hiệp hội Thảo dược và Sinh vật huyền bí tạo nên một khu rừng mới để chăm nuôi những sinh vật đáng thương ấy. Ít ra cũng có chút tin tốt, thí nghiệm sinh vật của giáo sư đã có kết quả.

Mặc dù bây giờ đã chắc chắn rằng lượng ma lực kia đầu độc tất cả các loài sinh vậy, dù là thực vật động vật thậm chí là con người, làm cho họ có thêm tính công kích. Phần lớn các sinh vật có thể kháng cự đều là có pháp thuật thuần khiết, như người cá, Độc Giác Thú và những bạch phù thủy vĩ đại. Snape lặng lẽ ném lượng ma lực đó vào Azkaban, phát hiện các phù thủy hắc ám không có chút chống đỡ nào với thứ này, bọn họ chỉ vừa nhiễm một chút thì sẽ thi nhau hút lấy như nghiện ma túy, nhưng hoàn toàn không có phương pháp giải quyết.

Snape cùng nhóm Thánh Đồ Đức là Hiệp hội các nhà Luyện kim phát minh ra một thứ có thể kiểm tra loại ma lực kì quái này. Tuy còn đang ở thời kì thử nghiệm, nhưng tất cả mọi người đều tin nó sẽ thành công. Món đồ này trợ giúp cho việc nghiên cứu rất nhiều, ít ra thì bọn họ có thể phát hiện thêm rất nhiều manh mối, kiểm tra được chính xác loại ma lực này khuếch tán tới đâu.

Draco và Harry đều không mấy am hiểu thuật luyện kim, nên chỉ có thể lo lắng chờ kết quả. Sau hai tuần trải qua vô số lần thất bại cùng kiên trì, thử nghiệm thành công. Tuy rằng chỉ có thể kiểm tra ma lực trong vòng một trăm mét, nhưng có còn hơn không. Thuật luyện kim không giống tạo ra những vật phẩm khác, phải do người tự tay làm mới được. Draco lập tức triệu tập tất cả nhà luyện kim ở châu Âu, tăng thêm giờ làm việc mới chế tạo ra được không đến một trăm món, nếu sử dụng tốt thì họ còn phải nghiên cứu cách để chúng hoạt động dưới đáy biển để giao cho Thần Sáng ở Bắc Băng Dương. Đây là một hạng mục khổng lồ không thể chậm trễ.

Từ lúc có món đồ kiểm tra ấy, mọi người điều tra nhanh hơn rất nhiều. Rừng Cấm và rừng Navis đã điều tra được một nửa. Còn rừng Đen âm u, nơi mà đến Grindewald cũng không dám tùy tiện vào, thì bị chia thành nhiều nhóm nhỏ để điều tra từ từ. Rừng Yoh ở Nga thì nằm ngay biên giới phía Bắc của Nga, quanh năm mang tình trạng lạnh giá, không có mấy phù thủy muốn vào đó làm gì, nên cũng trở thành một trong những khu rừng thần bí nhất châu Âu, cũng là nơi đả thương nhiều Thần Sáng được phái tới nhất. Đi mười người thì bình quân có hai người chết trong rừng và bốn người bị thương. Tất cả đều là Thần Sáng có nhiều kinh nghiệm nên không thể bị thương dễ dàng thế được. Nhưng bọn họ thậm chí còn không biết mình bị cái gì gây thương tích thì đã được đưa đến bệnh viện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK