• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Hắc Thiên

Beta-er: Nhạc Dao

Nghe vậy, Thẩm Tử Mặc có chút sửng sốt, anh cầm lấy áo khoác của mình, đứng dậy đi ra khỏi phòng, anh trấn an cô: "Đã xảy ra chuyện gì vậy, em cứ từ từ nói."

"Bây giờ anh đang ở Sênh Ca ạ? Nếu anh đang ở đây thì chúng ta gặp mặt ở ngoài đi." Phùng Vân Hi sốt ruột nói, cô không biết Thẩm Tử Mặc có nghĩ là mình cố ý không nữa.

Dù sao, nếu chuyện này bị đưa ra ánh sáng thì vô cùng có lợi với cô nhưng đây lại là một phiền toái không nhỏ với Thẩm Tử Mặc.

"Bây giờ anh đi ra ngoài. Sau đó, anh chờ em ở trên xe."

Sau khi cúp điện thoại của Phùng Vân Hi, Thẩm Tử Mặc vừa đi ra ngoài vừa gọi cho Trần Dịch: "Trần Viễn liên lạc với cậu rồi à?"

Trần Dịch chính là anh Trần Viễn, anh ta vui vẻ nói: "Trần Viễn sẽ không làm bừa đâu, thật ra công khai cũng tốt, dù sao giới giải trí loạn lắm, cậu công khai tỏ thái độ tí là coi như cô ấy có bùa hộ mệnh rồi."

Ban nãy, Thẩm Tử Mặc không ngăn cản Trần Viễn vì chính anh cũng có ý này, nhưng nếu bây giờ phải công khai hết tất cả thì Phùng Vân Hi sẽ không chịu được. Vì vậy, anh chỉ có thể hành động từ từ.

Thật ra, cho dù Trần Viễn nói ra, trong phòng chỉ có mấy người, xử lý một chút là được, nhưng anh không biết rằng lúc đó Phùng Vân Hi đang gọi video call với Chu Hạo Hiên, bên chỗ Chu Hạo Hiên còn có người.Vì thế, khi anh nghe lời nói của Phùng Vân Hi thì mới sửng sốt một chút.

Thẩm Tử Mặc nói: "Tôi biết rồi, cậu nói với A Viễn một chút đi, cậu ta đã làm hơi quá rồi!"

Trần Dịch có chút không tin: "Lẽ nào thằng nhóc đã làm bừa ư!"

Thật ra Trần Viễn cũng đơ luôn rồi, cậu không biết cái gì hết, cậu chỉ gọi Phùng Vân Hi thôi mà, tại sao sự việc lại trở nên nghiêm trọng như vậy chứ!

Huống hồ, đạo diễn còn nhìn cậu với ánh mắt không mấy thiện cảm. Sau khi trở lại phòng, cậu được thông báo rằng Thẩm Tử Mặc sau khi nhận được điện thoại thì đã đi ra ngoài rồi. Thấy vậy, cậu liền ngoan ngoãn gọi điện cho cha mẹ mình rồi chạy trốn về khu nhà chính.

Trần Viễn: Dưới tình huống như vậy, anh trai thật sự không đáng tin cậy chút nào, dù sao cũng là do anh trai cậu đào hố chôn cậu, cậu vẫn nên về nhà thôi o (╯□╰)o.

Sau khi Thẩm Tử Mặc rời khỏi đây thì ở bên ngoài chờ Phùng Vân Hi.

Phùng Vân Hi lề mà lề mề đi tới, nét mặt ỉu xìu, khi cô đang định mở cửa xe thì Thẩm Tử Mặc giơ tay lên chặn cô lại, cô nói: "Chúng ta đi lên rồi nói sau."

"Bây giờ che dấu còn có tác dụng sao?"

"Không có tác dụng."

Phùng Vân Hi rụt rụt cổ: QAQ, làm vậy kim chủ không vui sao, cô cũng không vui đó.

Đúng lúc này, Hứa Chu lại gọi cô.

Thấy vậy, Phùng Vân Hi liền gửi tin nhắn cho Hứa Chu: {Anh Chu, bây giờ phải làm sao đây, chuyện giữa em và Thẩm tiên sinh hình như bị phát hiện rồi, liệu anh ấy có tức giận không?}

Hứa Chu: {Đã là lúc nào rồi mà em còn nói với anh chuyện này, em có suy nghĩ đến tin tức của ngày mai không?}

Hiện tại, dù có ăn lạt điều thì cũng không thể tỉnh táo được nữa rồi.

Sự việc này không những ảnh hưởng đến việc công khai mối quan hệ giữa cô và Thẩm Tử Mặc, nếu như Thẩm Tử Mặc không muốn cho cô một danh phận thì truyền thông sẽ về nói cô như thế nào đây.

Phùng Vân Hi nhìn màn hình điện thoại, do dự nói: "Anh Chu gọi điện thoại tới, chắc anh ấy muốn đem chuyện này phát triển theo hướng kia."

Cô đang hỏi ý kiến của Thẩm Tử Mặc.

"Anh có biện pháp gì không?"

"Không có."

Thẩm Tử Mặc đến cùng vẫn có suy nghĩ muốn công khai mối quan hệ này, anh chăm chú nhìn Phùng Vân Hi: "Hiện tại có hai biện pháp: Một là để sự tình tùy ý phát triển, chúng ta im lặng. Hai là trực tiếp công khai luôn, em chọn đi."

Phùng Vân Hi chưa kịp lấy lại tinh thần: "Công khai?"

Rõ rành đó là câu nghi vấn nhưng Thẩm Tử Mặc lại coi nó là câu khẳng định, anh cầm lấy điện thoại của Phùng Vân Hi, bấm nghe: "Tôi sẽ công khai, bên anh chỉ cần làm theo là được rồi."

Cho tới bây giờ, Phùng Vân Hi chưa từng nghĩ đến việc công khai mối quan hệ với Thẩm Tử Mặc, cô cũng chưa hề đặt mình vào tình huống này, cô chỉ muốn ở bên cạnh Thẩm Tử Mặc là được rồi. Nguyên nhân cô đối xử tốt với Thẩm Tử Mặc là mong anh đừng vứt bỏ cô thôi. Nhưng bây giờ, họ sắp công khai mối quan hệ rồi, đây có tính là chuyện mà cô vẫn luôn cố gắng đã thành công rồi không?

"Thật ra, anh không cần phải vì em mà miễn cưỡng bản thân đâu ạ, anh có thể giữ im lặng. Vả lại, nếu có tin tức mới thì các kí giả cũng sẽ không bám lấy vấn đề này mãi đâu." Phùng Vân Hi níu lấy gấu váy, mỗi khi cô căng thẳng thì cô thường làm động tác nhỏ này.

"Chẳng lẽ, nếu anh im lặng thì sẽ không có người hỏi anh về chuyện này sao?" Giọng nói của Thẩm Tử Mặc không chút khác thường, khi anh nói xong liền ra hiệu cho Phùng Vân Hi lên xe.

Cuối cùng thì Phùng Vân Hi cũng cùng lên xe với Thẩm Tử Mặc, còn xe của cô thì để lại ở đây, ngày mai kêu người đến lấy là được.

Đến nhà, một người bước vào cửa trước, người còn lại đi theo sau, một người thì biểu cảm nghiêm túc nhưng không che lấp được sự rạng rỡ, người kia tuy tươi cười nhưng tâm trạng không tốt chút nào.

Quản gia Chu nghĩ ông đã biết được chuyện không nên biết rồi, đêm nay, phòng dành cho khách chắc là có thể để trống được rồi.

Nhưng mà, ông là một quản gia tận tâm nên ông vẫn hỏi Phùng Vân Hi có muốn ăn khuya không, bưng thức ăn khuya đã được hâm nóng lên, dù ở xa cũng có thể ngửi được mùi thơm.

Tuy Phùng Vân Hi không đói, nhưng mà Chu quản gia có ý tốt thì cô không nên từ chối. Sau đó, cô đi rửa tay, chuẩn bị ăn khuya, lúc ra cô vẫn thấy Thẩm Tử Mặc đứng ở đó, thuận miệng hỏi: "Anh có muốn cùng em ăn khuya không?"

Thẩm Tử Mặc không ăn khuya bao giờ, Phùng Vân Hi chỉ thuận miệng hỏi thôi.

"Em giúp anh múc một chén đi."

"..."

Phùng Vân Hi đưa bát súp trước mặt mình cho Thẩm Tử Mặc: "Anh ăn chén này đi, em đi múc chén khác." Nói xong, cô liền đứng lên, bởi vì quá vội nên cô đập trúng góc bàn.

Sự đau nhức truyền đến, cô khom người dùng tay che lại chỗ vừa mới bị đụng trúng: "Em không sao, một lát thì sẽ không đau nữa." Nói xong, cô định đi vào phòng bếp.

Thẩm Tử Mặc đứng dậy, đi tới bên cạnh cô, cúi đầu định nhìn chỗ bị đụng trúng, thì bỗng nhiên ánh mắt của anh ngẩn ngơ, yết hầu nhấp nhô, sau đó liền nhìn ra chỗ khác: "Thuốc mỡ lần trước anh đưa em còn không?"

"Ở trong phòng, em không muốn ăn nữa, em về phòng trước đây." Phùng Vân Hi vốn dĩ không muốn ăn, bây giờ càng có cớ để chạy trốn.

***

# Thẩm Tử Mặc Phùng Vân Hi #

Sau khi topic này được truyền ra rằng người sau lưng Phùng Vân Hi chính là Thẩm Tử Mặc, thì chỉ sau vài giờ, topic này đẩy hot search lần trước của Phùng Vân Hi xuống, làm dân mạng xôn xao nguyên đêm.

Sáng sớm hôm sau, công ty của Thẩm Tử Mặc chính thức đáp lại, xác nhận hai người đang hẹn hò, hơn nữa tình cảm còn rất ổn định. Sau đó, Hứa Chu cũng thay mặt Phùng Vân Hi đáp lại vấn đề này.

Lần này Phùng Vân Hi không những nổi tiếng trên mạng mà còn lên tạp chí kinh tế và tài chính nữa.

Hãy xem tôi là một củ hành tây: Thật ra tôi không quá tin tưởng đâu, tôi thật sự không nghĩ ra hai người họ có quan hệ gì với nhau. Thậm chí, tôi còn cho rằng đây chỉ là lăng xê, nhưng lại không hề nghĩ là nữ thần đã công khai yêu đương rồi.

Hãy xem tôi là một quả táo: Nếu nữ thần của tôi công khai hẹn hò với người khác thì tôi nhất định sẽ phản đối ở Weibo của người đó. Nhưng mà, người này lại là Thẩm Tử Mặc, khi hai người họ đứng chung một chỗ thật sự là rất đẹp đôi đó.

Hãy xem tôi là một quả xuân đào*: Tình cảm ổn định có nghĩa là gì, tình cảm ổn định có ý nghĩa là có thể bước vào lễ đài hôn nhân cùng nhau. Dựa theo những gì Thẩm Tử Mặc chính thức đáp lại thì đã có thể thấy anh ta là một người đàn ông rất có trách nhiệm nha.

*Xuân đào:

Tôi không muốn giả vờ thành cái gì: Tôi chỉ ngủ một giấc thôi mà, vì sao mà nữ thần đã có bạn trai rồi?

Phải biết rằng, tin tức đáp lại bên Thẩm Tử Mặc là do Ôn Tuấn truyền ra, dựa theo tính cách của anh ta chắc chắn sẽ không truyền ra tin tức như này. Nhưng mà, Thẩm Tử Mặc nói bóng nói gió với anh ta là đừng để Phùng Vân Hi bị ấm ức, đừng cho bất kì tin đồn không tốt nào truyền ra ngoài.

Sau đó, Ôn Tuấn công bố với mọi người: "Tình cảm của hai người rất tốt, vô cùng ổn định, có thể tính đến chuyện kết hôn luôn."

Buổi sáng, lúc Phùng Vân Hi xuống lầu thì Thẩm Tử Mặc đã ra ngoài chạy bộ rồi. Nhưng trong phòng khách lại có thêm một người, cô còn nhớ người đó chính là người hôm qua đã gọi cô là chị dâu nhỏ.

Cậu ta còn dám đến!

Ngày hôm qua, sau khi Trần Viễn về nhà, cậu đã định trốn lâu dài trong khu nhà chính. Ai ngờ rằng, ngày hôm sau hai người đã công khai rồi, cho nên cậu rời khỏi khu nhà chính, đến tìm Phùng Vân Hi, đợi Phùng Vân Hi khen cậu làm tốt.

"Chị dâu nhỏ, xin tự giới thiệu, em là Trần Viễn, là em trai của bạn thân của anh Thẩm, em lớn lên với anh Thẩm." Trần Viễn vô cùng lịch sự giới thiệu.

Phùng Vân Hi đang muốn nói chuyện: Σ (°△°|||)︴

Trần Viễn? Đây không phải là ông trùm giới giải trí trong tương lai ư? Vậy tên ngu ngốc này chính là ông trùm giới giải trí thật ư?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK