• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Muội định chọn Pháp Sư sao?" Mộ Dung Kiệt nhíu mày, khuôn mặt anh tuấn có vài phần cứng ngắt

"Ân" Lạc Tử Băng cười vô tội, nàng nào biết Mộ Dung Kiệt chọn Kiếm Sĩ và Mộ Dung Kỳ chọn Luyện Đan Sư đâu. Ài...Không thể trách nàng nha!

"Kiệt ca à, huynh lo thái quá rồi" Mộ Dung Kỳ vỗ vai ca ca mình, nhẹ giọng trấn an nhưng ai biết trong lòng của nam tử như thiên sứ này cũng đang rỉ máu nhiều vô cùng, tuyệt không thua kém ca ca mình

Lạc Tử Băng nhìn hai huynh đệ nói chuyện trước mặt, chỉ có thể bất đắc dĩ lui ra. Chợt một giọng nói vô cùng quen thuộc truyền thẳng vào tai nàng.

"Băng nhi có quên Dực ca ta không đấy?" La Dực cười vô sỉ, đứng đằng sau lưng Lạc Tử Băng. Nàng vội quay đầu, nhìn hai nam tử vô cùng bình thường nhưng lại có khí chất ngạo mạn, tim không khỏi đập nhanh vài nhịp (Tác giả: sau hai mươi mấy chương chia lìa, cuối cùng nữ chính của chúng ta cũng gặp được hai người rồi *tung hoa* 

Lạc Tử Băng: Tại sao ngươi còn mừng hơn cả ta?

Tác giả: mừng dùm ngươi! Lac Tử Băng:...)

"Hai huynh...Cuối cùng cũng tìm đến ta" Lạc Tử Băng nở nụ cười, giọng nói có chút run rẩy, tựa như vỡ òa nhưng lại phảng phất nét vui mừng cùng buồn bã không khỏi làm người khác yêu thương

"Không phải là muốn chuẩn bị hậu thuẫn cho muội sao?" Mộc Vô Ngân cười sủng nịch, nhéo cái mũi nhỏ của Lạc Tử Băng, cảm xúc mềm mại truyền trên tay làm hắn vô cùng dễ chịu.

Mộ Dung Kỳ, Mộ Dung Kiệt nhìn hai nam tử xa lạ nhưng lại đối với nàng tựa như vô cùng quen thuộc thì vô cùng ngạc nhiên, đến cả những người xung quanh cũng ngạc nhiên không kém gì. Nhìn hai nam tử này mà tựa như đang phóng không biết bao nhiêu con dao cùng tò mò. Bất quá La Dự cùng Mộc Vô Ngân đều quăng qua hết, trong mắt bọn hắn giờ chỉ còn có nàng

"Ta biết, nhưng vẫn không khỏi nhớ các huynh" Lạc Tử Băng cúi đầu, lúc nói lại hơi len lén nhìn sắc mặt hai bọn hắn, có thể nói nàng vô cùng cường hãn nhưng với bọn hắn thì chẳng khác nào con mèo nhỏ. La Dực dĩ nhiên là tâm tình vô cùng tốt

"Ta nhớ muội còn hơn muội nhớ ta. Nhưng mà ở đây thật nhiều con ruồi, không tiện nói nhiều. Muội vào Pháp Sư sao?" La Dực xoa cằm, làm bộ dáng rất đáng đánh nhưng giọng nói lại vô cùng nghiêm túc say lòng người

"Ân, ta hảo hảo chờ hai huynh" Lạc Tử Băng cười tới rạng rỡ, cấp cho hai bọn hắn cái nhìn có chút nhu hòa rồi nàng quay người kéo hai huynh đệ Mộ Dung đi, làm cho La Dực cùng Mộc Vô Ngân chỉ có thể cười khổ

"Nàng ấy vẫn như ngày nào, phóng khoáng và mị lực" La Dực cảm thán, khuôn mặt thoáng nét cười nhạt, đôi con ngươi ánh lên chút ánh sáng mờ nhạt

"Băng nhi căn bản cũng không biết mình có bao nhiêu mị hoặc, chúng ta cũng không thể làm cho nàng ấy giấu đi lực hấp dẫn của mình được. Bất đắc dĩ để nàng ấy đi trêu hoa ghẹo bướm thôi, nàng ấy vui là được" Mộc Vô Ngân cũng cười nhạt, giọng nói mơ hồ làm người khác khi nghe lại như chìm vào không gian huyền ảo

"Chỉ sợ là nàng ấy không biết đã có bao nhiêu nam nhân trầm mê rồi, có vẻ chúng ta không phải là người duy nhất" La Dực nhíu mày, xoay người rời đi. Mộc Vô Ngân gật đầu rồi cũng sải bước theo. Bách Tà nhìn hai nam tử thần bí này, tự dưng hắn lại cảm giác hai người này thực lực không đơn giản, trong một phút chốc, dường như khí chất vương giả từ hai người này toát ra rồi lại biến mất rất nhanh

Lạc Tử Băng kì thật hoàn toàn không biết mình có bao nhiêu hấp dẫn, có bao nhiêu mị lực, đến cả Ma Thú của nàng cũng thấy nhưng nàng lại không thấy. Kì thật thì nàng thứ gì cũng giỏi, chỉ có chuyện tình cảm thì thứ gì cũng không biết. Ài...Thật đáng thương cho "những người nào đó" (Tác giả:chuẩn!)

Sau một khắc an bài, cuối cùng thì hai vị ca ca trên danh nghĩa đã phải không phục mà rời đi. Lạc Tử Băng thật bất đắc dĩ, nhìn lên cái cột to có khắc mấy chữ "Pháp Sư" Nàng ban đầu chính là định chọn Triệu Hoàn Sư, nhưng ngẫm lại, mình chẳng phải đã có Ma Thú ư? Học thứ gì trong đó nữa? Nên quả quyết chọn Pháp Sư.

"Băng muội muội, ngươi cũng chọn Pháp Sư?" Bách Tà cười yêu nghiệt tiến lại, khuôn mặt gần trong gang tấc trước mặt nàng. Lạc Tử Băng nhìn thoáng qua rồi tiếp tục cho hắn ăn bơ, mặc dù ba năm trước nàng đã từng gặp hắn nhưng ấn tượng quá mờ nhạt!

Bách Tà cũng có chút xấu hổ, thu lại bộ mặt yêu nghiệt, ho khan mấy cái rồi bắt đầu thao thao bất tuyệt về những thứ cơ bản của Linh Lương học viện, cơ mà nàng đã nghe Mộ Dung Đông ca không dưới năm lần rồi đấy...

"Ruốt cuộc thì Băng muội muội là ai? Trưởng gia Mộ Dung Đông cũng không quá mức rãnh rỗi mà đi thu một người xa lạ làm nghĩa nữ đâu" Bách Tà híp mắt phượng, nhìn Lạc Tử Băng so với tiên nữ còn đẹp hơn mà so với yêu nữ lại ma mị hơn

"Ngươi muốn biết" Lạc Tử Băng lúc này mới ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt của Bách Tà, khóe môi là nụ cười tựa tiếu phi tiếu nhưng đôi mắt lại thoáng một chút hứng thú. Nàng thật không nghĩ tới Bách Tà lại là người thông minh như vậy đấy nha!

"Nếu như đã biết sao ta còn hỏi muội?" Bách Tà cười đến phong tình vạn chủng, Lạc Tử Băng trong lòng không ngừng than tên này cũng quá mức bưu hãn đi! Nhưng khuôn mặt nàng chợt trở nên vô cùng tà mị

"Nếu như ngươi muốn biết, e rằng cái giá phải trả là vô cùng lớn" Lạc Tử Băng cười nhàn nhạt, không quan tâm ánh mắt nghi hoặc của Bách Tà mà hiên ngang đi thẳng qua người hắn, đến chỗ lôi đài để khảo sát

Nàng nhìn sang quả cầu thủy tinh, cái này hình như là xác định nguyên tố. Ai cũng phải thử, nhưng nàng là toàn hệ nguyên tố, làm sao bây giờ? Lạc Tử Băng vừa nghĩ vừa đặt tay trắng nõn lên quả cầu, vận một chút Băng nguyên tố trong cơ thể. Quả cầu thủy tinh lóe lên ánh sáng màu lam sẫm rồi tắt hẳn. Đến lượt Bách Tà thì hắn là màu đỏ, Hỏa nguyên tố!

Lạc Tử Băng nghiêng đầu nhìn sang cách khảo sát, hóa ra là phải lên lôi đài, cùng một con Linh Thú giao chiến sao? Nàng lại nhìn xung quanh. Ặc! Người ta cư nhiên lại nhường nàng lên trước cơ đấy!

Bách Tà cũng cười khì khì nhìn nàng. Lạc Tử Băng thật bất đắc dĩ nhảy lên lôi đài, nhìn đến cái lồng đang từ từ mở mà lại không biết bên trong là thứ gì. Nàng thật nhàm chán nha!

Không lâu, một con Lang Phong Nhị Kim Tinh nhào ra, tựa như muốn nhào tới nàng mà xé xác. Lạc Tử Băng giậm chân một cái, dưới chân nàng xuất hiện tầm mười cái băng tiễn phóng về Lang Phong, mọi việc diễn ra quá nhanh làm những người xung quanh nhất thời không thể tiếp thu nổi

"Ta xong rồi!" Lạc Tử Băng nhảy xuống, sải bước tiến vào, Linh Thú mà cũng đòi tấn công nàng? Cũng quá hài hước rồi đấy!

-Thông Báo-

Tác giả cũng không có nói gì nhiều đâu, chỉ là muốn thông báo cho mọi người biết rằng tác giả ta đang rất phân vân giữa một việc, đó là hậu cung của Từ Băng thì nên cho nam hay nữ? Vì một lí do nho nhỏ mà làm ra cái vấn đề không nhỏ mà mỗ tác giả ta bắt buộc phải thêm 3 nam chính nữa, nhưng sợ một vài bạn đọc lại cảm thấy quá không tiếp thu được nên mỗ tác giả ta định như thế này

Một là cho 3 nam chính vào, hai là ta cho nữ vào. Vì chị nữ chính của chúng ta song tính đều ái, tất nhiên cũng sẽ có nữ tử muốn ngả vào lòng mỗ nữ chính. Vì vậy nên hậu cung có nữ cũng không quá lạ, như vậy lại càng chứng tỏ chị mỗ nữ chính đủ biến thái, đủ vĩ đại để có thể hốt nam lẫn nữ =))))))

Tùy các bạn đọc cho tác giả ý kiến là nam hay nữ, à mà tác giả chỉ cho mọi người ý kiến trong vòng 3 ngày thôi đấy. 22/11 là tác giả chốt đấy nhá! =)))

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK