- Cậu ns đi
- Cậu đã nghi oan cho Lan rồi, thực ra con bé không có bán bảng thiết kế đâu
- Sao, cậu ns gì Lan không làm vậy chuyện đó - cậu ngạc nhiên đứng dậy
- Cậu coi cái này đi - Duy đưa điện thoại cho cậu coi
Cậu coi xog cậu ms biết mình đã hiểu lầm nó
- Tại sao cậu không ns cho tớ biết sớm
- Tại Lan không muốn cậu và H.Huyên cải nhau nên nhờ mình đừng ns - Duy giải thích xog thì bc ra ngoài để cậu có yên tĩnh
Cậu ân hận vì đã đánh nó, như nhớ ra điều gì đó cậu cầm lá thư đọc (chuyển sang xưng anh-em luôn nghen ạ)
" Huy à, khi anh đọc lá thư này thì có lẽ em đã đi rồi, hôm nay là ngày anh và H.Huyên kết hôn em chúc hai người hạnh phúc. Em muốn nói với anh một lời xin lỗi xin lỗi anh vì thời gian qua đã hiểu lầm và em cũng muốn nói với anh lời cảm ơn, cảm ơn anh vì đã bảo vệ em năm đó(5năm trc đó). Em thừa nhận là em còn yêu anh rất nhiều nhưng chắc đã quá muộn để ns vs anh rồi. Thời gian qua em nghĩ cũng đủ rồi, đc nhìn thấy anh hạnh phúc là em vui rồi, có lẽ em nên đi thật xa nơi này, đến nơi mà không ai có thể làm tổn thương em đc nữa và để quên đi anh. Chúc anh hạnh phúc!"
Cậu đọc từng câu từng chữ của nó viết xong, khoé mi cậu nóng hổi,1 giọt rơi rồi nhìu giọt lại rơi thì ra cậu đang khóc, có lẽ đây là lần thứ hai trong đời cậu rơi nc mắt và nc mắt cậu rơi cũng chỉ vì nó
Cậu vội chạy nhanh ra ngoài phóng chiếc BMW đi tìm nó, cậu muốn tìm đc nó, ns cho nó biết cậu yêu nó nhìu lắm,
- Alô, Huy à, cậu đang ở đâu vậy, sắp tới giờ làm lễ rồi đó - tiếng của Duy ns qua đt nhưng trả lời cậu chỉ là tiếng
Tít tít tít
Kết hôn ư, cậu đã đánh mất nó, người con gái cậu yêu rồi,tư tưởng đâu mà cậu kết hôn nữa chứ,
Tất cả là lỗi của cậu, chính cậu là người đã làm nó tổn thương đã khiến nó fải ra đi. Chiếc xe vẫn cứ lao về phía trc tìm kiếm bóng hình của 1 cô gái, 1 người cậu đã để mất đi cơ hội ns tiếng yêu rồi.