Bỗng dưng kí ức ùa về, nhớ ngày nào còn đi học còn gọi tên nhau còn đánh lộn chửi bới, giờ lớn rồi mọi chuyện thay đổi rồi, nhiều trắc trở hơn, nó và cậu chẳng còn cười nhiều như trước nữa thay vào đó là giọt nước mắt đau buồn
Người ta nói chàng trai ở bên bạn thời còn đi học sẽ chẳng bao giờ cùng bạn đi hết cuộc đời cả,
Mọi chuyện đã kết thúc rồi
Tạm biệt cậu người nó từng yêu
Người nó coi là cả thanh xuân
"Đại thiếu gia" à
- -----------*------------
Về phần cậu
Sau khi tỉnh lại cậu bị mất trí nhớ
Cậu chẳng nhớ gì cả,và cậu cũng đám cưới với Hiểu Huyên ngư lời mẹ cậu nói,
Kí ức về nó cậu đã quên, cậu cũng đã quên rằng cậu đã từng yêu nó như thế nào
Cái tên Ngọc Lan chẳng còn trong kí ức nữa thay vào đó là vợ cậu Hiểu Huyên
Cuộc đời thật quá bất công mà kẻ thì đau khổ người thì hạnh phúc
Chỉ có buồn cho nó người chịu nhiều đắng cay nhất
- -------------HẾT------------------
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện mình trong suốt thời gian qua, cảm ơn nhiều ạ.
Trang Young