-Anh Hai! -Thi-Chuyện này không cần cô ra tay đâu,cứ để đó rồi xem ai mạnh hơn ai -Nó đến gần chỗ Nhi nhẹ nhàng nói chuyện với cô
ên Bảo định lên tiếng nói thì nó đã quay sang nhìn
-Được rồi,hai biết mà,yên tâm đi em gái
Nhi đứng ngây người ra đấy " Có mỗi mình không biết chuyện gì mấy người này thật quá đáng quá mà cứ bắt nạt một đứa dễ thương như mình cơ chứ "
-Mà anh bảo có chuyện gì muốn nói với em à? -Nó nhớ lại chuyện sáng nay quay sang hỏi anh nó
-À xuống căng -tin rồi nói
Mọi người xuống căng -tin đã thấy vợ chồng nhà Phương - Tuấn ngồi đó
-Hai đứa mày nhanh thế -Bọn nó kéo nhau đến gần chỗ hai người họ
-Đợi chúng mày vợ chồng tao chết đói mất,mà ai đây? -Phương nhìn người bên cạnh lạ hoắc lần đầu tiên cô mới được gặp
-Đúng rồi đó hai đây là ai vậy? Sáng nay còn biết tên em nữa
-Đây không phải là Quỳnh Nhi tiểu thư con gái của tập đoàn Đàm gia đó sao? -Tuấn là người từng thay ba mình đi gặp đối tác,cậu cũng đã từng nghe danh về Nhi,cũng có một số thông tin về cô nên cũng gọi là biết
-Xin chào mình là Đàm Quỳnh Nhi
-Hai! Anh với cô ấy có quan hệ gì thế? -Nó thấy có rất nhiều dấu hiệu khả nghi giữa hai người
-Làm gì có cái gì -Anh nó nói phủ nhận tất cả mọi chuyện thì Nhi lên tiếng
-Chỉ là người yêu cũ thôi mà mọi người không cần quá kích động -Cô nói xong mà không biết rằng tính mạng của anh đang bị nguy hiểm trong vòng tay " yêu thương " của em gái mình
-Thiên Anh bình tĩnh nghe anh giải thích
-Thôi khỏi em cũng biết chuyện anh có bạn gái lâu rồi chỉ không biết đó là ai thôi.với lại cũng muốn tự anh nói ra cơ mà không như ý rồi
-Thôi cho hai xin lỗi đi đừng giận nữa,hai đi mua đồ ăn cho em
-Có cả em nữa nhé -Nhi gọi theo anh
-Mọi người ngồi đây đi tôi đi mua đồ ăn với Thiên Bảo -Hắn đứng lên đi theo anh nó
-Đúng là vừa sáng nay hai đứa nó công nhận tình cảm giờ đã đi với nhau rồi -Phương nói làm cho cả bốn người kia đứng hình
-Tôi không muốn ăn nữa,tôi về lớp trước đây -Long ngồi cạnh nó cảm giác khó chịu nên đứng lên đi về lớp,nó nhìn theo định gọi anh lại nhưng rồi lại thôi
-Tèn tén ten món em thích nhất nè không có tôm đâu nhé
-Cảm ơn hai nhiều nạ -Nó đỡ lấy đồ ăn của mình
-Của em đây? -Nhi nhìn thấy anh đưa cho nó rồi bỏ qua cô đưa sang cho Thư
-Đây cô nương khổ lắm cơ bao giờ cô mới định buông tha cho tôi
-Bao giờ em kiếm được người yêu
-À mà anh muốn nói chuyện gì với em thế? -Nó bỏ đũa xuống quay sang nhìn anh
-Anh nghe nói em định tham gia hội thi của trường -Anh nó cũng bỏ đũa xuống nhìn về phía nó
-Em muốn kết thúc mấy chuyện nhảm nhí này wor đây nên nhận lời bọn họ thi rồi,anh yên tâm đi em sẽ không làm anh mất mặt đâu
-Hội thi gì vậy? Còn được đăng kí không? Em cũng muốn tham gia -Cô lanh chanh đòi tham gia,cô nghe cuộc nói chuyện giữa hai người bọn họ như đang nhận kiêu chiến với ai ấy mà cô đoán không nhầm thì mấy con hồ ly kia cũng tham gia " Lần này tôi sẽ dậy cho các cô một bài học "
-Hết cách -Anh nó không có từ nào để diễn tả nổi cô nữa rồi
-Ế hay vợ cũng tham gia nhỉ? -Phương ngồi nghe có vẻ thú vị nên quay sang hỏi Tuấn
-Tùy em thôi,em như nào cũng được anh không ý kiến
-Hay tất cả chúng ta đều tham gia đi -Phương quay sang nhìn Linh với Thư đang ngồi nghe mọi người nói chuyện
-Thôi em không tham gia đâu, nhìn em như này tham gia bêu mặt lắm -Linh rụt rè nhìn về phía Phương
-Em cũng thế -Thư cũng buồn rầu thêm vào
-Mọi người tham gia hết đi cho vui
Lần này người nói không ai khác là nó,Linh luôn nể mặt nó nên không thể không tham gia còn Thư nghe câu nói của nó,lần đầu tiên nó nói chuyện với cô vui vẻ như vậy,cô sao có thể từ chối được,vậy là cả nhóm đều tham gia
-Sao không ai mời em thế? -Nhi thấy mọi người đối xử với mình quá bất mãn
-Em không mời cũng tự tham gia thôi,à mà Long nó đi đâu đâu? -Anh nó ngồi nãy giờ không thấy Long lên tiếng nhìn đi nhìn lại không thấy Long đâu cả
-Chả hiểu sao nó kêu không muốn ăn rồi đi về lớp rồi -Tuấn vừa uống cốc nước bên cạnh vừa nói -Mà tao thấy hôm nay tâm trạng nó bất ổn sao ấy
Mọi người đều quay hết về phía nó
-Sao mọi người nhìn tôi? Tôi không làm gì hắn ta nhé
-Oh ra vậy thôi ăn đi nhanh còn về lớp -Nhi không hiểu chuyện gì " Đúng là người mới khổ thật đó "nhưng có vẻ tình hình ở đây căng thẳng thật những lúc căng thẳng như này cô không tài nào ăn được cơm nên đã giải quyết vụ căng thẳng này êm xuôi
-Nguyễn Hoàng Bảo Nhiên đáng chết,đời này kiếp này tôi sé không độ trời chung với cô
-Long về lớp bực mình trước thái độ dửng dưng không quan tâm gì tới mình của nó
Đang ăn nó bị hắc xì hơi
-Đứa nào nhắc mình có duyên thế,đang ăn mà cũng không để cho người ta ăn no nữa
-Ăn ở sao cho tốt vào khéo đứa nào nó đang chửi mày cũng nên -Đã đang bực thì chớ nghe xong câu nói của Phương nó không muốn ăn cơm nữa luôn
Cuối cùng cũng đã vào tiết bọn nó tạm biệt nhau rồi đi về lớp
-Sao nay mày lại không ở lại ăn cùng bọn tao? -Thiên Bảo vừa về đến lớp đã thấy vẻ mặt tức giận của Long rồi
-Không muốn ăn nhìn thấy mặt em gái mày tao đã chẳng muốn ăn nữa rồi
-Vậy à? Không muốn nhìn thấy mặt em nó nữa thì để em nó qua nhà tao đi
-Tao mà không vì cái hiệp ước sống chung đó thì tao cũng không phải khổ như thế này -Long vừa nói vừa đập bàn lại còn giả bộ như sắp khóc đến nơi rồi nữa chứ
-Này nhé em tao không phải là món đồ mà hai đứa chúng mày chuyển đi chuyển lại như vậy nhé
-Mặc kệ cô ta có phải món đồ hay không nhưng tao không chịu nổi khi sống chung với cô ta nữa rồi,ông trời ơi tại sao lại đối xử với một đứa đẹp trai như con thế này cơ chứ
Nghe Long than mà cả hai người không chịu được đành phải về chỗ của mình ngồi
Cuối cùng cũng kết thúc buổi học mà nó chán ghét nhất.Hôm nay nó muốn đi bộ nên tạm biệt mọi người rồi đi trước
Long ra ngoài cổng đợi nó cả tiếng đồng hồ không thấy nó đâu cả,Thiên Bảo hôm nay có việc trên trường nên ra muộn thấy Long vẫn đang đứng đó anh tiến lại
-Sao giờ mày còn ở đây?
-Không phải đợi con em mày sao?
-Nó về từ đời nào rồi mà mày còn đứng đây đợi nó
-Cái gì? Nguyễn Hoàng Thiên Anh cô được lắm
Anh nó đứng nhìn theo Long mỉm cười rồi đi đến nhà xe lấy xe của mình rồi đi thẳng
Nó một mình đi dạo trên con đường mà nó vẫn hay đi " Sao mỗi lần nhìn thấy tên Long mình lại cảm thấy có lỗi về chuyện hôm qua thế nhỉ?",nó ngồi xuống bên đường suy nghĩ lại tất cả mọi chuyện " Không lẽ mình thích hắn ta thật rồi sao" nó gạt bỏ suy nghĩ đó rồi tiếp tục đi nhưng lần này nó không biết mình đi đâu nữa.Long ở nhà nhìn đồng hồ mãi mà không thấy nó về anh đi xuống nhầ xe lấy mui trần yêu quý của mình ra đi tìm nó,tìm hết nơi này đến nơi khác vẫn không thấy nó,anh lấy điện thoại của mình ra gọi cho nó thì thấy nó ở phía trước anh,anh đi nhanh về phía nó như sợ mất nó vậy,anh tiến đến gần nó cất giọng
-Thiên Anh
Một giọng nói ấm áp chứ không phải gắt gỏng như mấy lần trước anh gọi cô,cô quay đầu lại thì bị anh ôm lấy