Trong ánh mắt của cả triệu người, Mười Sáu đi đường giữa bị nói là không xứng đáng có Bùa Xanh, dùng thành tích 2/8/6 bi thảm để tuyên bố mình vừa trải nghiệm một trận game cực kỳ sai. Có điều cặp đường dưới cướp Bùa Xanh khốn kiếp kia quả thực không hổ với lời tâng bốc lúc đầu của Mười Sáu, bọn họ không những nhanh chóng đánh tan cặp đôi đối thủ trong giai đoạn đầu mà còn lập tức đổi lên đường trên đẩy trụ như đội bốc dỡ công trình. Đường trên, rừng, xạ thủ, hỗ trợ đi giết người khắp bản đồ làm vui, trong khi đó đối phương lại chỉ có thể bắt nạt được mỗi một mình đường giữa Mười Sáu bị đì đọt trong giai đoạn đầu.
Cuối cùng tổng kết lại thì trận đánh này phe địch tìm bắt Mười Sáu mọi nơi mọi lúc, đồng đội của Mười Sáu liền đi bắt phe địch mọi lúc mọi nơi. Đã vậy cái cặp đường dưới vô liêm sỉ kia mỗi người còn có một lần Legendary*. Mười Sáu rất muốn hỏi một câu chân thành, xạ thủ điên cuồng nhường điểm hạ gục cho hỗ trợ có thấy xấu hổ không, Chủ Công không thấy một vị carry khác team mình vẫn đang âm mạng à!
*Legendary: Khi người chơi giết được tám mạng của đối thủ liên tiếp mà không phải nằm xuống.
Chủ Công và Tiểu Kiều thu hút được sự chú ý lớn trong game như vậy nhưng tất cả mọi người của đội tuyển GG bao gồm cả hai vị chính chủ đều chẳng biết gì. Mọi người huấn luyện như thường ngày, mệt thì bò về phòng ngủ ngoan như cún. Tất nhiên Bạch Tịch còn phải chịu trách nhiệm vác vị quản lý Weibo chẳng làm gì để mệt kia lên lầu. Mà sau khi Bạch Tịch vác Tương Ngôn xuống lầu rồi lại khiêng anh đến phòng huấn luyện vào ngày hôm sau, Tương Ngôn mở Weibo lên mới biết bình luận và tin nhắn trên Weibo chính thức đang nổ tung trời.
Vị quản lý Weibo chính thức ý chí sục sôi vốn còn tưởng fan WG ngứa mồm vào chửi tiếp, đang định cầm bàn phím tập trung chiến đấu, đến khi định thần nhìn lại thì toàn bộ comment đều là yêu cầu Chủ Công và Tiểu Kiều live stream. Tương Ngôn tìm được vài từ khóa như “Mười Sáu”, “live stream” trong hàng loạt những dòng bình luận, đang định lên mạng tìm xem cái đôi cẩu nam nam đường dưới kia đã tạo nghiệp gì, ai dè khỏi cần tìm, mở bừa trang web nào ra thì Mười Sáu, Chủ Công và Tiểu Kiều cũng chiếm lĩnh hết trang chủ. Tương Ngôn nghiêm túc đọc hết từ đầu đến cuối một lần, khách quan mà nói thì Chủ Công và Tiểu Kiều chơi rất ổn, đồng đội của Thôi Duẫn Hiền vốn không xứng có Bùa Xanh.
Chủ Công dậy muộn, Tiểu Kiều ăn cơm chậm, hai nhân vật chính này đến phòng huấn luyện muộn nhất.
Hai người bọn họ vừa vào phòng huấn luyện thì phát hiện tất cả những thành viên trong đội đều đứng xúm vào máy tính của Tương Ngôn, đồng thời mỗi người còn đang nắm một vốc hạt dưa trong tay cắn cắn như sóc, thỉnh thoảng còn cười đến là quái dị. Chủ Công đi tới bên cạnh Thiết Trạch Hi hỏi mấy người đang xem gì thế, Thiết Trạch Hi thân thiết khoác vai Chủ Công: “Xem comment Weibo chứ gì, nào tới đây để anh chia sẻ cái sự sung sướng này với cậu.”
Chủ Công tới khiến mọi người chú ý, Lão Thiết khoác vai Chủ Công, Bạch Tịch Bạch Mặc bèn nhiệt tình kéo Dung Kiều Mộc đến bên cạnh bọn họ: “Tới luôn đi nào, dù gì đường dưới hai người cũng là cội nguồn của sự sung sướng này.”
Dung Kiều Mộc không hiểu liếc mắt nhìn Bạch Tịch và Bạch Mặc, sau đó lại nhìn xuống màn hình máy tính của Tương Ngôn. Tương Ngôn đang chậm rãi kéo chuột xem từng bình luận một, thỉnh thoảng còn like cho những comment mà mình vừa ý.
Thủy Sắc: Đỡ tôi lên nào, hãy để tôi giương cao cờ Du Mộc, phất cao lên trời năm trăm năm.
Không Chiết Chỉ ℃: Tôi vừa mới xem lại bài đăng thông báo, Chủ Công và Tiểu Kiều quả thực rất xứng đôi, CP này mị ship!
Người Qua Đường Giáp: Cướp Bùa Xanh cho em, nhường mạng hạ gục cho em, Chủ Công chiều hỗ trợ quá trời, chua xót thay cho Đại Oa.
eSports Không Có Ốc Bươu: Hôm qua livestream quá ngọt rồi, ngọt đến mức tôi không cảm nhận được đắng cay của Mười Sáu nữa.
Bươm Bướm Ảo Ảnh: Tự cổ đường dưới là một cặp, người xưa nói chẳng sai bao giờ.
Hân Hân: Thân là một fan của Chủ Công tôi không thể không nói một câu, Chủ Công chịu nhường mạng chứng tỏ đây là chân ái, giám định xong.
Ăn Đất Nhớ Kẻ Đào Hầm: Fan CP xin hãy ship kín đáo, đúng vậy tôi chính là fan only lạc loài, để tôi về!
Một Chú Hạc Péo Ú: Thực ra trận kia cũng chẳng có gì hay ho, tôi chỉ xem mười mấy lần thôi ấy mà.
Đông Đát: Chế tuyên bố đồng ý hôn sự này.
Feelingz: Gửi huyết thư quỳ cầu đường dưới đi lĩnh giấy đăng ký kết hôn.
Trong Sông Có Nước: Gửi huyết thư quỳ cầu đường dưới đi lĩnh giấy đăng ký kết hôn +2.
25208770: Gửi huyết thư quỳ cầu đường dưới đi lĩnh giấy đăng ký kết hôn +10000.
U: Tôi quyết định thành fan Tiểu Kiều, dù sao đây cũng là người đàn ông khiến Chủ Công phải cười.
Đạp: Mãnh liệt yêu cầu đường dưới dual cưỡi xe hoa.
20411630: Mị ứ biết, mị muốn theo tà giáo, ta muốn ship Đại Oa và Tiểu Kiều.
Cúc Cu: Tôi ship CP tương ái tương sát Chủ Công và Lượng Thần, thuyền Du Lượng đâu hãy cho tôi thấy cánh tay của các bạn?
ConnieRiddle: Du Lượng tém vào đi, next.
Noãn Diệp: Vấn đề bây giờ là CP này của Chủ Công sẽ gọi là gì?
Đội Trưởng Teemo Đang Chờ Lệnh_Teemo: Gọi là Chủ Mẫu hả?
“Ha ha ha ha ha ha ha ha ha Chủ Mẫu…” Bạch Mặc cười đến mức tay cầm hạt dưa cũng run lên, quay mặt chỉ cho Dung Kiều Mộc xem. Hiển nhiên Dung Kiều Mộc không có ý hùa theo Bạch Mặc, cậu bình tĩnh nhìn Bạch Mặc, càng bình thản hỏi một câu, “Buồn cười lắm à?”
Xưa nay kẻ ngốc luôn có phúc của kẻ ngốc, đầu óc đơn giản thì trực giác sẽ nhạy bén cực kỳ, thấy gương mặt nhỏ nhắn thuần lương vô hại kia của Dung Kiều Mộc, Bạch Tịch có cảm giác câu trả lời mà vị đội trưởng tiểu bạch hoa này cần chắc chắn không phải là có buồn cười. Nụ cười trên mặt Bạch Tịch cứng lại, giật giật khóe miệng rồi lắc đầu nguầy nguậy: “Không buồn cười tí nào.”
Dung Kiều Mộc thỏa mãn ồ một tiếng, sau đó nói với Tương Ngôn còn đang thả like dạo rằng: “Anh đăng Weibo thông báo số phòng stream của em, nhấn mạnh với bọn họ nếu được donate mười Chậu châu báu* thì sẽ dual ngồi xe hoa với Chủ Công.”
*Chậu châu báu: Một loại đơn vị donate tương ứng với số tiền thật mà người xem tặng cho streamer, ở đây là mức cao nhất.
Dung Kiều Mộc phát điên như thể không biết mình đang nói cái gì, khi mọi người còn đang trợn mắt há mồm lại bổ sung thêm một câu: “Em cũng là fan Du Lượng, like cái comment kia hộ em nhé, cảm ơn.”
Gân xanh trên trán Chủ Công giật giật, Du Lượng là cái quần gì, ai thèm dính vào cái vị Lượng thần ánh sáng chói lóa của Ba Đường Cong nhà bên chứ.
Dung Kiều Mộc dặn dò xong xuôi, không thèm để ý đến xạ thủ của mình, trực tiếp quay về chỗ ngồi mở máy tính, đã vậy còn nói được làm được, thực sự mở phòng stream của mình ra. Dung Kiều Mộc không thấy thỏ không thả chim ưng* chĩa thẳng camera lên trần nhà, hoàn toàn không có tí xấu hổ nào.
*Không thấy thỏ không thả chim ưng: Chưa thấy mục tiêu thì không hành động.
Các thành viên của đội tuyển GG cùng nhìn về phía Chủ Công, ánh mắt kia đều muốn nói một điều, hỗ trợ nhà anh điên rồi, hỗ trợ nhà anh vì tiền mà chuyện gì cũng làm ra được, danh tiết của đội tuyển GG bị hỗ trợ nhà anh hủy hoại rồi, anh mau đi ngăn cản hỗ trợ nhà mình coi.
Chủ Công cau mày nhìn từng đôi mắt như muốn nói lại thôi kia, mờ mịt hỏi: “Mấy người làm gì thế?”
Bạch Mặc mở miệng: “Anh mau quản Tiểu Kiều một chút đi, ngang nhiên chơi gay như thế còn ra thể thống gì.”
Tương Ngôn chỉ sợ thiên hạ không loạn soạn Weibo theo lời Tiểu Kiều, sau khi đăng lên liền quay người đá xoáy Bạch Mặc: “Ngày nào cậu cũng xem cái phim truyền hình gay giữa đế sư và tiểu thái giám bọn này còn chưa thèm kì thị, tư cách gì mà nói ra mấy chữ ‘còn ra thể thống gì’. Mấy chữ này chưa được dạy ở bậc tiểu học đúng không, cậu chỉ là một đứa cặn bã đang học tiểu học, mót được mấy chữ này trong cái phim gay kia à?”
“Anh mới là đồ xem gay, anh quá nông cạn không biết kỹ năng diễn xuất của Thư Giản tốt đến thế nào.”
Uất Lam không nhịn được nói tiếp, “Nhị Ngốc ơi, tôi cảm thấy cậu u mê một diễn viên nam đến như vậy cũng gay bỏ xừ.” Uất Lam nói xong lại nhìn về phía Bạch Tịch, “Này Đại Ngốc, xu hướng tính dục của cậu bình thường đúng không, kiểu gì nhà các cậu cũng phải có một thằng duy trì nòi giống chứ?”
Bạch Tịch gào lên: “Có gay cũng không gay với anh, anh lắm chuyện thế làm gì.”
Uất Lam phản pháo: “Nào đến đây, giỏi đến mà gay tôi đi này ~ ”
Thiết Trạch Hi nhìn đám đồng đội heo này, cuối cùng vẫn là không nhịn được phải đứng ra bình định: “Không phải chúng ta cần giải quyết vấn đề của Tiểu Kiều trước sao?”
Bạch Tịch, Bạch Mặc và Uất Lam tỏ vẻ tỉnh ngộ Lão Thiết nói đúng nha, sau đó lại bắt đầu khuyên nhủ Chủ Công: “Anh quản hỗ trợ nhà mình chút được không, tuy là chúng ta hơi không có nguyên tắc một chút nhưng cũng không thể vì mười Chậu châu báu mà phá giới đúng không? Đội tuyển chuyên nghiệp cũng phải có tôn nghiêm đúng không? Dù chúng ta không coi LOLbiz như showbiz thì cũng không thể biến LOLbiz thành gaybiz đúng không?
Chủ Công cười lạnh: “Cậu bảo tôi quản một người có thể kéo sát thủ tới trước mặt giết tôi, cướp cả con xe không cho tôi farm, còn không cắm mắt cho tôi ấy hả? Mấy người điên thì nghĩ tôi cũng điên chắc?”
Nghe Chủ Công nói, tất cả những người trong phòng huấn luyện đều im lặng, bỗng nhiên cảm thấy Chủ Công trải qua cuộc sống hình như còn gian khổ hơn bọn họ nghĩ rất nhiều. Mấy trò như trộm thuốc lá của Chủ Công, trộm đồ ăn của Chủ Công, trộm áo lót mới của Chủ Công thôi thì sau này tem tém lại chút đi. Nhưng hình như Chủ Công cũng không cảm nhận được ánh mắt thương hại kia của mọi người, hắn thấy không ai nói gì nữa liền bốc một nắm hạt dưa rồi quay về chỗ của mình. Chủ Công vừa bật máy tính vừa ngó qua nhìn stream của Tiểu Kiều: “Có người tặng Chậu châu báu chưa, donate đủ mười thì tổ đội tôi.”
Những người còn lại trong đội nhìn chằm chằm vào bóng lưng của đôi cẩu nam nam đường dưới này, bỗng có cảm giác kích động muốn ra tay đập chết bọn họ. Tại sao hỗ trợ có thể trắng trợn không nể mặt ai muốn làm gì thì làm như thế, đó là vì cậu có một tên xạ thủ thậm chí còn trắng trợn không nể mặt ai hơn nuông chiều.
Bạch Mặc trầm tư thấp giọng nói; “Tôi cảm thấy hình như mình hiểu nhầm về thiết lập tính cách của Chủ Công rồi, thực ra anh ta là M* đúng không?”
*M (masochist): Chỉ những người khổ d*m, thích bị hành hạ.
Thiết Trạch Hi trả lời: “Để tôi đặt mua online một cái roi cho cậu thử nhé?”
Bạch Mặc đang định lấy lý do mình là trai thẳng để từ chối Lão Thiết, quay mặt sang vừa lúc thấy Thôi Duẫn Hiền đang đứng ngoài cửa phòng huấn luyện cười cười chào hỏi bọn họ. Bạch Mặc hạ tay nói một câu tới rồi à với Thôi Duẫn Hiền, mọi người nghe thấy tiếng Bạch Mặc thì quay đầu nhìn ra cửa, Thôi Duẫn Hiền kéo Lucky cười híp mắt đi vào phòng huấn luyện, một người một chó vui vẻ chạy về phía Tương Ngôn.
Dung Kiều Mộc quay đầu liếc Lucky một cái, thầm nói một câu không có lương tâm. Chủ Công không nghe rõ hỏi lại cậu nói gì, Dung Kiều Mộc đáp không có gì, sau đó chỉ về phía phòng stream đã có mấy ngàn người tới xem: “Đăng weibo xong có người đến thật.”
Chủ Công: “Sợ toàn là người ảo.”
Comment chỉ trích trong kênh stream hiện lên ào ào bọn tôi không phải người ảo, anh mới là người ảo, ngay sau đó có đại gia thực sự donateChậu châu báu. Chủ Công và Tiểu Kiều lập tức cuống lên nhận lấy, hoàn toàn không để ý đám người phía sau nữa. Uất Lam nhìn bóng lưng Chủ Công, thầm tiếc mài sắt không thành được kim, cảm thấy thiết lập tính cách ‘đi đường nào là do ta chọn’ của Chủ Công đã vỡ nát hoàn toàn, một đi không trở lại, quả nhiên người xưa nói không sai, hỗ trợ toàn là mầm họa.
Lucky là một chú chó Golden Retriever rất được Tương Ngôn cưng chiều, thấy Tương Ngôn là lại hớn hở nhào tới dụi đầu lên đầu gối của Tương Ngôn cầu vuốt ve yêu thương. Tương Ngôn vừa vuốt lông chó vừa ngẩng đầu hỏi Thôi Duẫn Hiền đang đứng trước mặt: “Sao cậu lại đến nữa vậy?”
Thôi Duẫn Hiền tỏ vẻ chân thành nói: “Tôi biết anh nhớ bọn tôi nhưng vì trẹo chân không tiện chạy sang nên tôi mang Lucky đến thăm anh, yên tâm ngày nào cũng đến.”
Tương Ngôn bắt ngay được chữ sai trong lời nói của Thôi Duẫn Hiền: “Cái gì gọi là tôi nhớ các người, tôi chỉ nhớ mỗi Lucky, tiện thể hỏi một câu, đội bên đó hết người rảnh rồi à sao lần nào cũng là cậu đến vậy?”
Thôi Duẫn Hiền nhìn các thành viên GG một chút, suy nghĩ rồi đáp: “Mười Sáu nói tôi có đai đen Taekwondo, còn là người nước ngoài, xét từ mọi phương diện thì tôi có xác suất sống sót trở về cao nhất khi sang gaming house của mọi người.”
Nghe Thôi Duẫn Hiền nói, mấy vị ung nhọt có sức mạnh trong đội bỗng yên lặng nhìn lại mình một chút, sau đó cảm thấy sao thằng rừng đội hàng xóm này ăn nói khó nghe thế, như thể bọn họ chẳng phải dạng tốt lành gì. Bạch Tịch đang định mở miệng trao đổi về vấn đề quê nhà hữu ái với người đồng nghiệp đi rừng kia thì Thôi Duẫn Hiền lại lên tiếng hỏi trước: “Mấy ngày nữa ai đi rút thăm thế? Đội trưởng bên tôi nói hi vọng không bốc cùng bảng với mọi người, hạt giống số bốn đó, mạnh cực kỳ.”
Uất Lam vỗ đầu một cái: “Ây cha, quên béng mất cái vụ bốc thăm này.”
Hết chương 31.