Chỉ cần có cơ hội thì họ sẽ lập tức ân ái, có khi ở nhà Đằng Cận, có khi ở nhà hắn, thỉnh thoảng còn bí mật ăn vụng ở trường. Hình như các bạn Đằng Cận đã nhận ra quan hệ của hai người nên khi hắn "mượn" Đằng Cận đi, bọn họ còn trêu chọc hắn: "Mượn gì chứ, chẳng phải Đằng Cận là của cậu rồi sao?"
Lớp học xếp lại chỗ ngồi, hắn xin giáo viên cho Đằng Cận ngồi cạnh mình để thuận tiện "giao lưu học hỏi".
Rốt cuộc đến khi lên lớp, thiếu niên vùi khuôn mặt đỏ bừng vào áo khoác đồng phục của hắn, thân thể hơi run. Chỉ có hắn biết món đồ chơi nhỏ trong mông Đằng Cận đã rung suốt buổi học, nhất định dương v*t trong quần lót đã căng trướng nhưng tinh hoàn đã bị một chiếc vòng nhỏ siết lại nên có lên đỉnh mấy lần cũng không thể bắn ra.
Hắn bảo Đằng Cận đây là "rèn luyện", thế là Đằng Cận ngoan ngoãn để mặc hắn thao túng, chẳng có chút nghi ngờ nào với hắn.
Đằng Cận bị hắn chơi như trái chín đầu cành, mùi thơm ập vào mũi, thân thể càng dễ chảy nước hơn xưa, núm vú bị vảy rắn ma sát đỏ mềm, tựa như có thể hút ra mật hoa trong veo từ lỗ sữa kia. Nếu mang thai, chưa biết chừng sau này còn có thể chảy ra sữa thơm.
Giờ chưa phải lúc thích hợp để mang thai. Xà Cương sờ bụng hơi phồng lên của thiếu niên đã ngủ say, rũ mắt suy nghĩ một lát rồi cất thuốc mang thai tiền bối nhờ một con rắn nhỏ đem cho mình vào ngăn kéo.
Mỗi ngày Đằng Cận đều thẳng thẳn bày tỏ tình cảm với hắn, lúc đứng song song trên xe buýt nhất định phải nắm ngón tay hắn, làm cơm hộp cho hắn còn vẽ trái tim trên salad gà rán. Đôi khi Xà Cương cảm thấy đây là một giấc mơ quá đỗi ngọt ngào —— Hắn thật sự đang hẹn hò với cậu bạn hàng xóm đáng yêu mà mình thầm thương trộm nhớ bấy lâu nay, hơn nữa đối phương còn chủ động bám hắn, ban đêm tắm rửa chui vào chăn hắn.
Khi làm rắn hắn luôn hết lòng tôn kính Sơn Thần, nhất định đây là phúc báo mà thần ban cho hắn. Xà Cương nghĩ thầm.
Hết kỳ động dục, tần suất ân ái của họ giảm đi rất nhiều (một tuần chỉ làm hai ba lần). Hắn phát hiện Đằng Cận thật sự học không giỏi lắm, nghe hắn giảng mấy lần vẫn sẽ làm sai. Hắn quy định "làm sai một bài sẽ bị tớ cắn một cái", vì vậy mỗi lần học thêm xong trên người thiếu niên toàn là vết cắn của hắn.
Nhưng bé ngốc cũng rất đáng yêu.
Đằng Cận cố ý chọn sai đáp án, khi hắn giả bộ hung dữ há miệng ra thì cậu ngửa đầu chu môi lại gần rồi cười khúc khích hôn trộm hắn một cái.
Hắn ôm Đằng Cận, thoải mái biến về hình rắn, đối phương chẳng sợ hắn chút nào mà còn đưa bàn tay ấm áp vuốt ve mí mắt hắn. Hắn thoải mái ngoe nguẩy đuôi rắn rồi mau chóng chìm vào mộng đẹp hạnh phúc.
Khi Xà Cương đến kỳ lột xác, có mấy ngày không thể đi đứng nên đành phải xin nghỉ ở nhà. Rốt cuộc hắn lột bỏ lớp da cũ dưới giường, mở mắt ra thấy Đằng Cận ngồi cạnh giường tò mò sờ lớp da cũ của hắn.
"Sau khi lột xác, khung xương hình người cũng sẽ lớn hơn......" Xà Cương biến nửa thân trên thành hình người rồi giải thích, "Một năm có thể lột xác đến hai ba lần."
Đằng Cận hỏi hắn: "Cứ lớn hoài luôn à?"
Xà Cương nói: "Xà yêu và rắn không giống nhau lắm, qua tuổi dậy thì hình thể sẽ không lớn thêm nữa đâu."
"Thế thì tốt quá," Đằng Cận thở phào nhẹ nhõm rồi lẩm bẩm, "Còn lớn nữa thì mông nhét không lọt đâu......"
Xà yêu luôn bị mấy câu nói vu vơ của vợ kích thích hứng tình, nhịn không được đè Đằng Cận ra giường cho cậu thấy hai cây gậy vừa to thêm của mình.
-
Thật lâu sau, Xà Cương thú nhận với Đằng Cận lúc trước vì muốn lấy được vợ mà phạm đủ thứ lỗi lầm.
Hắn giả bộ đáng thương để được tha thứ vì đã lừa vợ thật nhiều lần.
Đằng Cận ngáp một cái trong ngực hắn, gật đầu tỏ ý đã biết.
Hắn lại hỏi cậu: "Em không hề nghi ngờ gì về anh hết à?"
"Em thích anh mà," Đằng Cận nhắm mắt lại rồi áp mặt vào cánh tay mọc ra vảy mịn của hắn, bình thản nói, "Đương nhiên sẽ không nghi ngờ anh rồi."