Sau khi cùng hắn ăn sáng xong, nó chuẩn bị lên lầu thì một cô gái bước vào đại sảnh của Hắc Minh gia
- Hạ Đông Đông bây giờ cậu mới vác mặt về à - nó nói
Cũng là khi kết thúc buổi tiệc của Nam gia,nó đã không gặp cô, có hỏi hắn thì lại bảo không cần quan tâm. Thật ko thể hiểu sao, may là hôm nay gặp cô. Bởi vì tối mai bắt đầu tấn công rồi.
- nhờ phước "ông xã" nhà cậu mà mình phải bay tận Châu Phi tìm hiểu thêm về viên kim cương lần trước ăn trộm của Nam gia. Mệt muốn chết - Đông Đông mặt ủ rũ nói
Kết thúc buổi tiệc ở Nam gia, Tuấn Kiệt đã ra thông báo cô, không kịp chuẩn bị đồ đạ, quần áo mà bị lôi đi luôn, mò chỗ đào được kim cuóng, hỏi thăm nhà khảo cổ, tra hỏi thêm người dân địa phương. Tìm được đáp án cô mới lết được về.
- thế nào rồi ? - hắn hỏi
- viên kim cương đó, có thể làm thành bột rồi pha uống hoặc làm trang sức đeo. Nhưng người dân địa phương nói viên kim cương này 60% là kim cương, 40% là thuốc chống phóng xạ. Nếu uống thì phát huy mạnh hơn là trang sức - cô nói, thật không uổng công đi
- tốt, lấy viên kim cương đó đem cho Tuấn Kiệt, bảo cậu ta làm thành bột rồi chia ra cho mọi người uống, thời hạn làm xong là tối nay.
- vâng
Xong cuộc trò chuyện, nó không hiểu mô tê gì,chưa kịp gì đã bị hắn ôm eo dẫn lên phòng. Tại sao hắn giấu aa, không lẽ sợ nó cản đương việc của hắn, nghĩ đến mặt nó bỗng thoáng qua tia buồn
- có chuyện gì sao ? - hắn hỏi
Ngoài miệng chỉ hỏi vậy nhưng hắn biết đầu nó đang nghĩ gì, không phải là hắn giấu mà là làm biếng nói và không quan tâm gì mấy đến việc này.
- tên chết bầm anh thật không coi em là vợ nhaa, chuyện này cũng không nói em, phạt tối ra khỏi phòng ngủ, hứ !! - nói xong nó bỏ mặc hắn lại rồi chạy lên phòng
- bà xã à - hắn đi theo nó
Ko được aa! Nếu tối hắn ngủ ở thư phòng mà ko có nó e rằng hắn thức tới sáng
* tối tại thư phòng *
Hắn bế nó vào rồi đặt nó ngồi lên đùi
- sao bế em vào đây, tối anh vẫn phải vào đây ngủ đấy - nó nói
- ko phải chứ ! Tha 1 lần đi - hắn nói
- ko tha - nó nhất quyết
- haizzz đành vậy, anh định sau khi xong kế hoạch sẽ dẫn em đi du lịch - hắn ủ rũ nói
- thế anh đi mình anh đi - nó nói
Này..gọi là khẩu thị tâm phi
- Canada, Ý, Los Angeles, Hawaii, Seattle, Luân Đôn, Thuỵ Sĩ, Dubai,... - hắn tuôn một tràn
- đi hết - nó quay qua nói
- được - hắn cười
Nói xong hắn nhấc người qua, rồi môi lưỡi dây dưa, đôi môi anh đào bị hắn hôn đến nổi sưng lên, đến khi nó sắp xụi đi do ko còn hơi thì giọng nói vang lên
- hai đứa có thể thôi được rồi đấy - Tử Sam nói
- sao thế ? Vợ chồng mình cũng hay làm vậy mà - Chấn Nhật Duệ nói
- anh im mồm đi, nơi công cộng chốn đông người - cô đỏ mặt
- chắc đông - Khương Tú lên tiếng
Ko biết từ lúc nào lại xông vào cả đám người bao gầm Tử Sam, Chấn Nhật Duệ, Khương Tú, La Tước, Đông Đông, Duyệt Phi,Tô Kiệt và Tuấn Kiệt
Hắn bình thản thả nó ra còn nó thì đỏ mặt
- sao lại đông đủ thế - nó nói
- Phong Khắc Tinh, ngay cả ngày họp em cũng quên - Tử Sam nói
- ách...
- được rồi, bắt tay vào họp - hắn lạnh lùng nói
- thuốc "điều khiển tinh thần" đã chế đủ 300 phần, đã cài người bỏ vào bữa ăn của họ - Tử Sam nói
Thật mừng vì đã đến hạn, nếu ko cô ko thể chịu được cái mồm ko ngừng nói của Duyệt Phi, nghĩ lại là nhứt cả đầu.
- đây là bộ đàm để điều khiển họ- Duyệt Phi cầm trên tay bộ đàm rồi để lên bàn cho hắn
Hắn gật đầu rồi quay qua Chấn Nhật Duệ nói :" Hắc Minh Quân tôi ko thiếu sát thủ giỏi, tôi đã sắp đặt 500 quân, hôm nay gọi cậu đến, có ý mời cậu làm chỉ huy, thế nào ?"
- ko thành vấn đề - Chấn Nhật Duệ cười nói
- Khương Tú và La Tước thế nào ? - hắn hỏi nó
- cả hai đã huấn luyện rất tốt, nhưng em nghĩ nên cho Khương Tú bên cạnh La Tước bảo vệ cậu ta, lúc hack ko thể tránh nguy cơ bị phát hiện- nó nói
- chị đồng ý, nên cho Tú Tú bên cạnh La Tước - Tử Sam đồng tình
- tôi bảo bao nhiêu lần rồi...- Khương Tú tức giận nói
- được rồi Tú Tú, đừng buồn vì ko được ra trận - Tử Sam cắt lời
- chị...
- đủ rồi - hắn nói
- anh hai, thuốc đã chuẩn bị xong - Tuấn Kiệt lên tiếng
- được, mai sáng phát cho mỗi người- hắn nói
- tan họp - nó nói
Sau khi họp xong, trong phòng còn lại nó và hắn
- thôi...anh ở lại ngủ ngon, em về phòng đây - nó đứng dậy
- bà xã - hắn ôn nhu nói
- chuyện gì
- lỡ mai anh xảy ra chuyện thì sao, có thể đêm nay đêm cuối cùng em ngủ chung với anh đấy - hắn ủ rũ nói
- xì...đường đường là bá chủ Hắc Đạo, có chết em ko tin mai a mọc cánh và im miệng thối anh lại đi, nói xui xẻo. Về phòng - nó nói rồi về phòng
- haha bà xã muôn năm - hắn chạy theo nó
----------------
Sorry mình up trễ, đáng lẽ mình up sớm rồi, mà đang viết chuẩn bị up thì bị mất truyện 2 lần, rồi máy tự động tắt, out luôn wattpad, mình mò lắm ms vào được nick. Mong các bạn thông cảm :(((
Danh Sách Chương: