• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bà Hoa lao ra khỏi cửa chạy thật nhanh, như cố chạy trốn những tội lỗi ghê ghớm mà bà gây ra. Bây giờ bà mới biết đau, biết nhục nhã thế nào khi bị một người hắt hủi. Trước kia ư!!! Dù bà có ngang tang độc ác thì vẫn có hàng trăm người quỳ rạp nịnh nọt bà!!! Bây giờ thì sao??? Bây giờ bà mới nhận ra rằng tất cả chỉ vì tiền!!! Chỉ vì tiền gia đình bà đã hắt hủi một người phụ nữ hiền lành rồi cắt bỏ tình nghĩa với một người đàn ông chất phác!!! Anh của bà đó, chị dâu của bà đó. Xem bà đã làm gì họ nào??? Bà ruồng rẫy, bà xỉ nhục hắt hủi họ!!! Vì sao??? Vì bà khinh thường bọn dân đen nghèo nàn, đến bữa ăn không đủ đầy. Đến quần áo mặc trên người cũng rách rưới, bà thấy ghê tởm khi gần gũi người nghèo!!! Bà ích kỷ như thế đấy…..-Nước mắt dàn dụa, lấy tay bịt miệng để không cho những tiếng nấc phát ra. Bà ta đã biết hối hận, đã biết thế nào là tình an hem ruột thịt. Đáng tiếc thay mọi chuyện giờ đã là quá muộn, bà muốn lao ra đường mà tự tử!!!...

Nhưng không được, phải trả thù…Trả thù Nguyễn Kim người đã xúi giục bà bằng mọi cách phải đuổi anh trai bà ra khỏi nhà!!! Để làm gì??? Để lão ta ve vãn nịnh hót bà rồi cướp đi tài sản của cả gia đình bà, sao bây giờ bà mới nghĩ ra!!! Bà thật là ngu ngốc…

………………………………….

_Chị, chị không sao chứ???- Băng Trâm lo lắng.

_Tại sao chị không giết bà ta luôn đi, chị tha cho bà ta như vậy quả thật là rất nhẹ nhàng. Em không hiểu nổi chị nữa!!!- Băng Trinh bức xúc.

- -Chị không muốn làm thế, rồi bà ta sẽ bị dằn vặt. Bị lương tâm cắn xé!!! Nhìn trong mắt bà ta chị thấy rõ điều đó!!! Đau khổ và hối hận…

_Chị, em xin lỗi!!!- Băng Trinh áy náy.

- -Không sao, chúng ta về thôi. Hôm nay chị em mình đến chỗ Jimmy quậy phá nhé.!!!- Nó mỉm cười nhìn hai cô em gái.

_Ok, chị muôn năm!!!- Hai cô bé vui mừng chạy lại ôm chầm lấy Nó…..

…………………………………….

Bà Hoa, thủ trong mình một con dao nhọn chạy thẳng đến chỗ lão Kim. Mắt hằn nên những thù hận đáng sợ…Vừa bước đến cửa biệt thự nhà lão bà đã bị bọn thuộc hạ của lão ngăn lại!!!

- Bà là ai đến đây làm gì???-Một tên đầu trọc mặt dữ dằn hỏi.



_Gọi Nguyễn Kim ra đây tao muốn nói chuyện với hắn ta.- bà Hoa gằn giọng mặt lạnh lùng.

- Hưm…bà nghĩ bà là ai!!! Bà tưởng rằng ông chủ là người dễ gặp thế sao, muốn sống thì ra khỏi đây trước khi tôi đếm đến 3!!!- Một tên khác nói.

_GỌI NGUYỄN KIM RA ĐÂY NGAY, BỌN KHỐN!!!- Bà Hoa hét lên giận dữ.

- BÀ NÓI AI LÀ BỌN KHỐN. CON ĐÀN BÀ KHÔNG BIẾT TRÊN DƯỚI!!! BỤP- Một phát đạp vào người khiến bà Hoa ngã lăn ra đất choáng váng.

- Sao hả??? hồi nãy còn nói nhiều lắm mà, nói nữa đi…nói nữa đi- tên đó chạy lại bóp mặt bà Hoa cười mỉa mai.

_Có chuyện gì mà ồn ào quá vậy???- Lão Kim từ trong nhà bước ra vẻ mặt giận dữ. Đúng lúc đó bà Hoa hất tên thuộc hạ của hắn ra cầm dao lao thẳng về phía lão…

- ÔNG CHỦ CẨN THẬN- may cho lão một tên thuộc hạ trung thành đã đẩy lão ra hứng chịu mũi dao đó.

_NGUYỄN KIM THẰNG KHỐN. TAO PHẢI GIẾT MÀY.- Bà Hoa rút lưỡi dao sắc bén ra khỏi tên thuộc hạ tiếp tục lao về phía lão. Lão tránh được và dùng chân đá vào tay bà Hoa khiến con dao rơi xuống đất, ngay lập tức bọn thuộc hạ của lão lao đến đánh đập bà Hoa một cách dã man không thương tiếc!!! Bọn chúng là ai chứ??? Là XHĐ mà!!! Ngu mới động đến bọn chúng!!!

_LÔI MỤ TA RA NGOÀI, DỌN SẠCH SẼ CHỖ NÀY CHO TAO!!!- Lào Kim quát lớn, giọng nói của lão thật đáng sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK