• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Hạo Phong giải quyết công việc xong thì trời cũng đã tối, hắn có chút nhớ Phương Tú m liền gọi điện thoại cho cô, tiện thể để xem có ai dám gây khó dễ với cô hay không…

“Anh đây, em đã ăn tối chưa?”

Lúc này Phương Tú m đang ngồi trên giường để làm việc, cô cũng không dám ra khỏi phòng để tránh phải gặp những người khiến cô lúng túng. May mắn sao trước đó Phương Tú m đã dặn dò người hầu không được phép phục vụ Trần Hạo Phong nên bây giờ không có bất kì người hầu nào dám tự ý vào phòng, đối với cô như vậy cũng gọi là tốt rồi…

[Em ăn rồi, khi nào anh về thế?]

Trần Hạo Phong ước chừng sáng mai hắn kí hợp đồng với JK xong, buổi chiều hắn sẽ lên máy bay để về nước, khoảng tối muộn hắn sẽ về đến nhà…

“Khoảng đêm mai anh về, em nhớ mở cửa sổ để anh trèo vào đấy!”

Phương Tú m nỉm cười, cô không ngờ Trần Hạo Phong còn nghĩ đến cả việc này…

[Có quà cho em thì em sẽ mở cửa sổ cho anh…]

Trần Hạo Phong có thể quên tất cả mọi thứ, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không bao giờ quên những chuyện có liên quan đến Phương Tú m, hắn luôn muốn trở thành người hiểu rõ cô nhất, là người duy nhất có thể làm cho cô cảm thấy hạnh phúc…

“Anh đã mua quà cho em rồi, bây giờ anh chỉ cần gặp em thôi…”

Phương Tú m định nói thêm gì đó liền nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài, cô sợ đến mức cúp máy liền tiến lại mở cửa he hé để xem ai đến…

“Tối rồi cậu còn đến đây làm gì?”

Trần Hạo Dương muốn vào trong phòng nhưng lại bị Phương Tú m cản lại, cô tỏ rõ thái độ với cậu ta…

“Ngày thường cậu có thể không biết phép tắc, nhưng bây giờ trời đã tối, cậu còn định làm loạn à?”

Trần Hạo Dương cười khẩy nhìn Phương Tú m, cậu ta còn muốn vào trong đó để khiêu khích Trần Hạo Phong, nhưng e rằng lại bị cản đường rồi…

“Xin lỗi chị dâu nhé! Bình thường tôi vẫn hay vào phòng anh ấy, quên mất rằng anh ấy đã có vợ rồi…”

Lời nói của Trần Hạo Dương như đang xem thường sự xuất hiện của Phương Tú m trong cái gia đình này. Rõ ràng cô đã kết hôn được hơn một tháng, nhưng cái tên này còn dám nói đã quên mất Trần Hạo Phong có vợ…

“Nếu cậu nhớ ra rồi thì phiền cậu cũng nên nghỉ ngơi đi, đừng làm phiền đến vợ chồng tôi nữa…”

Phương Tú m định đóng cửa lại nhưng Trần Hạo Dương lại đưa chân chắn ngang, cậu ta cảm thấy có chuyện gì đó khá kì lạ nên không muốn cho Phương Tú m rút lui sớm như thế…

“Sao phải vội thế? Chẳng lẽ mới sớm như vậy mà anh trai tôi đã ngủ rồi à?”

Phương Tú m liền nhìn về phía giường, cô cũng lịch sự đáp trả mấy lời khiêu khích của Trần Hạo Dương…

“Cậu không về mấy ngày rồi nên không biết Trần Hạo Phong đang bị bệnh và cần phải đi ngủ sớm à? Nếu cậu chỉ định đến đây để gây sự thì chúng tôi không tiếp cậu được đâu…”

Phương Tú m không hề do dự liền đẩy Trần Hạo Dương ra để đóng cửa phòng lại, may mắn sao cô có đặt một cái gối dài bên cạnh mình rồi đắp chăn che kín cho nó, có thể ngụy tạo như một người đang nằm ngủ.

Khi nãy Phương Tú m đột nhiên cúp máy nên bây giờ cô phải lập tức gọi lại cho Trần Hạo Phong để anh không cần lo lắng quá nhiều…

“Khi nãy Trần Hạo Dương đột nhiên tìm đến nên em hoảng quá, may mắn sao cậu ta không phát hiện ra bất cứ điều gì khác thường…”

Trần Hạo Phong cũng đoán được lý do, vì ngày mai Trần Hạo Dương sẽ bay sang Pháp để ký hợp đồng nên tối nay cậu ta muốn đến để khiêu khích và phỉ báng hắn. Chuyện này cũng xảy ra suốt hai năm qua nên Trần Hạo Phong cũng quen rồi…

[Em không sao là tốt rồi, cứ mặc kệ cậu ta đi…]

Phương Tú m chậm rãi gật đầu nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm không yên, cô chỉ hi vọng Trần Hạo Phong có thể về sớm một chút, đừng để cô phải sống trong lo sợ thêm một giây nào nữa…

“Chắc anh cũng mệt rồi, anh nghỉ ngơi sớm nhé…”

[Được, ngày mai anh sẽ gọi lại cho em…]

Phương Tú m chậm rãi cúp máy, cô tiến đến kiểm tra lại khoá cửa cẩn thận rồi mới bắt đầu đi ngủ. Ngay cả rèm cửa lẫn cửa sổ đều được khóa kín, đề phòng bất cứ ai có có hành động theo dõi bọn họ.

Nếu hiện tại Lâm Mỹ Hạnh ở nhà thì e rằng bọn họ đã bị phát hiện từ lâu rồi, may mắn sao Lâm Mỹ Hạnh đã bị gửi lên chùa, Trần Hạo Huân thì bận tối mặt tối mũi không thấy bóng dáng đâu, chỉ còn mỗi Trần Hạo Dương lởn vởn như cô hồn vất vưởng, một mình cô vẫn có thể đối phó được…

Khi nãy Trần Hạo Dương còn định tìm Trần Hạo Phong để khoe khoang về hợp đồng sắp ký, nhưng cuối cùng vừa không khoe được, còn vừa bị Phương Tú m làm cho tức chết, nhưng đột nhiên cậu ta nảy sinh sự nghi ngờ, liệu rằng người trong phòng có thật sự là Trần Hạo Phong hay không? Tại sao Phương Tú m lại phản ứng dữ dội như vậy…?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK