Cuối cốt truyện cũng nói qua, Hạ Hoành Đinh tuy lợi hại, nhưng lại không chịu nổi ông bố phong lưu.
Bởi vì ông ta đa tình, cho nên có con trai riêng bên ngoài cũng không ít, con gái riêng thì càng không cần phải nói.
Hạ Hoành Đình tuy là con trai duy nhất của ba Hạ và mẹ Hạ, nếu như không cố gắng, thì sẽ càng dẫn dụ những đứa con riêng tin tới cửa, mẹ con bọn không từ thủ đoạn muốn bò lên trên.
Cho nên, Hạ Hoàn Đình từ nhỏ đã rất ưu tú, hơn nữa cực kỳ tâm cơ.
Nhưng mà bởi vì hai lĩnh vực đầu tư này quá nguy hiểm, nên cũng không phải do anh ta nhìn ra.
Mà bởi vì trong cốt truyện, anh ta bị kẹp giữa hai người phụ nữ, hưởng thụ thứ sung sướng này, lại thường bị những rắc rối của Trần
Tiểu Ngải làm đau đầu không thôi.
Nhưng mà càng đau đầu, lại càng cảm thấy không thể chịu thua một cô gái đáng yêu như vậy, thật sự làm trái tim anh ta hoàn toàn rung động.
Lúc đưa ra hai hạng mục đầu tư nguy hiểm này, Hạ Hoành Đình liền đồng ý ngay, bởi vì lúc ấy anh ta đang lặn mất tăm, đang bận yêu đương với Trần Tiểu Ngải.
Lúc ấy, Hạ Hoành Đình ở Hạ Thị có quyền sát phạt tuyệt đối, hơn nữa anh ta làm việc luôn trưng ra vẻ lạnh lùng.
Cho nên, một câu đồng ý này của anh ta, các vị chức quyền khác trong công ty tuy rằng không ủng hộ nhưng cuối cùng lại miễn cưỡng đồng ý.
Nhưng mà lời nói đồng ý trực tiếp đó, thật ra cũng là ngoài ý muốn của Hạ Hoành Đình.
Dù sao, chuyện này cũng không quan trọng.
Quan trọng vẫn là, bởi vì có hai hạng mục đầu tư này, chỗ đứng của Hạ Hoành Đình trong tập đoàn ngày càng vững chắc, càng có quyền lên tiếng, dù không phải là người quyết định cuối cùng nhưng cũng không thể phản đối lại.
Được lợi trực tiếp đuổi luôn hai người con trai riêng của cha anh ta ra khỏi tập đoàn YCC, vững chắc chở thành người thừa kế duy nhất của nhà họ Hạ.
Hiện giờ trời xui đất khiến cột truyện, bởi vì Lục Thừa đã thay đổi kịch bản gốc, nên hai hạng mục này liền rơi vào tay nhà họ Nguyễn.
Không ra tay lúc này thì còn chờ lúc nào nữa?
9488 nói tâm nguyện của ngươiì hứa nguyện, cũng không có yêu cầu ngược nam nữ chính.
Nhưng hồ ly nhỏ lại không tính buông tha cho bọn họ.
Đẩy người ta xuống lầu, đã không nhận tội thì chớ, lại còn yên tâm thoải mái nhận kịch bản HE.
Thế giới nhỏ như vậy, đổi nam nữ chính có gì là không tốt.
Nam nữ chính trong thế giới nhỏ vì có thêm vận may mới có thể từ một người qua đường trổ hết tài năng, trở thành nam nữ chính trong cốt truyện.
Nhưng cũng trong giới hạn của thế giới này, cũng có không ít người có độ may mắn cao, như thế sẽ làm độ may mắn của nam nữ chính bị ảnh hưởng.
Như vậy nếu như có người cưới đi may mắn của bọn họ, trở thanh nam nữ chính mới cũng là chuyện thường tình.”
“Làm sai thì phải nhận lỗi, bọn họ không nhận, người làm cha như ta sẽ bắt bọn họ nhận.” Trong ý thức, hồ ly nhỏ giải thích một câu với 9488.
9488 chỉ là một trí tuệ nhân tạo, không hiểu biết về tình cảm con người nhiều lắm.
Nhưng mà sau khi xem xong cốt truyện, nó cũng hiểu rõ.
Chuyện nguyên chủ chết cũng không phải chuyện ngoài ý muốn, nếu nữ chính trong cốt truyện không đẩy cô ấy, thì cũng không đến mức xuất hiện việc như vậy.
Hơn nữa có chuyện gì nói, không có chuyện thì liền đẩy người ta, còn đẩy chết người là đằng khác.
Để người làm cha như cô tới dạy dỗ, để về sau có lỡ giết người phạm pháp, cũng không cảm thấy đó là chuyện đương nhiên, không hề tỏ ra xấu hổ.
Người như vậy, không có tư cách để làm nam nữ chính của thế giới này.
Suy nghĩ cẩn thận như vậy, 9488 cũng không khuyên thêm.
Mà bởi vì một câu của Nguyễn Nhuyễn, mọi người đều ngây người.
Nếu đại tiểu thư đang nói chuyện khác, bọn họ sẽ cảm chuyện này rất có lý, cũng sẽ không nói thêm câu gì.
Thế nhưng đây là hạng mục đầu tư nguy hiểm, một khi chọn sai hạng mục, thì sẽ bị thiệt hại rất nhiều.
Kết quả, đại tiểu thư người ta lại nói một câu: Vì sao lại không?
Còn không đợi các vị giám đốc khác trả lời, Nguyễn Nhuyễn lại nói tiếp: “Càng nguy hiểm thì lợi nhuận thu về càng lớn, đây là giao dịch đồng giá, ai cũng không mệt, nếu muốn chắc chắn, vậy thì không cần hai hạng mục này nữa, cứ tiến hành các dự án như trước là được.”
Nói tới đây, Nguyễn Nhuyễn ngoan ngoãn ngồi ngay nắn, nhìn về phía ba Nguyễn, vừa kiên định lại dịu dàng: “Cho nên, tại sao lại không chứ?”
Vở kịch nhỏ:
Nam thần: Ừmmmm, phu xướng phụ tùy~
Hồ Ly nhỏ: Suy nghĩ rất hay Mặt lạnh lùng