Nhưng nào ngờ Hứa Cẩm Vi lại không đồng ý, chỉ chịu đổi cho cô ấy hai miếng khoai tây và nửa cái trứng gà.
Nghĩ đến tay nghề tốt của dì cả, Lục Lâm Lâm cũng vui vẻ đồng ý, nhưng Từ Giai Ny lại rất tức giận, cảm thấy Hứa Cẩm Vi là cố ý chiếm tiện nghi của Lục Lâm Lâm, nhưng một người muốn đánh một người muốn bị đánh, cũng không có cửa cho cô ta nói chuyện.Nhưng mà mùi thức ăn của Hứa Cẩm Vi quá thơm, lúc Lục Lâm Lâm ăn khoai tây cũng tràn đầy vẻ hưởng thụ làm cho Từ Giai Ny càng thêm ngứa ngáy khó nhịn.
Hôm nay Từ Giai Ny mang cà chua xào trứng để ăn trưa, mặc dù trứng gà nấu có hơi khét nhưng mùi vị của quả cà chua tương đối nồng, cô ta cảm thấy ăn vẫn rất ngon, vì vậy Từ Giai Ny liền nói dùng cà chua xào trứng đổi một nửa quả trứng gà của Hứa Cẩm ViTừ Giai Ny cho rằng, cà chua xào trứng và trứng gà kho đều là trứng, trao đổi đồng giá không có vấn đề gì.
Nhưng Hứa Cẩm Vi lại trứng gà kia đen thùi lùi, trực tiếp cự tuyệt cô ta không chút do dự.
Từ Giai Ny nhẫn nhịn, chuyển sang muốn đổi khoai tây, nhưng Hứa Cẩm Vi vẫn không đồng ý.
Lúc này Từ Giai Ny liền không chịu nổi nữa, chỉ cảm thấy Hứa Cẩm Vi là đang cố ý nhằm vào cô ta, không nghĩ tới lúc vỗ bàn nổi giận lại vô tình hất đổ hộp cơm của Hứa Cẩm ViĐổ hộp cơm của người khác, Từ Giai Ny dĩ nhiên sẽ cảm thấy chột dạ, nhưng trong phòng ăn nhiều bạn học nhìn thấy như vậy, dù thế nào cô ta cũng không thể cúi thấp đầu nói xin lỗi với Hứa Cẩm Vi - người mà cô ta luôn luôn xem thường được, vì vậy liền lớn tiếng áp đảo người trước, đổ mọi cái sai lên trên đầu Hứa Cẩm Vi.
Dù sao với tính cách lầm lì của đối phương thì nhất định là sẽ không có cách phản bác cô ta được, đến lúc đó cô ta có thể thuận thế đề nghị bồi thường cho đối phương một ít tiền vậy thì tất cả liền có thể giải quyết viên mãn rồi.
Dù sao trong hộp cơm của Hứa Cẩm Vi chỉ còn lại mấy miếng khoai tây và nửa quả trứng kho, cho dù nhiều nhất thì cũng chỉ đáng giá một hào, cô ta có thể mượn Lục Lâm Lâm bồi thường cho cô là được.Trong lòng cô ta tính toán đâu vào đó rồi nhưng lại không nghĩ rằng Hứa Cẩm Vi lại lên tiếng, "Hai phiếu thịt, chuyện này này liền bỏ qua.""Mấy cục khoai tây của cậu mà đòi hai phiếu thịt? ! Sao cậu không đi ăn cướp luôn đi? !" Từ Giai Ny trợn to mắt, giương cao thanh âm chất vấn."Cái giá tiền này quả thật có hơi cao, chẳng qua là làm rớt mấy miếng khoai tây và nửa quả trứng, làm sao không biết xấu hổ mà đi đòi hai phiếu thịt?""Chứ sao nữa?"Khoai tây chỉ là lương thực thô, không hề đáng tiền, nhưng phiếu thịt thì khác.
Không chỉ cô ta mà những người xung quanh đều cảm thấy cái giá này quá không thích hợp, rõ ràng là ăn cướp trắng trợn, không khỏi thấp giọng nghị luận.
Bọn họ nào biết trong tất cả những thức ăn này đều có thêm nước dị năng, chất lượng của tất cả nguyên liệu nấu ăn đều tăng lên một bật, mùi vị khoai tây kia không hề thua kém thịt, Hứa Cẩm Vi chỉ cần hai phiếu thịt của cô ta thật ra là đã quá hời cho cô ta rồi.Từ mạt thế đi tới nơi này, thứ Hứa Cẩm Vi trân quý nhất chính là lương thực, loại hành động lãng phí lương thực này ở trong mắt cô là hoàn toàn không thể tha thứ, huống chi đây là món ăn Trịnh Bình vất vả làm ra, vào giây phút hộp cơm bị hất ngã, trong lòng bàn tay của Hứa Cẩm Vi liền ngưng tụ ra một tầng hơi nước mỏng.
Ánh mắt lại sắc bén như đao, hận không thể đâm thủng Từ Giai Ny.—— nơi này là niên đại hòa bình.—— không thể giết người.Nếu không phải nhớ tới nơi này khác với Mạt thế, mạng người không phải như cỏ rác trong thời Mạt thế thì Từ Giai Ny căn bản không sống tới bây giờ, càng không cần phải nói còn có đường mà trả giá.Cô khắc chế sát ý trong lòng, hơi nước trong tay tiêu tán.Cách đó không xa, Thẩm Lâm Xuyên lại thấy mồ hôi đầy đầu, mới vừa rồi ánh mắt của Hứa Cẩm Vi trở nên vô cùng lạnh như băng, ánh mắt nhìn Từ Giai Ny dường như đang nhìn một người chết, anh thật sự lo lắng cô sẽ xông lên bẻ cổ Từ Giai Ny giống như bẻ cong gậy sắt vậy.Mắt thấy Hứa Cẩm Vi đi về phía trước hai bước, cũng giơ tay lên.
.
."Chờ một chút!"Thẩm Lâm Xuyên lập tức vọt tới trước mặt Hứa Cẩm Vi, nắm chặt tay cô, trầm giọng nói ︰ "Tôi trả hai phiếu thịt kia cho cậu, cho thêm cậu bốn phiếu thịt và năm hào, ngày mai lại mang cho tôi một hộp cơm!"Hứa Cẩm Vi nghiêng đầu nhìn về phía kẻ từ đâu nhảy ra, trong mắt mang theo mấy phần nghi ngờ.Thẩm Lâm Xuyên âm thầm nhìn một số người ở chung quanh ném ánh mắt tò mò tới, cúi đầu xít lại gần bên tai cô, nhỏ giọng nói ︰ "Cậu ngàn vạn lần không nên xung động.
.
.
Giết người là phạm pháp."Hứa Cẩm Vi ︰?.
Danh Sách Chương: