"Bình thường thôi, cúp máy đây, lát nữa phải ra ngoài rồi."
Trương Thiên đã mong chờ ngày này từ lâu.
Tập vừa rồi vì có sự xuất hiện của Trần Hạo mà tỷ suất người xem đã tăng rất cao, tuy đây là chương trình tạp kỹ mẹ chồng nàng dâu, nhưng chuyện giữa mẹ chồng cô dâu có khi nào mà không liên quan đến con trai.
Trần Hạo đã ngăn Đỗ Vạn Thuyền thúc giục hai vợ chồng sinh con vì vậy mà thu hút được không ít fans.
Hiện tại người đại diện của Thẩm Tinh Dao đã bắt đầu tiếp nhận kịch bản mới cho cô ấy.
Trần Hạo là từ trong hộp quà chui ra, Lục Di Trình sẽ xuất hiện như thế nào đây.
Tất cả những gì Trương Thiên có thể nghĩ đến là ngồi trực thăng, từ trên trời bay xuống, tuy như vậy thực ngầu, nhưng phố ăn vặt không có chỗ hạ cánh.
Nếu không thì từ siêu xe bước xuống, ôm một bó hoa, tuy đây là tình huống cũ rích nhưng rất nhiều cô gái thích điều này.
Trương Thiên đưa Với Vãn Thu và Khương Lan tới chỗ tổ chương trình, gắn cho bọn họ một cái camera mini, như vậy sẽ không lộ liễu quá, bằng không để cameraman đi theo sát hai người sẽ dễ dàng bị người qua đường nhận ra.
Trương Thiên còn mua cả thuỷ quân*.
Tuy mấy bức ảnh mờ mờ ảo ảo của Lục Di Trình trông có vẻ rất soái, nhưng chẳng phải có những người chỉ cần mang khẩu trang mà giá trị nhan sắc đã có thể tăng lên 50% sao, nên cũng không thể tin vào những bức ảnh không rõ ràng này được.
* "Thủy quân" trong cbiz có thể hiểu là một nhóm người (thường là người thất nghiệp, nội trợ, học sinh sinh viên muốn kiếm thêm thu nhập) được một tổ chức hay các nhân nào đó trả tiền để định hướng truyền thông theo ý mình (có thể là cô/dìm, phát tán thông tin).
Ngộ nhỡ Lục Di Trình không giống mẹ mà giống cha hắn thì sao.
Vì là con trai của Với Vãn Thu nên mấy người trên mạng chắc chắn có yêu cầu cao đối với hắn.
Nào là phải cao, phải soái, phải bằng cấp cao, chỉ cần có chỗ nào không hài lòng chắc chắn sẽ bị phóng đại.
Truyện được đăng chính thức tại truyenHD và dembuon.vn
Năm giờ chiều, Khương Lan đã trang bị đầy đủ mọi thứ như khăn giấy, nước uống, túi đựng rác, quạt nhỏ và còn có thuốc tiêu thực.
"Mấy thứ khác không nói, nhưng cô mang thuốc tiêu thực làm gì."
Khương Lan nói có sách mách có chứng: "Đề phòng ăn quá no! Với lão sư nhanh đi thôi, bằng không lát nữa sẽ đông người lắm."
Hôm nay Với Vãn Thu mặc quần jean và áo phông, tóc búi cao giống như Khương Lan, đeo khẩu trang, không trang điểm, rất khác với hình tượng trước kia của bà, phỏng chừng fans nhìn cũng không nhận ra được.
6 giờ nhiều, hai người ngồi xe từ biệt thự xuất phát, anh trai quay phim mở phát sóng trực tiếp, Khương Lan ở trước máy quay chào hỏi, "Hôm nay em dẫn Với lão sư đi mở mang kiến thức, mọi người không cần tặng quà nhé, nếu có ai biết là chỗ nào, hy vọng không để lộ ra."
【 Không phải đến quán bar chứ? 】
【@ Lục Di Trình, bạn gái cậu mang mẹ cậu đi quán bar kìa! 】
"Nói bậy nói bạ, ai lại đi quán bar." Khương Lan làm động tác "xuỵt", "Tới rồi liền biết là chỗ nào."
Màn đêm buông xuống, phố Chúc An bắt đầu bận rộn.
Đều là xe đẩy nhỏ, phía trên có ghi tên quán ăn.
Con đường dài hơn bốn mươi mét, có bốn hàng xe, ở giữa là đường nhỏ rộng hai mét, bên này xe cũng ít, tới tới lui lui đều là học sinh và dân cư sống gần đây.
Xuống xe, liền cảm giác một trận gió nóng, đúng là tháng bảy, không ở trong phòng điều hòa, đi hai bước liền thấy nóng.
Cách phố ăn vặt còn có một đoạn đường, cách xa như vậy, mà đã có thể nghe thấy tiếng người ồn ào.
"Với lão sư, thật náo nhiệt!"
Với Vãn Thu gật gật đầu, bà dường như có thể ngửi được mùi hương, nó khác với mùi hương trong nhà hàng.
Đủ loại mùi thơm trộn lẫn với nhau, thật là hấp dẫn, giống như một cái móc câu có thể lập tức kéo người ta lại.
Với Vãn Thu chưa từng tới những nơi như thế này, đám đông náo nhiệt, tràn đầy lửa khói, đây là chợ đêm.
Khương Lan kéo Với Vãn Thu đi về phía trước, "Có nhà nướng chân giò heo ăn rất ngon, chân gà nướng Du Lâm cũng rất tuyệt, chúng ta đi mua trà sữa trước đi!"
Với Vãn Thu từ trước đến nay luôn không quan tâm đối với loại thức uống vừa nhiều đường vừa nhiều calo này, nhưng đã tới nơi này rồi uống một chút cũng không sao.
Bà nhìn về phía trước, không thấy Lục Di Trình đâu, nhưng mà đằng trước có một đám người đang vây quanh gì đó.
Khương Lan cũng thấy, bên trong đám người, có vài cái đầu to, như là đồ thú bông.
Người ở bên trong quán cầm một cái loa, "Chúc mừng Phố Chúc An của chúng ta đã xây dựng được ba năm, mọi người hãy tham dự rút thăm trúng thưởng để nhận quà nào!"
"50 giải ba là móc chìa khóa, 10 giải nhì là phiếu mua hàng trị giá 20 tệ, 3 giải nhất là hướng dẫn viên thú bông!"
Khương Lan nhón chân nhìn vào bên trong, "Với lão sư! Chúng ta cũng đi rút thăm trúng thăm đi!"
Coi như rút được móc chìa khóa cũng tốt nha.
Với Vãn Thu gật gật đầu, Khương Lan kéo bà tới xếp hàng rút thăm trúng thưởng, người rút thăm trúng thưởng còn rất nhiều, đã có một con hướng dẫn viên thú bông bị lấy đi rồi.
Còn lại là một con gấu nâu đen và một con gấu trúc khổng lồ đặc biệt đáng yêu.
Rốt cuộc đến phiên Khương Lan, cô để Với Vãn Thu rút thăm trước, Với Vãn Thu rút trúng phiếu thưởng giải nhì, phiều này có thể đổi thành tiền mặt tại phố Chúc An.
Khương Lan xoa xoa tay, "Với lão sư, mượn chút may mắn của cô, em nếu có thể rút trúng giải nhì thì chúng ta liền có 40 tệ!"
Với Vãn Thu nghĩ, cô cũng có thể may mắn hơn một chút mà.
Khương Lan sờ so4ng trong hộp thăm trúng thưởng nửa ngày, mở ra vừa thấy, trên tờ giấy viết giải nhất, cô lẩm bẩm nói: "Tôi có nên đi mua vé số không đây.."
Nhân viên công tác cười nói: "Chúc mừng cô đã trúng giải nhất, mời cô qua bên này nhận thưởng.
Xin hỏi cô muốn chú gấu nào?"
"Với lão sư em trúng giải nhất rồi!" Khương Lan tựa hồ chưa từng đạt mấy giải thưởng.
Cô có chút xui xẻo, thế mà lần này có thể trúng thưởng.
Với Vãn Thu nói: "Mấy con gấu này rất đáng yêu, cô chọn một con đi."
Còn thừa lại hai hướng dẫn viên, một con gấu nâu đen, và một con gấu trúc trông có vẻ thật thà đáng yêu.
Ai có thể cự tuyệt một con gấu trúc đâu, Khương Lan đã dẫn hướng dẫn viên gấu trúc đi.
Nhưng gấu trúc này quá lớn, so với Khương Lan còn cao hơn một cái đầu, Khương Lan phải ngửa đầu nhìn nó.
"Cậu có nóng không?"
Tuy giờ đã là buổi tối rồi, nhưng bên ngoài cũng đến 37 độ, mặc cái này chẳng phải giống như mặc áo khoác bông vào mùa hè sao.
Gấu trúc lắc lắc đầu, sau đó hướng tới Khương Lan vươn tay.
Móng vuốt màu đen của gấu trúc đưa tới, đầu gấu trúc cũng cúi thấp xuống, cái độ cao này hẳn là nam sinh đi, Khương Lan không đưa tay ra, "Với lão sư, chúng ta mau đi mua trà sữa đi!"
Camera cách khá xa, nhưng cũng có thể quay đến, có người đã nhận ra đây là chỗ nào rồi, đặc biệt là sinh viên Thanh đại rất quen thuộc với chỗ này.
【@ Lục Di Trình, vợ cậu ở chỗ này 】
【 Mau tới a, người khác tới không được nhưng Lục Di Trình cậu nửa giờ là đến được rồi! 】.
Danh Sách Chương: