Từ khi biết được chuyện về nguyên chủ, cô vẫn luôn trằn trọc bức bối trong thâm tâm.
Bản thân cô cứ thôi thúc muốn kiếm tìn sự thật.
Ngay cả trong bữa tối ăn cùng với Kỷ Hoành Y Na cũng chẳng để ý đến lời anh nói.
Mãi cho đến khi anh sát lại gần hỏi chuyện cô mới hoàn hồn
Nằm trằn trọc trên giường mãi không ngủ được, Y Na hướng mắt nhìn qua cửa sổ thấy vầng trăng hôm nay tròn trịa vàng sáng chói một khoảng trời u tối.
Thi thoảng lại có làn gió lạnh thổi qua khiến tấm rèm lụa đắt tiền khẽ tung bay
Y Na ngồi dậy, chẳng kịp xỏ dép cứ thế mở cửa phòng ra ngoài.
Cô định lên tầng thượng phía trên ngắm cảnh.
Vừa mở cửa, khói thuốc lá theo gió thổi xộc thẳng vào mũi cô, phía sau ánh sáng đèn trang trí có một bóng dáng cao lớn, tay đặt lên phía lan can của ban công
Kỷ Hoành nửa đêm lên sân thượng để hút thuốc, đã vậy nhìn khuân mặt đứng tuổi kia của anh như đang sầu não.
Y Na nổi hứng muốn bày trò trêu anh, Cô nhẽ nhàng nhón từng ngón chân, cố di chuyển lặng lẽ tiến sát gần.
Tưởng chừng vậy sẽ không bị anh phát hiện nhưng chiếc bóng kia đã bán đứng cô
Từng cử chỉ hành dộng của cô đều được anh nhìn thấy thông qua cái bóng do đèn trang trí trên sân chiếu rọi.
Thời cơ chuẩn xác, khi cô chỉ cách Kỷ Hoành một khoảng anh liền quay lại dùng tay phải ôm chặt cô vào lòng; tay trái lấy điếu thuốc ra khỏi miệng rồi rụt vào chiếc đĩa gạt tàn bên cạnh
Y Na một phen hú hồn, rõ là định dọa anh nhưng giờ lại bị chính anh dọa ngược lại.
Ánh mắt thiếu nữ có chút thất vọng.
" Lại không mang dép", anh ga lăng nhấc bổng cô lên bế kiểu công chúa, tiến nhanh về phía bàn ỏe giữa sân.
Nhẹ nhàng đặt cô ngồi lên bàn, yên tâm
" Ngồi đây đợi anh"
Dứt lời anh xuống bên dưới, Y Na cười thầm trong lòng.
Cái cản giác được người yêu thương mình quan tâm, lo lắng từng xíu một như này lại xoa dịu cơn bồn chồn, bất an trong lòng cô
Lúc sau, Kỷ Hoành quay lại trên tay là một đôi dép lông kèm theo một chiếc áo choàng len.
Anh khoác áo che đi chiếc váy ngủ gợi cảm kia rồi lại ngồi xuống xỏ dép vào chân cho thiếu nữ
" Trời vào thu rồi, em mặc như này lên đây không sợ ốm sao?"
Kỷ Hoành ngước đầu lên nhìn cô, đáp lại chỉ là nụ cười như hoa nở rộ kia của thiếu nữ, ánh mắt cô không rời khỏi anh
" Ốm có chú chăm, em không lo.
Nhưng chú trốn em lên đây hút thuốc một mình.
Em phải phạt chú"
Lớn từng này tuổi đầu, Kỷ Hoành địa vị cao bao nhiêu, biết hàng ngàn con người trong tp này còn phải nể phục; gặp anh còn chạy không kịp huống chi là dọa nạt như người con gái này
" Em muốn thế nào?", giọng anh trầm, hơi khàn, có lẽ do điếu thuốc ban nãy
Anh đứng dậy, tầm nhìn đảo ngược.
Hai tay anh chống về phía sau cô, đưa mặt lại gần Y Na.
Cô cũng chẳng lo lắng, còn dùng ánh mắt khiêu gợi kia nhìn anh
" Em cũng muốn hút, cho em một điếu"
Cô chìa tay ra, khuân mặt vô tư như một đứa trẻ.
Anh cứ tưởng cô bé này sẽ làm gì anh ghê gớm lắm, nhưng không ngờ chỉ là mèo nhỏ giơ nanh
" Không được, em còn nhỏ.
Cái này không tốt"
Lời nói vừa thốt ra kia khiến khuân mặt thiếu nữ bí xị, chẳng đợi anh dỗ dành cô liền choàng tay lên cổ kéo người đàn ông gần sát, dùng miệng gặm nhấm chút dư vị thuốc còn sót lại trong miệng anh
Khi Kỷ Hoành nhận ra hành động táo bạo này của thiếu nữ anh định đáp lại nụ hôn thì Y Na ngả người thu lại chiếc môi xinh xắn
" Mùi vị không tệ", khẽ liến môi tỏ thái độ đắc ý
Nhưng nhìn Kỷ Hoành có vẻ không vui, ánh mắt như có một ngọn lửa nhỏ.
Anh đặt tay lên eo cô ghì sát lại gần mình, Y Na cố né tránh nhưng bất thành
" Không ngủ được lên muốn làm chuyện khác với anh đúng không?"
Giọng nói anh khác hẳn ban nãy, nghe dịu hơn kèm một chút dục vọng.
Y Na khẽ lắc đầu
" Không muốn, chỉ là em khó ngủ"
Gió thổi ngày một lạnh hơn, xóa tan bầu khong khí ấm áp giữa hai người.
Kỷ Hoành liền bế cô lên rồi trở về phòng ngủ của cô
" Ngủ đi, trẻ con cần ngủ đủ giác mới lớn được"
Thấy anh chuẩn bị xoay người rời đi Y Na liền nắm lấy tay anh nũng nịu
" Chú dỗ cháu ngủ đi"
Ánh mắt khẩn thiết của cô khiến anh khó lòng mà chối từ.
Y Na vỗ nhẹ về kế bên giường còn trống, ý muốn anh nằm cạnh
Khẽ tựa đầu vào đùi anh, ngước nhìn ánh mắt về khuân mặt điển trai
" Sao chú lại lên trên đó hút thuốc, gặp phải vấn đề gì rồi sao?"
Chất giọng ngọt của thiếu nữ vang bên tai anh, kèm theo tầm nhìn này có thể thấy hết được cặp đồi núi đang nhấp nhô ngay trước mắt; bất giác cơ thể anh có phản ứng
" Nhắm mắt ngủ nhanh", anh lớn tiếng với cô, kèm hành động kéo chăn che đi phần gợi cản kia của thiếu nữ
Y Na giận dỗi, giơ tay lên véo mặt anh.
Bỗng cô đụng trúng đầu vào một thứ kì lạ, thả má Kỷ Hoàng ra rồi với xuống liền bị anh tóm lấy.
Cô tỏ vẻ mặt hiểu ý
" Chú như này nên mới không ngủ được chứ gì".
Danh Sách Chương: