Mấy tháng không gặp, vừa thấy bóng dáng đạo diễn Nghiêm, Hàm Nhất đã bồi hồi thương nhớ, vội chạy đến, cúi đầu chào hỏi: “Đã lâu không gặp, Nghiêm đạo”
Đạo diễn Nghiêm vốn không chú ý tới, kết quả bị một tiếng chào hỏi này dọa chảy mồ hôi lạnh. Mà quay đầu lại thấy Trần Hàm Nhất vui vẻ tươi cười, đành phải nén giận cất tiếng: “Cô muốn dọa chết tôi hay gì?”
“Không, không tôi nhớ anh muốn chết, sao lại thành giết anh rồi?”. Hàm Nhất vui vẻ cười đùa, dạo này rảnh rỗi nhàm chán cô nằm nhà xem hài kịch cả ngày, bất tri bất giác đã ảnh hưởng luôn đến phong cách nói chuyện.
Mà Bạch Dương vốn chỉ muốn tới chào hỏi đạo diễn, không ngờ lại thấy Trần Hàm Nhất cũng ở đây. Anh đã định dừng lại, nhưng thân thể lại đi trước một bước, ma xui quỉ khiến đến gần hai người, nghe thấy hai chữ “nhớ anh” liền thầm rủa trong lòng: “Thế thì cô đi chết đi!”
Đạo diễn Nghiêm cũng đã thấy Bạch Dương đằng sau:P “Cậu cũng tới rồi, mau lại đây”
Nương theo lời đạo diễn, Hàm Nhất vui vẻ nhìn sang đại đệ tử của mình, chào hỏi: “Đồ nhi ngoan, lâu rồi không gặp con.”
“Hừ.” Bạch Dương cũng không cho cô sắp mặt tốt, chỉ xoay người tươi cười bắt tay với đạo diễn.
Trần Hàm Nhất đứng bên bị xem nhẹ trở nên tức giận. Cô cũng đâu có nợ tiền hắn, chút nhớ nhung lập tức bay sạch, chỉ còn lại khinh bỉ, ghét bỏ với con người hai mặt kia.
Đạo diễn Nghiêm còn có việc, đành để hai người đi nghỉ ngơi chờ nhân viên công tác tới. Trần Hàm Nhất còn ghi thù chuyện vừa rồi, không lên tiếng, trở về chỗ nghỉ ngơi của mình trước. Để lại Bạch Dương sau khi tạm biệt đạo diễn bơ vơ một mình, tâm tình trầm xuống, vác theo bộ mặt thối đi đến cạnh Lý Hưởng.
Lí Hưởng lập tức nhìn ra tâm trạng anh không tốt, nhưng cũng không lên tiếng hỏi, sợ lửa giận bay sang mình. Tiểu tổ tông này chắc hẳn lại bị Hàm Nhất chọc tức đây mà…
10 phút sau, ghi hình bắt đầu
Bạch Dương và Trần Hàm Nhất lặng im ngồi trước ống kính, cùng đạo diễn Nghiêm đáng thương mặt đối mặt. Toàn trường quay im lặng đến độ có thể nghe rõ tiếng kim rơi, so với phần trước tình hình càng thêm nghiêm trọng. Tiểu Giả nhìn hai người đến giả bộ cũng lười diễn, thậm chí dù có phải ngồi vào ghế dự bị cũng không muốn mở miệng mà bất lực bó tay. Còn anh Chương vốn đang thấy may mắn vì sự xuất hiện của hai người có khả năng cứu sống chương trình, nhìn trạng thái im ắng này mà lệ rơi đầy đất như thể một người vừa thoát án tử nhận ra phải ở tù chung thân.
Đến đạo diễn cũng không nhịn nổi nữa, mắng lứn: “Hai người muốn làm tượng điêu khắc lắm à? Hay là định biểu diễn tài biến thành hóa thạch? Đổi chương trình tạp kĩ sang phim tài liệu..?”
Bạch Dương và Trần hàm Nhất liếc nhau, nhất quyết không chịu mở miệng.
Trợ lí đạo diễn Lâm Mộc là người mới tới, lần đầu tiên tham gia quay phim cho hai người này. Trước kia khi nghe các tiền bối oán giận, cậu còn cảm thấy có hơi làm quá, mà giờ đây khi được tự mình đối mặt Lâm Lâm mới thấy nhân sinh sao thật khó khăn, chỉ có thể vội vàng mở miệng: “Hai người có thể nói lí do quyết định quay lại chương trình, cảm xúc hay kế hoạch sau khi trở về mà?”
Rốt cuộc Bạch Dương cũng có phản ứng, anh cũng rất tò mò vì sao Trần Hàm Nhất lại đồng ý tham gia chương trình: “Tại sao cô lại tham gia mùa 4 vậy? ”
“Mẹ tôi ép đó!” Đáp án vô cùng quen thuộc khiến thành viên tổ tiết mục từng chịu trận mùa trước cười rộ. Phải công nhận mẹ Hàm Nhất giống như thần vậy, tuy rằng chưa từng xuất hiện, nhưng lại có thể tay không gây trở ngại cho cô.
“Mẹ cô giỏi thật đấy, lại có cách ép cô?” Bạch Dương cũng rất tò mò làm sao mẹ Trần lại có thể trừng trị yêu nữ này. “Sao tôi phải nói với anh.” Hàm Nhất vẫn vô cùng bình tĩnh đốp chát lại. Lời vừa ra khỏi miệng, cô cũng có hơi hối hận, nhưng mà việc đã nói ra không thể thu lại, bầu không khí lập tức trầm xuống, đóng băng tất cả mọi người. Toàn trường quay đều lo lắng rằng Bạch Dương và Trần Hàm Nhất sẽ cãi nhau ngay tại hiện trường, biến chương trình yêu đương ngọt ngào của bọn họ thành chiến trường đẫm máu.
Bạch Dương cũng không vừa: “Vậy tôi nói cho cô biết, Trần Hàm Nhất không có cửa để tôi đội mũ xanh đâu!”
Hàm Nhất vô cùng khó hiểu, đại não không thể bắt cùng tần số với Bạch Dương: “Mũ gì cơ? Tôi mua cho anh mũ xanh khi nào? Anh bị hoang tưởng à”
Người trong tổ tiết mục sợ hãi nhìn chiến tranh càng lúc càng kịch liệt, khói súng ngập tràn khắp nơi mà chỉ dám ở bên quan sát, không dám xen vào.
“Như này còn có thể phát sóng ư?” Lâm Mộc hoang mang, lo lắng hỏi nhỏ.
“Sao lại không! Khán giả thích nhất là cái này đó, yên tâm đi.”Anh Chương đã ăn hành không ít mùa trước tỏ vẻ đã quá quen với điều này.
“Chẳng phải cô muốn tạo cp với người khác ư?” Bạch Dương vừa nghe Trần Hàm Nhất phản bác liền biết cô không nói dối, có phần nghi ngờ tin tức mình nhận được.
“Đó chẳng phải là anh à? Không thì là ai? Anh kiếm cho tôi nhé.” Thằng trẩu tre này cố tình gây sự à, Hàm Nhất khó hiểu, mình đâu có chọc gì anh ta chứ
“Thế là cô không tạo cp với Ngụy Nghiêm à?” Thanh âm Bạch Dương nhỏ dần, cảm giác được có gì đó không ổn.
Hàm Nhất suy ngẫm, mãi mới nhớ ra cái tên Ngụy Nghiêm đã sớm bị mình bỏ quên: “Ủa, anh ta hợp tác với một nữ sinh khác àm. Anh không đọc qau kịch bản trước khi tới à?”
Bạch Dương vừa nghe đã biết mình bị Lý Hưởng lừa gạt, nhưng Lý Hưởng đã sớm chạy mất dạng, xung quanh không một bóng người: “Vừa rồi nhầm lẫn chút.”
“Cho nên đây là lí do mà sáng giờ anh hục hặc với tôi à?” Lúc đầu khi biết Bạch Dương cũng tham gia mùa này cô có hơi kinh ngạc còn nghĩ rằng là do tổ tiết mục mời đến chữa cháy, nhưng hình như không phải như vậy. Tuy vậy, cuối cùng cô cũng hiểu lí do vì sao bữa nay thằng cha Bạch Dương lại nóng tính như gái đến kì vậy.
“Nếu không thì sao? Tôi sắp biến thành Võ Đại Lang rồi mà vẫn có thể bình tĩnh à?”
“Ghen rồi à? Vì người ta đẹp trai hơn anh ư?” Hàm Nhất không thể nghĩ nổi còn cólý do gì khác.
“Ghen? Đùa đấy à? Thiếu gia đây trời sinh mỹ sắc, thiên tư hơn người gia cảnh giàu có, ghen tị với anh ta làm gì? Bạch Dương trước giờ luôn khinh thường việc khoe mẽ tiền tài, giờ đây lại thể hiện khác thường, trong lòng có hơi chột dạ.
“Ghen tị vì người ta trẻ trung, tươi đẹp hơn anh đó ”
“Đầu cô bị lừa đá hỏng rồi.” Bạch Dương cảm thấy mình điên rồi mới chủ động yêu cầu tham gia chương trình, tới đây chịu nhục
“Sư phụ chỉ nói sự thật, đồ đệ ngoan kích động như vậy làm gì! Bình tĩnh nào.” Hàm Nhất trấn an Bạch Dương.
“Cho nên rốt cuộc vì cái gì mà cô lại tham gia mùa này.” Bạch Dương vẫn vòng trở lại vấn đề ban đầu.
“Đối phó với nhiều tên chẳng thà tiếp xúc với một người.” Hàm Nhất ẩn ý nói.
“Là sao?”
“Xem mắt và ghi hình chương trình, cái sau dễ dàng hơn nhiều. Đúng không? Thông minh không?” Hàm Nhất đột nhiên bán manh cầu khen ngợi khiến bầu không khí nháy mắt thay đổi, giây trước vẫn là sao Hỏa đụng địa cầu, hiện tại đã biến thành nhà hát nhỏ vui vẻ.
Bạch Dương nhìn mặt nhỏ kiêu ngạo của Trần Hàm mà thấy buồn cười. Não cô gái này chứa những gì vậy, người thường hoàn toàn không thể theo nổi mạch suy nghĩ kì lạ này. Lông mày nhiễm ý cười, vui vẻ trong lòng, nửa ngày sau mới ý thức được có gì đó không đúng: “Xem mắt? Cô đi xem mắt á?”
“Anh thật sự có nghe tôi nói là?” Hàm Nhất bất lực với cung phản xạ siêu dài này của Bạch Dương.
Mà Bạch Dương đã không còn nghe thấy bất kỳ âm thanh nào nữa, đắm chìm trong thế giới tưởng tượng của chính mình, rơi vào vòng lặp rối rắm mới: Hàm Nhất muốn đi xem mắt, nón xanh xếp hàng chờ mình đội…
“Tập này, nhất định sẽ rất thú vị!” Tiểu Cổ bên cạnh đã không kiềm chế nổi nội tâm mình, kêu gào, giống như đã phát hiện ra bí mật động trời.
Kết quả là đoạn video chào mừng sự quay lại của hai người được hưởng ứng vô cùng nhiệt liệt. Người hâm mộ đều có thể nhận ra phản ứng hóa học giữa Bạch Dương và Trần Hàm Nhất đã lặng lẽ đổi màu.
Thỏ tinh: “Bản cô nương thật sự tahays Bạch Dương đã ăn dấm!”
Chú bé nho: “Ham muốn chiếm hữu đó. Kích thích quá đi”
Cỏ nhỏ ngại ngùng: “Rốt cuộc mẹ Trần là thần thánh phương nào vậy?”
Lục thần hoa sương: “Cảm giác mùa này sẽ vô cùng kích thích!”
Liên minh ăn cỏ: “CP độc thân không bao giờ làm chúng tôi thất vọng, hài hước một cách nghiêm túc!”
Mẹ Bạch từ khi biết được con trai mình chủ động tham gia chương trình, cả người đều phấn khích, vui sướng. Mà sau khi xem xong hưng phấn dần chuyển sang lo lắng, tức giận, bà cảm thấy con trai nhà mình hoàn toàn không còn thuốc cứu rồi, ngay cả ghen tuông cũng kém cỏi như vậy: “Chồng ơi, hay là chúng ta nghĩ biện pháp đi, chứ cứ tiếp tục như vậy, con dâu sẽ bay mất đó!”
“Con dâu mình cũng không phải là vịt, đừng lo lắng. Có gì anh sẽ dạy dỗ nó một trận.”
Mẹ Trần nhìn thành quả một tay mình thúc đẩy, vui mừng tươi cười nhìn đôi oan gia nhỏ trên màn ảnh này, thật lòng cảm thấy ngày được gọi là “mẹ vợ” đã không còn xa
Tác giả có lời muốn nói:
Hừ, các bạn cho rằng Bạch Dương sẽ ngoan ngoãn ghi hình sao? Không có nha, dấm tinh Dương tính tình rất xấu… Trong tương lai, còn có nhiều điều hay ho nữa…