• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau ngày cô và hắn nói chuyện với nhau đã qua vài ngày nhưng không biết tên kia ăn trúng thứ gì mà cứ xuất hiện lượn lờ trước mặt cô.

Sáng ra cửa thì hắn đến đón cô bảo thuận đường trong khi nhà cô với nhà hắn trời nam đất bắc, không thì tối lại đem qua đến nhà cô, không chỉ lão cha nhà cô còn tỏ ra hài lòng nữa chứ. 

Chẳng hạn như lúc này trong nhà ăn của trường cô và Hứa Khinh tư đang dùng bữa thì hắn lại xuất hiện.

Kiều Tuyết Mạn im lặng ăn nhìn tên trước mặt này.

Sẽ không phải trước khi trùng sinh chia sẻ người yêu cho người khác giờ lại kích thích đến điên đi?

Lục Thiên trạch không để ý ánh mắt của người xung quanh vẫn ngồi đó lâu lâu gắp món cô thích bỏ vào khay của Kiều Tuyết Mạn.

Hứa Khinh tư ngồi đó nghiến răng nghiến răng ánh mắt hận thù nhìn hắn.

Mẹ nó! Cái tên này sao lại xuất hiện ở đây? Làm hại cô ta không có không gian riêng với Mạn của cô ta.Hừ hừ!!

Cô nhìn hắn, sau đó mở miệng hỏi:

"Anh không bận à?" công ty phá sản hay gì mà cứ làm phiền cô thế!

"Không có. Anh giải quyết hết rồi"

"Vậy anh nên dành thời gian cho bác gái đi" Nên anh hãy biến đi

Mà không biết tên kia cô tình hay không nghe hiểu ý tứ đuổi người của cô vẫn thản nhiên nói:

"Bà ấy bảo anh bồi tình cảm với em."

"..." Đm!! Muốn bồi anh đi tìm nữ chính của đời anh đó. Tìm bà đây làm cái quỷ gì!!

May mà cô nuốt lại lời đó kịp lúc. Đưa mắt nhìn ra cửa sổ không để ý đến hắn. Muốn làm gì làm đi. Dù sao nếu như hắn sống lại vậy thì chắc chắn một điều tên này cũng không đơn giản nữa rồi. Tốt nhất nên đề phòng lỡ như những tên khác ....

Mà ngay lúc này, trong phòng ăn lại ồn ào lên. Chỉ thấy một bóng người đi về phía bàn cô. Thấy người kia là ai khoé môi cô co giật nhẹ khó thấy thầm rủa bản thân hôm nay ra cửa quên xem ngày hay sao ấy?

Mà Lục Thiên trạch thấy người đến khi sắc mặt âm trầm đi hẳn. Mà Quý Thần Hi hoàn toàn không để mắt đến hắn cười ôn nhu hỏi về phía cô:

"Tiểu Mạn,tôi ngồi đây được không?" tuy hỏi vậy nhưng lại tự nhiên ngồi xuống như thường

"..." Mẹ nó! Vậy hỏi làm cái quái gì??

Cả cô và Hứa Khinh tư ngồi cạnh đều trợn mắt với độ mặt dày của hai tên này.

Kiều Tuyết Mạn thật sự là mệt mỏi với hai tên này rồi.

Còn có Tiểu Mạn? Cô với hắn thân với nhau từ khi nào thế? Sao gọi thuận miệng vậy?

Quý Thần Hi hoàn toàn bình thản ngồi đó, còn nở nụ cười ôn nhu với cô hỏi thăm:

"Dạo này em vẫn khoẻ chứ?"

Vô nghĩa! Không khoẻ thì cô ngồi đây làm chi?

"Ổn." cô miễn cưỡng trả lời hắn. Mà tên kia dường như không có gì còn gắp thêm đồ ăn vào khay cô nói:

"Em ăn nhiều chút, dạo này em có chút gầy"

Hắn vừa nói xong cô liền cảm giác được không khí xung quanh Lục Thiên trạch lạnh lẽo thấy rõ. Hắn đưa tay ngăn cản đồ ăn sắp đến khay cô:

"Không cần Quý hội trưởng quan tâm cô ấy. Tôi là vị hôn phu của cô ấy để tôi là được"

Quý Thần Hi như không cảm nhận được Lục Thiên trạch đang lệ khí đầy người còn nở nụ cười thêm :

"Nhưng theo tôi biết hai người chưa đính hôn nữa. Nếu chưa đính hôn thì mọi thứ vẫn có thể. Dù cho kết hôn cũng có thể ly hôn..."

Hắn vừa nói xong, lệ khí và sự âm trầm của Lục Thiên trạch tăng lên thấy rõ, Quý Thần hi cũng không kém cũng nhìn lại. bầu không khí giữa hai người cực kì vi diệu.

Đưa mắt nhìn qua chỗ khác, cô chạm ánh mắt với Hứa Khinh tư không biết có phải do chơi với cô ta lâu hay không mà cô có suy nghĩ kì lạ từ ánh mắt xấu xa và nụ cười biến thái trong gương mặt của cô ta.

Kiều Tuyết Mạn nhìn hai tên kia bỗng nhiên có suy nghĩ bản thân là nữ phụ xấu xa đang tranh giành chia rẻ công với thụ. Thụ đến giằng mặt cô rồi cả hai người kia diễn ra màn tranh chấp em nghe anh nói... em không nghe, em không nghe, rồi truy tới lui ngược luyến 360 kiểu này nọ...

Cô đưa tay bóp trán. Thôi được rồi! Do cô suy nghĩ nhiều đi. Thật đúng là do bị cô ta ảnh hưởng thiệt rồi... Đúng là điên rồ.

"Tôi đi trước." cô đứng lên rời đi khỏi đó. Cô sợ bản thân ngồi thêm lát nhìn họ 'liếc mắt đưa tình' chắc sẽ ra tay đánh chết mấy tên nam chính này mất.

Hứa Khinh tư thấy cô rời đi liền đứng dậy đi theo trước khi đi không e dè trợn mắt với cả hai còn thách thức nói:

"Mạn, sẽ không thích các người đâu. Mơ tưởng đi. Hừ!!" còn lè lưỡi sau đó nhìn mặt hai người kia đen lại liền thoả mãn chạy theo cô.

Để lại hai người bọn hắn liếc nhìn cô rời đi rồi nhìn nhau trong mắt sát ý của cả hai đối với đối phương có thể thấy rõ.

END.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK