• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


edit: tiểu khê
Trong đầu cậu chỉ có một ý nghĩ.

Lẽ nào thật sự là Giang Chấp hôn cậu!
Trời ạ, Giang Chấp thích cậu ư? Làm sao có khả năng?
Rốt cuộc đáp án cũng đến, nhưng cậu lại không dám đối mặt với nó, Giang Chấp từng nói đến người hắn thích cũng trong đám người cùng đi, cậu hỏi đông hỏi tây, nhưng lại hoàn toàn không nghĩ đến là mình, một chút cũng không có.

So với việc Giang Chấp thích con trai thì cậu cảm thấy việc Giang Chấp thích cậu lại càng khó tin hơn.

Trong lòng cậu, người như Giang Chấp nếu có thích ai thì cũng sẽ là nữ thần học bá, hoặc cũng là nam thần giống như Giang Chấp thì cậu sẽ không thấy lạ, nói chung nhất định phải là người mọi mặt đều tài giỏi mới xứng, Hạ Duẫn tự biết thân mình, cậu được gọi là người ngu ngốc cũng không sai, hoàn toàn không xứng với người như Giang Chấp.

Giang Chấp chắc nước vào đầu mới đi thích cậu!
Nhất định là hiểu lầm, Hạ Duẫn sống chết không tin, trong lòng không ngừng trốn tránh, thậm chí cậu còn bắt đầu hoài nghi hệ thống.

Có phải Giang Chấp cũng nhận được nhiệm vụ của hệ thống nào đó không, ép hắn hôn cậu chăng?
Hai mắt Hạ Duẫn sáng lên, chắc chắn là vậy rồi, trước đây hai người họ hoàn toàn không để ý đến nhau, Giang Chấp không có lý nào lại thích cậu, bắt đầu thay đổi từ lúc hệ thống tuyên bố nhiệm vụ, cậu dính lấy Giang Chấp, mà Giang Chấp cũng không từ chối, thậm chí còn chủ động tạo cơ hội ở chung cùng hắn.


Nhất định là Giang Chấp cũng nhận được nhiệm vụ của hệ thống!
Hạ Duẫn thở phào, nhất định là vừa nãy Giang Chấp cũng nhận được nhiệm vụ cao cấp, giống như lần trước cậu hôn trộm Giang Chấp, đều là bị ép cả.

Nghĩ tới đây Hạ Duẫn không xoắn xuýt nữa, giống như đang mê man đột nhiên thấy được ánh sáng chân lý, nếu như cậu và Giang Chấp đều chịu khổ từ hệ thống, vậy thì hai người họ có thể liên minh với nhau hoàn thành nhiệm vụ, chỉ cần hai người họ phối hợp dính nhau mấy lần mỗi ngày thì tích phân còn không tới tay sao.

Đè xuống sự thất vọng không biết từ đâu ra, cậu nhanh chóng hỏi hệ thống, "Hệ thống, mi nói coi tao đoán đúng không?"
Hệ thống trầm mặc hồi lâu, nghẹn ra một câu tôi không biết.

Hạ Duẫn hừ một tiếng, có điều cậu đã thả lỏng hơn nhiều, không quan tâm tới nó nữa, lúc này hệ thống đột nhiên lên tiếng nhắc nhở, "Xin kí chủ chú ý, chuyện hệ thống ngàn vạn không thể nói với bất kỳ ai."
"Ồ." Hạ Duẫn vốn còn muốn nói với Giang Chấp, giờ thì không được rồi.

Hạ Duẫn trong lòng tiếc nuối, sau lưng đột nhiên bị người ta va vào, sau đó tay tóm chặt lấy cậu, đầu khỉ cực kì kích động, "Tôi bắt được rồi!"
Hạ Duẫn cả kinh, lúc nãy cậu nghĩ chăm chú quá, quên luôn cả chuyện đang chơi trò chơi này luôn.

"Là Hạ Duẫn!" Đèn lần thứ hai sáng lên, đầu khỉ khá hiểu cậu, một cái tay cũng đủ để gã biết là Hạ Duẫn.

Ngoại trừ Hạ Duẫn, không có tên con trai nào có tay mềm mại như vậy.


Hạ Duẫn liền chán nản, lúc này mấy nữ sinh lên lầu nghỉ ngơi đúng lúc xuống đi dạo, thấy Hạ Duẫn bị bắt liền thấy thú vị, đứng ở cầu thang vui cười nhìn bọn họ.

Đầu khỉ không chút khách khí rót cho cậu một chén rượu đầy, còn là bia rượu trộn lẫn.

"Đến đây nào! Uống!"
Hạ Duẫn liếc gã, cái tên này chắc chắn cố ý, tuy cậu thích uống rượu nhưng lại rất dễ say, đầu khỉ biết rõ nên mới rót cho cậu!
Vương Chiêu Tuyết cũng nhìn ra đầu khỉ cố ý làm chuyện xấu, nhanh chóng tới chỗ đầu khỉ để gã đổi ly, đầu khỉ cười nói không sao cả, uống không chết đâu.

Vừa vặn hôm nay Hạ Duẫn trải qua vui buồn lên xuống, tâm lý bị đè nén, uống thêm chút rượu để tối ngủ ngon cũng hay, vì vậy liền trực tiếp một ngụm uống cạn.

Các nữ sinh dồn dập ồn ào, Hạ Duẫn nhịn không được liếc nhìn Giang Chấp, chỉ thấy hắn không nhìn bên này, cụp mắt không biết đang suy nghĩ gì.

Hạ Duẫn có hơi thất vọng, có lẽ là Giang Chấp cũng không thật sự coi cậu là bằng hữu, chỉ vì nhiệm vụ mới đối xử tốt với cậu thôi, nhưng chẳng phải chính cậu vì nhiệm vụ mới tiếp cận Giang Chấp sao? Nói cho cùng hai người cũng vì nhu cầu, chẳng có gì mà thương tâm cả.

Mọi người muốn chơi tiếp, Giang Chấp đột nhiên nói, "Đã mười giờ rồi."
Lời Giang Chấp nói vẫn rất có phân lượng, mọi người đồng loạt liếc nhìn điện thoại, xác thực đã muộn lắm rồi, đặc biệt là sáng mai còn phải dậy sớm nên phải ngủ sớm một chút.


Vì vậy Thượng Vũ Tình nói thẳng: "Vậy hôm nay chúng ta chơi đến đây thôi nhé!"
Hạ Duẫn liền thở phào nhẹ nhõm, lúc này rượu cũng bắt đầu tác dụng, cậu hơi lâng lâng rồi, nghe thấy có người nới Hạ Duẫn không phải bịt mắt thì lời quá rồi, đầu khỉ bên cạnh còn muốn cậu uống thêm một ly, đầu cậu nóng lên, mạnh mẽ uống liền hai ly.

Lần này thì cậu hoàn toàn không đứng vững nổi, mọi người không nghĩ Hạ Duẫn mới ba ly đã đổ rồi, còn tưởng rằng cậu thường uống thì tửu lượng sẽ cao lắm!
Lúc này đám nữ sinh thấy Hạ giáo hoa mặt đỏ tai hồng dựa lê ghế sopha, nhất thời tình mẹ tràn ra, lại gần nói giỡn, "Hạ Giáo Hoa, chúng tớ đưa cậu về phòng nha!"
Một nữ sinh trong đám không nhịn được nói, "Nếu không buổi tối chúng mình ngủ chung phòng cũng được."
Lời này vừa nói ra xung quanh liền xôn xao, đám con trai ước ao ghen tị đùa vài câu, bầu không khí nóng lên, Hạ Duẫn cũng không nghe rõ mấy nhỏ nói cái gì, chỉ biết muốn về phòng, vì vậy liền ngây ngốc gật đầu, thấy cảnh này mọi người lại càng xôn xao.

A a a uống say Hạ Giáo Hoa thật mềm mềm manh manh! Đáng yêu quá!
Đầu khỉ ước ao không được, má ơi lớn lên đẹp trai ngay cả uống say cũng có phúc khí, mấy nhỏ còn cướp người nữa chứ.

Gã ở bên cạnh ôm cánh tay xem trò vui, còn không quên phổ cập khoa học cho Liễu Siêu Nguyên, "Hạ Duẫn mà uống say, ngày thứ hai tuyệt đối không nhớ rõ chuyện gì, mấy người có oan báo oan có thù báo thù ha."
Các nữ sinh nghe lời này càng thêm kích động, đang muốn đi lên dìu cậu, Giang Chấp trầm mặt đi thẳng tới cạnh mấy nhỏ, khí tràng băng lãnh trong phút chốc nghiền ép tất cả mọi người, không khí xung quanh cũng giảm xuống, cảm giác bị áp bách mãnh liệt khiến mọi người im lặng nhìn nhau không dám động đậy.

Giang Chấp đưa tay ra đỡ Hã Duẫn về phòng, cả người Hạ Duẫn gần như treo lên người hắn vậy, mấy nhỏ kia kích động thét lên như muốn banh nóc luôn.

Hạ Duẫn cảm giác có người đỡ mình, cậu say quá không thấy rõ người nào, chỉ biết người đỡ cậu rất cao, cánh tay ôm cậu có hơi không thoaor mái lắm, giãy dụa mấy lần thì canh tay trên eo lại càng ôm chặt, khí lực lớn như muốn bấm vào trong thịt vậy.

Trên chân cậu như nhũn ra, lên thang lầu phi thường lao lực, cuối cùng là cả người gần như bị xách lên.


Giang Chấp dìu cậu lên giường, thấy dáng vẻ không chút đề phòng của Hạ Duẫn liền nhíu chặt mày.

Hắn không nhịn được cắn răng nghiến lợi nói: "Tùy tiện người nào cũng có thể bắt cóc cậu ư?"
Nói xong thấy Hạ Duẫn vẫn là dáng vẻ ngơ ngác, hắn mím môi cực kì tức giận.

Lúc này Thượng Vũ Tình gõ cửa, "Tớ đến đưa canh giải rượu nè!"
Giang Chấp đi ra mở cửa, vây quanh cửa có rất nhiều người, đều quan tâm nhìn vào bên trong, thấy Hạ Duẫn đang yên lành nằm trên giường liền thấy hơi thất vọng.

Trời mới biết vừa nãy Giang giáo thảo chủ động đưa Hạ Giáo Hoa khiến mấy nhỏ vui tới cỡ nào, mong đợi nửa ngày kết quả hai người chỉ có như thế thôi ư?
Hạ Giáo Hoa uống say lại được chung phòng với cậu, cái cơ hội ngàn năm có một này mấy nhỏ cầu không được, thế mà hắn lại phơi người ta ra đó rồi không quản!
Quả nhiên Giang giáo thảo là đại thẳng nam...!
Giang Chấp nhận lấy canh, Vương Chiêu Tuyết thấy sắc mạt hắn không tốt lắm, cẩn thận từng li từng tí một hỏi, "Hạ Duẫn thế nào rồi?"
Giang Chấp thần sắc lạnh nhạt nói vẫn tốt.

Những người khác có lòng muốn vào xem xem, không biết làm sao mấy nhỏ không dám đối mặt trực tiếp với Giang Chấp, không thể làm gì khác hơn là tức giận rời đi.

- --
cuối cùng mình cũng thi xong rồi >-.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK