Người nọ khoảng ngoại tứ tuần, khuôn mặt tuấn lãng, khí chất nho nhã.
Chiêu bài nhã lâu* cùng lắm chỉ rộng nửa bàn tay, người nọ đáp xuống chiêu bài lại đứng vững vàng như đứng trên đỉnh núi, vạt áo xanh nhạt trên người phấp phới khẽ bay trong gió, lộ ra vẻ ngọc thụ lâm phong, có thể đoán được năm xưa trai trẻ của hắn cũng cực kì anh tuấn, phong độ. Bên hông, ngọc bội màu xanh rủ xuống, trên mặt khắc họa tiết nước chảy mây bay cực kì tinh xảo.
Ánh mắt Tử Đồng xẹt qua ngọc bội buông thõng bên hông đối phương, "Ngươi là ai?"
“Tại hạ phó tông chủ Bích Vân Tông, Thẩm Thanh Sách”. Gương mặt nam tử trung niên vui vẻ, “Nghe nói tiểu công tử ở chỗ này hóng gió phẩm trả, cố ý đến cùng ngươi uống một chén.”
Người bên dưới nghe đến mấy chữ Bích Vân Tông, nghị luận rối rít.
"Hắn chính là Thẩm Thanh Sách, không nghĩ tới còn trẻ như vậy!"
"Bích Vân Tông như thế cũng phái người tới?"
" Ngươi còn phải hỏi, khẳng định là cũng nhìn trúng thiếu niên này, nên mới đến đây cùng Thần điện đoạt người!"
...
Người ngoài cũng đã đoán ra lai lịch Thẩm Thanh Sách, La Ẩn trong lòng càng biết rõ, lập tức mở miệng nói, "Thẩm phó tông chủ, ngài làm như vậy tựa hồ có chút không ổn?"
Thẩm Thanh Sách vẫn giữ bộ dáng cười cười như cũ, vân đạm khinh phong, trong giọng nói lại không có nửa điểm ý tứ nhượng bộ.
"La trưởng lão còn phải hỏi, ta Thẩm Thanh Sách thích nhất chính là chuyện náo nhiệt, thấy vị tiểu hữu hợp ý như vậy, sao lại không đến làm quen một phen?"
Nhìn chăm chú vào Tử Đồng, hắn cười đến ôn hòa như huynh trưởng nhìn tiểu đệ, "Bích Vân Tông ta chính là có Vân Vụ thụ** tốt nhất Bắc Châu đại lục, tiểu công tử chẳng lẽ không muốn nếm thử?"
Mọi người đều hiểu, hắn dúng là nói Vân Vụ thụ, trên thực tế là đưa ra điều kiện hấp dẫn Tử Đồng. Bởi vì trà Vân Vụ thụ là một tồn tại trọng yếu của Bích Vân Tông, cây trà Van Vụ kia, không chỉ lá trà, còn có thân cành hoa quả đều có tác dụng bồi dưỡng rất tốt đối với việc tu luyện của Tinh thuật sư, chỉ có đệ tử có thiên phú tốt nhất Bích Vân Tông mới có thể dùng cháo bột chế biến từ lá cây Vân Vụ.
"Hừ!" Bên phía Bích Vân Tông vừa dứt câu, cách đó không xa đã truyền đến tiếng hừ lạnh khinh thường, “Tiểu công tử đừng nghe hắn mê hoặc, cháo bột kia chẳng qua chỉ là chén khổ qua ba kỳ ngâm thang thuốc mà thôi, nơi nào có “Rơi tinh đan”*** ăn thoải mái như đây này?"
Nghe được âm thanh khinh bỉ như thế, sắc mặt hắn tuy chưa thay đổi, nhưng cũng trầm xuống mấy phần.
Sau câu nói, một bóng người khác lại đáp xuống nóc nhà. Người này có một cái đầu trọc lóc bóng loáng, mặt thập phần hung tướng, trên người là từng kiện y phục hoa mỹ màu mè, huyệt thái dương cao, một đôi mắt bắn ra tinh quang bốn phía****, chính là một cao thủ võ đạo chân chính.
Cùng với tiếng nói, một người khác cũng đã rơi vào nóc nhà.
"Tiểu công tử!" Đầu trọc hướng Tử Đồng ôm quyền một cái, "Tối hôm qua ở Phúc Tinh sòng bạc, Từ Đạt bận rộn công việc, không thể tự mình xuống tiếp đón công tử, mong tiểu công tử thứ lỗi, tiểu công tử đổ thuật phi phàm, Từ Đạt lấy làm ngưỡng mộ, cố ý mang đến đây một viên thiên giai một sao “Rơi tinh hoàn tặng cho quý công tử!"
Hắn mở lòng bàn tay ra, quả nhiên bên tỏng có một lọ thủy tinh không lớn lắm, cái lọ tuy đang đóng nắp, chưa có mở ra nhưng vẫn tỏa ra mùi thơm nhẹ nhàng khoan khoái, dễ chịu, chỉ mới ngửi đã làm cho người ta cảm thấy từng cỗ năng lượng thấm vào ruột gan.
Lần này thì mọi người ở lầu dưới đều thay đổi sắc mặt.
Lầu dưới, mọi người đều là thay đổi sắc mặt.
Đại trưởng lão Thần điện La Ẩn cũng phát ra ánh mắt âm trầm, một cái đối thủ Bích Vân Tông không nói, bây giờ lại nhảy ra một Trình Giảo Kim***** không rõ lai lịch như thế nào. Thật vất vả mới tìm đươc thiếu niên thiên tài, lại xuất hiện hai cái kình địch, hắn thật cao hứng không nổi.
!!
(*): hình như chương trước dịch thiếu:33 cái này theo mình hiểu là đỉnh của mái nhà, đỉnh bốn góc cạnh của mái nhà …
(**): cây Vân Vụ, => trà Vân Vụ thụ: trà chiết xuất từ cây Vân Vụ
(***): Mình k biết tìm cái tên nào hay hơn để thay thế nữa )))
(****): đại loại là ánh mắt nhìn rộng, biết nhìn người
(*****): Trình Giảo Kim(589-665) tự Tri Tiết,là một công thần khai quốc của nhà Đường, tiểu sử của ông bạn đọc có thể tìm hiểu qua google, theo mình hiểu thì tên ông này gắn liền với hành động / nhân vật phá bĩnh / phá rối, kỳ đà cản mũi giữa đường nhảy ra )))