Hạ Huỳnh thấy không ổn, cô mau chóng cười giải thích: “Bởi vì tôi ký với Húc Tinh, lại từng quay show chung với anh ấy cho nên thỉnh thoảng sẽ hỏi một vài vấn đề, nhờ vả một tí.” Nói xong cô liền cho Bạc Kiến Từ một ánh mắt.
Bạc Kiến Từ không tình nguyện mà nhượng bộ, anh nhìn màn ảnh gật đầu: “Đúng vậy.”
[tại sao mị có chút không tin nhỉ…]
[có thể khiến Bạc Kiến Từ chủ động nói liên lạc, thật sự chỉ vậy thôi à?]
[……hai người vui vẻ là tốt rồi]
[nụ cười dần tan biến, tui không nên đến xem buổi livestream này!]
[giành được giải cặp đôi đẹp nhất là đúng rồi, bầu không khí giữa hai người này trông có hy vọng]
Hạ Huỳnh lo sợ mưa bình luận mất kiểm soát, cô lập tức thay đổi đề tài: “Không phải gần đây anh sắp phát hành album mới à? Thuận tiện ở đây tuyên truyền một chút đi.”
Bạc Kiến Từ ngẩn ra, hiển nhiên không ngờ Hạ Huỳnh sẽ nói tới chuyện này.
Nhưng anh chỉ đành chịu, đáp lại như đọc sách: “‘Món quà’ là album trữ tình đầu tay của tôi từ khi ra mắt cho tới nay, cũng là món quà tôi muốn tặng cho mọi người, album sẽ được phát hành vào ngày 14 tháng 2, hy vọng có thể cùng mọi người trải qua một buổi lễ tình nhân khắc sâu trong trí nhớ.”
“Trong album có sáu ca khúc, anh thích bài nào nhất?” Lúc này Hạ Huỳnh nghiễm nhiên đã hóa thân trở thành một MC.
Bạc Kiến Từ nghiêng đầu nhìn qua cô, hỏi ngược lại: “Em thích bài nào nhất?”
Hạ Huỳnh chợt sửng sốt, cô cảm thấy hình như mình tự đưa mình xuống hố, cô lập tức nói: “Em chưa được nghe những bài đó thì làm sao biết thích bài nào, chỉ có anh biết được thôi.”
Cô thầm buồn bực trong lòng, anh cũng không phải không biết tại trường hợp công khai thế này, hai người đang đóng vai diễn gì!
“Bài nào anh cũng thích.” Bạc Kiến Từ khẽ nhếch môi, “Anh đã lắng nghe ý kiến chọn ra từng bài, mỗi bài đều rất trân quý.”
Hạ Huỳnh mất tự nhiên dời tầm mắt, sau đó chỉ vào mưa bình luận nói: “Fan bảo anh tiết lộ một chút kìa, có thể hát một hai câu không.”
Lúc này Bạc Kiến Từ hát hai câu của bài “Ánh sáng đom đóm”, anh cong khóe môi nói: “Anh hát rồi.”
[tôi phát hiện hôm nay tâm trạng của Tinh Tinh đặc biệt tốt]
[có phải là ảo giác của tui không, cứ cảm thấy hình như Bạc Kiến Từ đang cố ý trêu ghẹo Hạ Huỳnh??]
[bầu không khí giữa hai người này thật sự quá hài hòa, đây không phải là ép mị gặm đường à!]
[hu hu hu ma ma không cho phép!!!]
Sau khi livestream được một tiếng thì rốt cuộc kết thúc, fan cảm thấy vẫn chưa đủ, nhưng Hạ Huỳnh thì thở phào nhẹ nhõm một hơi thật sâu.
***
Tạm biệt nhân viên xong, Hạ Huỳnh kéo Bạc Kiến Từ đến phòng nghỉ nói chuyện riêng với anh.
Cô phồng má nói: “Đã nói phải kín đáo rồi, sao anh không nghe lời hả?”
“Anh rất kín đáo mà.” Bạc Kiến Từ cảm thấy vô tội hết sức, anh chưa nói gì cả, cũng không biểu hiện gì, cái này cũng không tính là kín đáo ư?
Hạ Huỳnh nản lòng, cô cảm thấy Bạc Kiến Từ có lẽ có hiểu lầm gì đó đối với ý nghĩa của từ kín đáo này.
“Chỉ cần chúng ta không xuất hiện chung thì sẽ không thu hút sự chú ý của người khác.” Cô nghĩ ngợi, vẫn cảm thấy như vậy là tốt nhất, “Dù sao không bao lâu nữa em sẽ tiến vào đoàn phim.”
Bạc Kiến Từ nhíu mày, hỏi: “Em nhận phim mới rồi à?”
“Một bộ phim chính kịch.” Hạ Huỳnh theo bản năng giải thích, “Không có cảnh tình cảm gì, anh yên tâm.”
Bạc Kiến Từ cong khóe môi cười nhẹ: “Em cho là anh là người dễ ghen thế ư?”
“Được.” Hạ Huỳnh nhíu mày, cô cười gian xảo, “Vậy bây giờ em đi nhận một bộ phim thần tượng, cái loại có cảnh hôn quay vị trí tám múi ấy.”
“Không được.” Bạc Kiến Từ mím môi căng thẳng, “Phim chính kịch rất tốt.”
Hạ Huỳnh cười anh: “Chẳng phải anh nói không ghen tuông à?”
Bạc Kiến Từ thở dài: “Em coi như anh nhỏ nhen đi, nghĩ lại vẫn không thể chấp nhận hình ảnh đó.”
“Ghen cũng là chuyện thường thôi, nếu em thấy anh có hành động thân mật với cô gái khác, em cũng ghen đó.” Hạ Huỳnh cong khóe mắt nói.
“Không đâu.” Bạc Kiến Từ lập tức nói ngay, “Anh sẽ không có tiếp xúc thân mật với người khác, vĩnh viễn không có.”
Hạ Huỳnh nhớ tới lời của fan về Bạc Kiến Từ, cô cười nói: “Có phải bởi vì vậy nên fan của anh nói anh mắc chứng sợ phụ nữ không?”
Bạc Kiến Từ gật đầu, sau đó cười mỉm nhìn cô: “Nhưng đến khi gặp được em thì anh đã phá vỡ hội chứng này.”
“…” Hạ Huỳnh nghĩ đây cũng không phải chuyện tốt, bởi vì thế này mới dễ dàng bị người ta nhìn ra sơ hở!
***
Hai người ngồi xe riêng của mình về nhà, đều bị người đại diện quở trách một tràng ở trên xe.
Dương Đan suýt nữa bị Bạc Kiến Từ chọc tức chết: “Cậu muốn trực tiếp thảo luận chuyện yêu đương của mình và Hạ Huỳnh trên livestream hả?”
“Em quả thật rất muốn.” Bạc Kiến Từ trả lời tỉnh bơ, “Nhưng em biết cô ấy không thích.”
“Bởi vì Hạ Huỳnh biết chừng mực hơn cậu.” Dương Đan hừ nói, “Trạng thái hiện tại của cậu chị đã từng nhìn thấy trên một người khác.”
Bạc Kiến Từ nhìn về phía ghế lái: “Ai?”
“Còn có ai nữa, anh Trì đó.” Dương Đan cười khẩy, “Cậu thật là cái tốt không học lại học hết những cái xấu.”
Bạc Kiến Từ híp mắt trả lời: “Em sẽ nhớ kỹ những lời này, lần sau gặp anh Trì em sẽ nói với anh ấy.”
Dương Đan: “…”
Mà bên này, Lạc Niệm Niệm cũng ở trên xe trách mắng cách làm của hai người: “Hai người hôm nay có phải quá rõ ràng rồi không, coi người khác đều là kẻ mù à, cậu có tin không hiện tại trên các diễn đàn lớn đã thêu dệt thành câu chuyện ngắn một ngàn chữ cho hai người rồi đấy.”
“Tớ hết cách rồi.” Hạ Huỳnh gãi mặt, ảo não đáp lại, “Tớ đã nói với anh ấy phải kín đáo, nhưng anh ấy hình như hiểu lầm ý nghĩa của từ này rồi.”
Lạc Niệm Niệm trợn mắt: “Cậu không biết tớ ở đó khẩn trương đến mức suýt nữa ngạt thở, sau đó còn có nhân viên đi qua hỏi tớ cậu và Bạc Kiến Từ có quan hệ gì.”
Hạ Huỳnh giật mình, vội hỏi: “Cậu trả lời thế nào?”
“Đương nhiên nói hai người quen biết nhau, là vì hiện tại cùng một công ty nên quan hệ trở nên tốt hơn thôi.” Lạc Niệm Niệm thở dài, “Có một số người thậm chí đi qua hỏi có phải hai người đang yêu nhau không.”
Hạ Huỳnh im lặng một lúc, sau đó nói: “May mà về sau tớ không có cơ hội cùng anh ấy dự chung sự kiện, thế thì cũng có thể giảm thiểu rất nhiều suy đoán.”
“Bộ phim mau chóng xác định đi, để đưa cậu vào đoàn cho lẹ.” Lạc Niệm Niệm suy nghĩ, ở tại đoàn phim nửa đóng kín có lẽ cũng không xảy ra nhiều chuyện như vậy.
***
Hạ Huỳnh học xong lớp diễn xuất thì nhận được tin tức bên Húc Tinh, bộ phim mới coi như xác định vai diễn chính.
Bộ phim chính kịch “Lựa chọn” này nói về những sự lựa chọn mà nhân vật chính phải đưa ra khi gặp đủ loại sự việc tại công sở, đây cũng là bộ phim truyền hình tích cực hướng về phía trước, chỉ dẫn mọi người dũng cảm nói không khi gặp phải các loại quy tắc ngầm tại nơi làm việc.
Hạ Huỳnh thực sự rất thích kịch bản này, cô càng yêu thích hình tượng của nữ chính Phương Huyên, dám yêu dám hận linh hoạt phóng khoáng, tuy rằng thường ngày lạnh lùng không gần gũi nhưng khi cấp dưới gặp chuyện thì sẽ bảo vệ bọn họ.
Nhưng độ khó về hình tượng này cũng rất cao, đầu tiên là tuổi tác, tuổi tác thiết lập cho Phương Huyên là hai mươi tám, không nói đến chênh lệch với Hạ Huỳnh bốn tuổi, bề ngoài cũng thiên về loại hình chị đại. Thế nên sau khi Hạ Huỳnh muốn nhận vai này, đạo diễn và bên sản xuất đều đưa ra nghi vấn. Cũng may cô đích thân diễn thử một cảnh trước mặt đạo diễn và bên sản xuất, mới khiến nghi vấn của mọi người hoàn toàn tan biến.
“Thế mà là Túc Hàng nhận vai nam chính.” Hạ Huỳnh nhất thời ngớ ra.
Túc Hàng là nam diễn viên tuyến một, ngoại trừ đóng phim thì gần như không có scandal, không nói tới khả năng gánh phim, anh ta còn có tiếng tăm tốt trong giới.
Sau khi Lạc Niệm Niệm nhìn thấy nam chính đã định, cô cũng hài lòng gật đầu: “Túc Hàng không tệ, fan cũng khá hiền hòa, ít nhất cậu sẽ không bị mắng.”
Hạ Huỳnh ngược lại không sợ bị mắng, dù sao cô luôn không để ý về chuyện này, chỉ hỏi: “Vậy khi nào tớ tiến vào đoàn phim?”
“Chờ ngày mai tuyên bố chính thức, một tuần sau sẽ cử hành lễ khởi quay, sau đó chính thức vào đoàn quay phim, lần này diễn vào mùa hè nên sẽ đến thành phố Dương quay.” Lạc Niệm Niệm nhìn tóc Hạ Huỳnh nói, “Cậu phải duỗi tóc thẳng trước, cũng bỏ đi tóc mái, đợt này Húc Tinh sắp đặt một nhà tạo mẫu cho cậu, cố gắng theo kịp tạo hình.”
“Cậu không cần lo lắng.” Hạ Huỳnh lấy ra tấm thẻ đen mà Hạ Hoài Xuyên cho cô hồi Tết, cô cười hì hì nói, “Tớ có tiền, mua quần áo gì cũng được, chúng ta phải trang bị đầy đủ!”
Lạc Niệm Niệm nhìn tấm thẻ đen im lặng thật lâu, cuối cùng mới nhả ra một câu: “Có tiền thật tốt, có anh trai thật tốt.”
***
Ngày hôm sau, bộ phim “Lựa chọn” đưa ra tuyên bố chính thức. Kịch bản này do Húc Tinh đầu tư, cho nên tuy là miếng bánh này lớn nhưng đều hạn chế cho nghệ sĩ ở Húc Tinh. Khi nhìn thấy Hạ Huỳnh, ngoại trừ những người cảm khái cô có tài nguyên quá tốt thì cũng có người ghen ghét cô sau lưng.
—— U1S1*, tài nguyên của Hạ Huỳnh hiện nay tôi thấy tốt nhất trong các sao nữ.
(*) chỉ muốn nói
—— nói nâng đỡ quá đáng cũng không xấu hổ nhỉ.
—— Túc Hàng cũng muốn bắt đầu giúp người nghèo à?
—— tài nguyên thật sự khiến người ta đỏ mắt.
—— xem hình tượng nhân vật, sự chênh lệch giữa Hạ Huỳnh và Phương Huyên cách xa vạn dặm, cô ta diễn vai này không phải là trò cười sao??
—— mị mắc cười quá, mị tuyệt đối không xem bộ phim này.
—— không cần thiết chế giễu giẫm đạp trong bình luận, chờ phim chiếu rồi nói được không.
—— trong bình luận đều là nhà ai đó không đóng phim, giậm chân ở đây thật là quá buồn cười.
Hạ Huỳnh có thể đoán được cư dân mạng sẽ nói cô thế nào, nhưng cô chẳng hề để ý, nhưng Bạc Kiến Từ thì lại cảm thấy bực dọc. Thấy anh đặc biệt gọi điện sang an ủi, Hạ Huỳnh cong khóe mắt nói: “Em không sao, để mặc bọn họ nói đi, dù sao em cũng sẽ đóng bộ phim này.”
“Anh biết Túc Hàng, anh sẽ dặn anh ta quan tâm đến em nhiều hơn.” Bạc Kiến Từ nói, anh coi như đây là một phương pháp tuyên thệ chủ quyền trước.
Hạ Huỳnh hoảng sợ vội nói: “Thế thì chẳng phải Túc Hàng sẽ biết chúng ta đang yêu nhau à? Có phải không ổn lắm không? Nếu anh ta nói ra thì làm sao?”
“Không đâu.” Bạc Kiến Từ mỉm cười trấn an, “Anh ta rất có kinh nghiệm về mặt này, kín miệng lắm.”
Hạ Huỳnh cảm thấy ngọt ngào trong lòng, nhưng ngoài miệng lại nói: “Tự em cũng có thể chăm sóc chính mình, cũng không phải lần đầu tiến vào đoàn phim.”
Bạc Kiến Từ cười cười rồi nói: “Nếu là phim truyền hình do Húc Tinh đầu tư, lại là bộ phim đầu tiên em đóng vai chính, nếu không anh nói với công ty để anh viết ca khúc chủ đề cho ‘Lựa chọn’?”
“Anh viết hả?” Hạ Huỳnh kinh ngạc hỏi, “Nếu anh viết em khẳng định vui vẻ rồi, chỉ là cảm thấy có làm phiền anh quá không.”
“Cũng không phải không thu tiền.” Bạc Kiến Từ cười nhẹ, “Nếu có thể giúp tăng nhiệt độ cho bộ phim của em, anh rất vui lòng.”
Hạ Huỳnh hít một hơi thật sâu, thử hồi phục nhịp tim không yên phận: “Sao anh tốt đến thế, giải thưởng bạn trai tốt nhất nên trao cho anh.”
“Chuyện này phải bàn bạc kỹ lưỡng, cho nên chúng ta gặp mặt rồi hẵng trò chuyện.” Bạc Kiến Từ mỉm cười nói.
Hạ Huỳnh ngẩn người, nhưng lập tức nghĩ đến mình sắp tiến vào đoàn phim. Lần này không gặp mặt thì có lẽ hai ba tháng sau mới gặp lại.
“Được, gặp mặt ở đâu?” Cô dứt khoát hỏi.
“Nhà anh.”
–
Lời tác giả:
Tinh Tinh: về tốc độ nhất định đuổi kịp và vượt qua tiền bối!
Chu tổng & Trì thần: ………
Túc Hàng: tại sao lại muốn kéo tôi ra nữa!!! Lần này còn làm người qua đường nữa thì tôi sẽ từ chối biểu diễn!!!
Các thiên thần đã đọc ba bộ của Húc Tinh hẳn là biết Túc Hàng, lần này tôi thật sự tìm một người bạn đời cho cậu ấy, thật đó thật đó, cậu ấy không phải là công cụ đâu!