• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cái đầu trên vai cô hình như đã ngủ rồi nên Hàn Nhất Nhất lấy đầu khiển giảm âm lượng xuống.
Cô nhẹ nhàng đặt đầu hắn từ từ chuyển sang đùi mình để đỡ mỏi vai hơn.
Tivi nhàm chán khiến cô hết hứng thú không muốn xem nữa, cúi xuống xem gương mặt của Kim Dạ đang ngủ ngon trên đùi mình thì cô thấy thú vị hơn nhiều.
Lúc này, tay Hàn Nhất Nhất di chuyển khắp nơi trên mặt Kim Dạ, chỗ nào cũng sờ qua một lần, nếu không đủ còn thêm 2 3 lần.
Lông mi hắn sao dài hơn con gái là cô thế nhỉ? Lại đến đôi môi, đôi môi mỏng người ta thường nói bạc tình đúng không?
Nhìn sát lại gần mặt Kim Dạ hơn, cô cúi người xuống, khuôn mặt hắn lúc ngủ cũng thật là ngoan.
Đúng lúc này, Kim Dạ mở to mắt ra làm mắt chạm mắt cùng hắn.

Hàn Nhất Nhất nhìn kĩ đôi mắt hắn đến nỗi nhìn thấy gương mặt mình trong đồng tử của hắn
Vài giây sau, Hàn Nhất Nhất cảm thấy mình thất thố rồi thì đẩy người Kim Dạ rời khỏi đùi mình.
Nhưng đẩy không được lại bị bàn tay hắn kéo gáy cô xuống đối diện với mình, tưởng chừng chuẩn bị hôn thì giọng nói hắn mang theo tia khàn khàn do mới ngủ dậy phát ra.
“ Em ăn đậu hũ của anh?”
Hàn Nhất Nhất lúng túng đỏ mặt, cô không ngờ được đã nhìn trộm người ta còn bị phát hiện, ngại chết mất aaaa!!

Không đợi cô trả lời, Kim Dạ buông cô ra ngồi dậy.

Chàng trai ngồi sô pha tay gác lên đầu gối mang theo tia lười biếng, bóng tối xung quanh hắn toát ra sự ma mị khó nói nên lời làm Hàn Nhất Nhất ngồi bên cạnh hắn nhìn Kim Dạ chằm chằm.
Trong tim Hàn Nhất Nhất nai con chạy loạn xạ không kiểm soát được.

Cô không chịu nổi nuốt nước miếng một cái, trong thâm tâm thầm nghĩ : “ Thật muốn làm gì đó với hắn mà.”
Suy nghĩ là vậy nhưng Hàn Nhất Nhất lại không có cái gan lớn như vậy.

Kim Dạ nghe tiếng nuốt nước miếng trong đêm khuya.

Do cô đã giảm âm lượng tivi đến số O nên giờ kể cả tiếng con muỗi bay cũng nghe rõ ràng.
Hắn nhếch miệng một cái, để chân từ sô pha xuống nền nhà.


Tay trái kéo eo cô khiến Hàn Nhất Nhất lại gần mình hơn.
Kim Dạ lại cố toả ra sự quyến rũ của mình nói thỏ thỉ bên tai cô : “ Muốn anh sao?”
Hàn Nhất Nhất nghe hắn hỏi thì rùng người một cái, may mắn hắn đẹp trai nếu không tên khác mà kiểu vừa nói xong đã nuốt nước miếng xuống yết hầu tạo nghe tiếng gì đó thì cô đã làm hắn đến nỗi không có con cháu nối dõi rồi.
“ Không..không phải.”
Sao Hàn Nhất Nhất khi đối diện với Kim Dạ thường hay nói lắp thế nhỉ? Cô suy nghĩ mình nên đi khám bác sĩ thôi.
Đêm đã khuya, hai người ở trong bóng tối một người ôm eo một người đỡ tay trước ngực đối phương làm không khí xung quanh cũng trở thành ái muộn.
Trong bóng tối thế này, trai gái như vậy không ai sẽ biết xảy ra chuyện gì được?
Hàn Nhất Nhất lúc này mới nhất thời biết được hai người ám muội như thế nào.

Cô dùng hết sức mình đẩy hắn ra rồi chạy nhanh lên lầu.
Màn hình tivi đang chiếu cảnh có ma nữ hù dọa ông lao nhưng hắn không quan tâm.

Ánh sáng từ màn hình chiếu lên khuôn mặt điển trai của hắn.
Kim Dạ nhìn tivi không có âm thanh gì, không chút sợ hãi mà đang nhớ lại bộ dạng thẹn thùng của Hàn Nhất Nhất đẩy mình ra rồi chạy lên lầu.
Cô ấy mặt đỏ thẹn thùng cũng đáng yêu quá đi.

Lúc nào cũng làm hắn muốn làm gì đó với cô mới được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK