Mục lục
[Quyển 2] [Xuyên nhanh] Cứu Mạng! Tất Cả Nam Chủ Đều Hắc Hoá
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit by AShu ^_^.

_____________________

So với Thẩm gia cho có lệ, vợ chồng Diệp gia lại ngẩng đầu ưỡn ngực, ngạo khí vô cùng.

Cũng đúng, Diệp gia cho dù không phá sản, có thể cùng Thẩm gia kết thân, đã là trèo cao, càng đừng nói hiện giờ còn bị phá sản.

Thẩm Uyên xuất hiện, không thể nghi ngờ là một miếng bánh thơm ngon giữa tiệc đính hôn, hiện tại hắn là người cầm lái Thẩm gia, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, trước đó vài ngày lại giải trừ hôn ước với Diệp gia, mà không, Tô Đường mới nói một câu, liền có người chú ý đi về phía bọn họ.

"Là Thẩm tiên sinh a."

"Nghe nói Thẩm tiên sinh gần đây có ý định mở rộng công ty ra nước ngoài?"

"Những khu phố cũ kia mà Thẩm tiên sinh gần đây mua được, không biết dự định làm cái gì, còn cần người hợp tác hay không?"

......

Từng người một cứ đi lên bắt chuyện, không bao lâu, Tô Đường bị đẩy ra ngoài.


Nàng cũng rất thanh nhàn, đơn giản tìm một chỗ ngồi xuống.

Hội trường này được bao quanh bởi hoa viên cùng núi giả, rất là xinh đẹp, ngược lại bởi vì muốn trang trí tiệc đính hôn, nên xung quanh trang trí khí cầu làm phá hủy bức tranh đẹp này.

Nàng lười biếng mà uống đồ uống, ăn chút điểm tâm, kết quả vừa quay đầu lại, liền thấy Thẩm Lăng cùng Diệp Hoan đi tới phía mình.

Nàng xốc xốc mí mắt, dáng ngồi vẫn bất biến, bất quá lời nói lại thập phần chân thành, "Chúc Thẩm tiên sinh cùng Diệp tiểu thư, bách niên hảo hợp, sớm sinh quý tử a."

'Cậu' đột nhiên chân thành như thế, Thẩm Lăng liền nhăn mi lại, người này lúc nào cũng khinh thường hắn, sao có thể dùng cái ngữ điệu này nói chuyện a?

Cho nên, Thẩm Lăng phản ứng đầu tiên đó là có biến.

"Trình Diệp, nơi này chính là Thẩm gia."


Tô Đường ngẩng đầu nói, "Tôi không mù, đương nhiên biết nơi này là Thẩm gia."

Thẩm Lăng vẫn thua trong tay Tô Đường, hơn nữa còn bị lỗ nặng, cho nên nghiến răng nghiến lợi nói, "Trình Diệp, nếu mày động thủ ở Thẩm gia, tao có thể cho mày nằm ngang ra ngoài."

Tô Đường vui vẻ, lời nói này của hắn, giống như nàng là du côn lưu manh ngoài đường vậy.

"Thẩm tiên sinh, có cần tôi nhắc lại cho ngài hay không? Trước khi nói những lời đó thì hãy suy nghĩ lại, nếu không phải lúc trước lòng anh mang ý xấu, tôi cũng sẽ đưa anh lên đầu đề a." Nàng cong môi, cười như không cười nhìn hai người, "Còn có a, tôi thật sự chúc phúc hai người, một đôi được đất trời tạo nên như vậy, nếu không ở cùng nhau, vậy thì quá đáng tiếc."

Miệng 'cậu' nói lời chúc phúc, nhưng Thẩm Lăng nghe như thế nào, cũng đều cảm thấy 'cậu' đang châm chọc hai người bọn họ.


Đến cuối cùng, vẫn là Diệp Hoan nũng nịu mở miệng, "Thẩm Lăng, các vị khách đã tới rồi, chúng ta đi tiếp đón những người khác đi, không cần thiết ở trên người tiểu nhân lãng phí thời gian."

Thẩm Lăng vốn coi thường Diệp Hoan, nhưng hôm nay, lại cảm thấy lời này của nàng ta rất đúng, ngay cả nụ cười trên mặt cũng tươi lên thấy rõ, "Đúng vậy, hà tất ở trên người tiểu nhân lãng phí thời gian, đi, chúng ta đi tới chỗ có bầu không khí trong lành đi."

Lời nói âm dương quái khí của Diệp Hoan vừa phát ra, Tô Đường căn bản không để ở trong lòng, bất quá vị tiểu thư này lại nhớ thương nàng, mà không, khi đi cùng Thẩm Lăng, còn không quên quay đầu lại dùng ánh mắt âm độc nhìn nàng.

Đối với việc này, Tô Đường nở một nụ cười xán lạn.

Diệp Hoan nói có vị khách mời khác tới, cũng không phải nói bừa, là thế gia, Thẩm Lăng cũng có một đám bằng hữu ăn chơi trác táng cùng với hắn, nên trong buổi tiệc đính hôn của hắn, cho dù có làm cho có lệ, đám bằng hữu đó vẫn sẽ mời.
Những người bước đi ung dung, vừa thấy Thẩm Lăng đi tới, lập tức đấm đấm ngực hắn, "Thẩm Lăng, được a, không ngờ là người kết hôn sớm a."

Thái độ khác với lúc nãy nói với Tô Đường, thời điểm bạn tốt nói lời này, Thẩm Lăng lập tức lạnh mặt, ban đầu còn kéo tay Diệp Hoan, bây giờ khẩu khí cực kém nói: "Tự mình đi chỗ khác đợi đi, tôi không gọi cô, đừng có tới đây."

Diệp Hoan cắn môi, nàng kỳ thật không xấu, sau khi được trang điểm tỉ mỉ, càng trong sáng đẹp đẽ, nhưng mà Thẩm Lăng lại không quan tâm bộ dạng này của nàng.

Truyện được edit bởi AShu089/ Đọc truyện trên truyenwk.com AShu089 và wordpress: https://nhameo089.wordpress.com/ để ủng hộ editor nha ≧◉◡◉≦

"Thẩm Lăng......"

Nàng nhu nhu nhược nhược mở miệng, nhưng mà vừa mới gọi tên của hắn, đã bị đối phương lạnh nhạt trừng mắt lại.
Nàng không cam lòng, nhưng lại không dám nói gì, chỉ có thể ẩn nhẫn rời đi.

Nàng ta vừa đi, sắc mặt Thẩm Lăng liền tốt lên một chút, bất quá cũng chỉ là một chút.

Mấy người bạn tốt thấy thế, đầu tiên là hai mặt nhìn nhau, một lát sau, liền đùa giỡn hắn.

"Thẩm Lăng, vị nhị tiểu thư Diệp gia này lại không xấu, nhưng mà sao giống như cô ta buộc cậu kết hôn a."

Thẩm Lăng nghe vậy, vẻ mặt ghê tởm nói: "Đúng là không xấu, nhưng nữ nhân này tính kế tôi, lúc trước tôi chỉ nghĩ chơi cô ta một chút, ai có thể nghĩ đến, cô ta cư nhiên ôm cái bụng bầu tới bức hôn." Hắn càng nói càng bực bội, Diệp Hoan đúng là không xấu, là nữ nhân, hắn nguyện ý cùng cô ta lên giường, nhưng không đại biểu hắn nguyện ý cưới cô ta. Trước kia thì không nói, nhưng hiện tại hắn căn bản không có ý tưởng kết hôn, cho dù có, cũng tuyệt đối sẽ không cưới một người phá sản sa cơ thất thế a.
Thẩm Lăng càng nói càng tức giận, đến cuối cùng, như là bị dính đen đủi phi một tiếng, "Lại nói tiếp, vẫn là tên trợ lý đáng chết kia của Thẩm Uyên hại tôi thành như vậy."

Hắn vừa nói xong, mấy hồ bằng cẩu hữu của hắn, tức khắc nghĩ tới.

"Nói như thế nào, tiệc đính hôn hôm nay, 'cậu ấy' có tới tham dự không?" Những người này đều có chút của cải, trong máu vốn kiêu ngạo, chỉ có một tiểu trợ lý, căn bản không để trong mắt, "Thẩm Lăng, một câu của cậu, chúng tôi lập tức đi giáo huấn 'cậu ta'."

Thẩm Lăng đã một lần ăn mệt, lần này không định làm ra hàng động gì lỗ mãng, "Không được, Thẩm Uyên cũng ở đó, không thể trước mặt mọi người đánh mặt 'hắn'."

"Lời này không đúng rồi. Thẩm Uyên tuy rằng là người cầm lái hiện giờ của Thẩm thị các cậu, nhưng chỉ là một tiểu trợ lý, chẳng lẽ hắn thật sự vì một người ngoài, mà quay lưng với các cậu? Mà đừng quên, Thẩm lão gia tử còn sống đây, chỉ cần ông ta còn sống, Thẩm thị liền không phải do một mình Thẩm Uyên định đoạt." Những người này đã làm nhiều chuyện thiếu đạo đức, rất nhanh liền nghĩ tới một biện pháp, "Lúc trước không phải tiểu trợ lý làm mất thanh danh của cậu sao, chúng ta hiện tại liền trả cho 'cậu ấy' một đại lễ."
Tô Đường hoàn toàn không nghĩ tới chính mình bị người khác theo dõi, bất quá nàng có hệ thống, chờ đối phương cầm ly rượu đi tới đây, lập tức nghe được nhắc nhở.

" 'Cậu' chính là tiểu trợ lý của Thẩm Uyên ca?"

Đối phương mang theo người mênh mông cuồn cuộn, lập tức liền vây quanh Tô Đường, trên mặt bọn họ đều nở một nụ cười vô hại, bất quá cùng giao hảo với Thẩm Lăng, tất cả đều là cá mè một lứa, tuy nói có hai người diện mạo cũng không kém, nhưng ánh mắt lại không thể làm người khác tin tưởng được.

"Tiểu trợ lý, 'cậu' tên là gì a, lớn lên đẹp như vậy, chẳng lẽ Thẩm Uyên ca tuyển trợ lý, là nhìn giá trị nhan sắc sao?"

"Ha ha ha, Đông Tử, tôi cảm thấy cậu nói rất đúng."

"Ai, tiểu trợ lý, làm quen a, uống một ly thế nào?"

Tô Đường nhìn chằm chằm ly rượu vang đỏ kia, cuối cùng câu môi cười, "Được a, vậy ai uống cùng tôi?" Nói xong, thấy bọn họ hơi ngốc, lại nói: "Tôi tương đối thích uống cũng với từng người một."
"Tiểu trợ lý biết điều a." Nói xong, liền có người trực tiếp cầm một ly rượu vang đỏ tới.

"Tới, tôi tên Lý Cang, tiểu trợ lý tên là gì a?" Đối phương nói xong, liền đem ly rượu vang đỏ qua.

Tô Đường đứng lên khỏi ghế, tiếp nhận ly rượu vang đỏ, mỉm cười đem tay đáp ở trên vai đối phương, "Tôi a, anh không xứng để biết." Nói xong, liền đem ly rượu trong tay đổ vào trong miệng Lý Cang.

Hành động ấy của nàng đột nhiên không kịp phòng ngừa, chờ khi có người phản ứng lại, một ly rượu vang đỏ đã vào trong bụng Lý Cang.

__________________

( tấu chương xong )

Đã beta

Edit by AShu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK