• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vậy thì mua cái đấy,xin hỏi bao nhiêu tiền!” Ninh Đan Hi đang muốn lấy ngân lượng trong túi,còn chưa kịp lấy ra đã có người nhanh tay hơn sớm đưa tiền cho người bán hàng rong.

” Để ta trả!”

Ninh Đan Hi nghe giọng người kia cả người cứng ngắc,dáng người quen thuộc thình lình xuất hiện bên cạnh hắn,thoáng chốc y giống như pho tượng không biết nói gì.

” Vương gia!?” Lý Vân Nương cũng hết sức ngạc nhiên,chỉ có Ninh Thư Cần không biết sự đời vui vẻ chạy đến bên cạnh hắn.

” Vương gia thúc thúc!”

“Đã lâu không thấy,Thư Cần cháu hình như lại cao một chút!” Long Khiếu Thiên sờ sờ đầu của hắn,một đôi con ngươi to đen đặc nhìn chằm chằm Ninh Đan Hi “Không nghĩ sẽ gặp các người ở đây.”

” Vậy thì thật trùng hợp” Lý Vân Nương không phải không chú ý ánh mắt nóng rực của Vương gia luôn đảo quanh trên người Ninh Đan Hi,sau khi nhìn thấy y sắc mặt lập tức thay đổi giống như trời yên biển lặng trước giông bảo,từ khi Ninh Đan Hi ở vương phủ trở về mấy ngày sau thường nhìn bầu trời ngoài cửa sổ ngẩn người, khi thì thở dài thở ngắn gọi y cả buổi y cũng không nghe,cho dù y cố gắng biểu hiện như bình thường nhưng nàng có thể cảm giác được  chỉ có thân thể y trở về hồn thì không biết bay đến đâu,đến tột cùng hơn nửa năm hắn đi vương phủ đã xảy ra chuyện gì?” Vương gia ngài đi một mình sao? Tại sao không mang theo người hầu?”

“Ta đang đi dạo cùng một người,hắn kiên trì muốn ta đi chung còn không cho mang theo bất kỳ tùy tùng nào,chẳng qua ở đây quá động chúng tôi tựa hồ lạc nhau!” Long Khiếu Thiên ánh mắt sáng quắc nhìn kỹ người làm hắn ngày đêm nhớ nhung giống như trong trời đất chỉ có mình y,ngoài ra không có người khác tồn tại.”Đan Hi, từ khi chúng ta chia tay ngươi có sống có khỏe không?”Hắn nén đi phần kích động trong lòng,nhiều tháng không thấy y tựa hồ gầy hơn lúc trước,nếu không phải có  thê nhi y ở đây,nếu không phải có đám người này,hắn thật muốn chạy đến ôm thân thể gầy guộc kia.

” Cảm tạ Vương gia quan tâm,ta cùng thê nhi sống rất tốt.” Ninh Đan Hi miễn cưỡng từ cổ họng nặng ra thanh âm cứng ngắc,y lấy ra ngân lượng nhét vào trên tay hắn.”Ta không thể vô duyên vô cớ bắt ngài tiêu tiền,vừa rồi ngài trả bạc cho người bán hàng,ta đây trả đủ lại cho ngài.”

Biết hắn tâm cao khí ngạo tất nhiên sẽ không dễ dàng nhận,Long Khiếu Thiên cười khổ nói:” Chút xíu tiền cần gì so đo với ta,coi như quà sinh nhật ta tặng cho con ngươi.”

“Không được,chút ít tiền ấy ta còn trả được,ta tuy rằng chân tàn nhưng không đến nỗi cần người ta bố thí,huống chi ta cùng Vương gia không thân cũng chẳng quen,không có lý do gì để ngài trả tiền thay cho con ta.” Ninh Đan Hi cố gắng làm mặt lạnh,vất vả bình tĩnh gợn sóng nổi lên trong lòng,tại sao hắn lại xuất hiện trước mặt y? Tại sao hắn không thể làm bộ như không quen biết? Hay hắn đã hối hận thả y rời đi giờ lại muốn đến phá hỏng gia đình của y? Đã qua lâu như vậy hắn vẫn không thể bỏ qua cho y sao?

Nghe ra trong lời y nói có ý vạch ra giới tuyến cho hắn,phủi sạch quan hệ,trong mắt Long Khiếu Thiên xuất hiện một tia chua sót không dễ phát hiện,y đến bây giờ vẫn hận hắn sao? Vẫn không thể tha thứ hắn sao?

Lý Vân Nương thấy hai người giằng co không khí trở nên có chút ngột ngạt,ngay tại thời điểm nàng chuẩn bị mở miệng hoà giải,đột nhiên có một bóng người to lớn từ trong đám người chật chội chen ra,đi đến bên cạnh Long Khiếu Thiên,vỗ lên vai hắn,” Thập tứ đệ,thì ra đệ ở đây!”

Thu hồi ánh mắt chuyên tâm,Long Khiếu Thiên quay đầu nhìn người lên tiếng” Đại hoàng huynh!”

” Ở bên ngoài thì gọi đại ca cũng được!” Người tới là một nam tử khí vũ hiên ngang tướng mạo đường đường,giơ tay nhấc chân tản mát ra quý khí khác với dân chúng bình thường,ngũ quan có chút giống Long Khiếu Thiên.”Xa xa đã thấy đệ đứng ở nơi này không chịu đi,có phải gặp được mỹ nữ phải không? Đừng độc hưởng một mình chứ,giới thiệu với huynh đi!”

“Đệ trùng hợp gặp người quen,chứ không phải giống như huynh nghĩ,để đệ giới thiệu cho đại ca,vị này chính là công tử Ninh phủ_ Ninh Đan Hi,đứng bên cạnh chính thê tử cùng con hắn.” Long Khiếu Thiên giới thiệu bọn họ lẫn nhau” Hắn là đại ca của ta,tức đương kim thái tử điện hạ Long Khiếu Đường.”

Qua vẻ ngoài xuất chúng cùng đường viền y phục,Ninh Đan Hi đã sớm đoán ra thân phận không bình thường của Long khiếu đường,chẳng qua không nghĩ tới hắn lại chính là thái tử vạn nhân kính ngưỡng.”Ngài chính là thái tử điện hạ?”

“Ta đang cải trang ra cung,vì không muốn quấy nhiễu dân chúng nên không mang theo người hầu chỉ bảo thập tứ đệ đi cung,ra cung ta không phải là thái tử cũng như các ngươi làm người bình thường,không cần hành lễ với ta,bạn thập tứ vương gia cũng là bạn của ta.” Long Khiếu Đường biểu hiện  bình dị gần gũi,hắn tò mò theo tầm mắt Ninh Đan Hi dời sang khuôn mặt thanh tú của Lý Vân Nương,trên mặt xuất hiện tia kinh ngạc,giống như nhìn thấy người đã lâu không gặp,nháy mắt cũng không nháy nhìn nàng.”Cô nương…….. Chính là thê tử của Ninh công tử? Đứa bé này là con các ngươi?”

Hắn quét mắt nhìn sang Thư Cần,nhất thời ngây ra như phỗng,miệng thì thào lẩm bẩm:” Quá giống,tại sao lại giống như vậy…..”

Lý Vân Nương gương mặt đã sớm trắng bệch,dáng vẻ như sắp ngã xuống,nàng nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Ninh Thư Cần,giấu nó ra sau lưng” Ninh đại ca, muội đột nhiên cảm thấy không được khỏe,nên muốn về phủ nghĩ ngơi trước.”

“Có phải bị nhiễm phong hàn không? Nhìn sắc mặt muội thật sự rất xanh,sớm về phủ nghĩ ngơi cũng tốt.” Ninh Đan Hi vẻ mặt có chút lo lắng,lập tức từ biệt hai người bọn họ” Bởi vì thê tử không khỏe,xin thứ cho chúng tôi cáo từ trước.”

Long Khiếu Thiên nghĩ không ra lý do giữ hắn lại,chỉ cố chấp hộ tống bọn họ đi khỏi biển người,một chút cũng không phát giác huynh trưởng đi bên cạnh vẻ mặt sững sờ nhìn về phía trước…….

…………

Ngày hôm sao Ninh Đan Hi như thường lệ bận tối mày tối mặt đón tiếp khách,đến khoảng giữa trưa khách hàng đều vội vã về nhà ăn trưa,người dần dần tản đi,trong cửa hàng lớn thoáng cái vắng lạnh rất nhiều.

Ninh Đan Hi lợi dụng khoản thời gian rãnh rỗi lấy ra món ăn do Lý Vân Nương đã chuẩn bị bữa sáng tính dùng bữa,thì có một vị công tử cao quý đi tới cửa.” Ninh công tử, ngài còn nhớ rõ ta không?”

Ninh Đan Hi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt tươi cười trước mặt,kinh ngạc mở lớn ánh mắt.” Thái tử điện hạ?” Hắn đang muốn cúi đầu hành lễ,Long Khiếu Đường vội ngăn lại.

“Huynh cứ ngồi,ta biết huynh cử động không tiện,cứ miễn lễ!” Long Khiếu Đường ngắm bốn phía cửa hàng,” Ta nghe thập tứ đệ nói phu thân huynh ở kinh thành có để lại một tiệm vải,cho nên muốn đến xem,hôm nay đã thấy quả nhiên không giống bình thường.”

” Cảm tạ thái tử khen,rất hân hạnh được đón tiếp ngài,không biết ngài hôm nay đến đây có phải muốn mua vải vóc?”

” Ta đang có ý này,sắp đến sinh nhật phụ hoàng ta muốn may một bộ y phục mới dùng làm quà  mừng sinh nhật,không biết huynh có thấy cây vải nào thích hợp?”

“Thái tử thật sự là một người có hiếu,ta sẽ đưa một ít cho ngài xem.” Ninh Đan Hi xoay người từ trong rương phía sau lấy ra một cây vải chất liệu nhẹ mà ấm, màu nhuộm tinh xảo tơ lụa đặc biệt đặt trên bàn,” Vải này ngài thấy thế nào? Đây là loại vải cao quý nhất bổn tiệm,bất kể chất liệu hay thủ công đều tốt nhất,rất phù hợp thân phận hoàng gia.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK