• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu Linh hầu hạ rất tốt nó ở bên cạnh cô từ nhỏ rồi, đương nhiên cô rất hài lòng.

Nó hầu hạ cô rửa mặt, vẫn như thói quen cũ nó bỏ máy cánh hoa hồng vào chậu nước, cô vui vẻ nhận khăn lau mà nó đưa.

Nó chải tóc cho cô, nhìn nó rụt rè lúng túng chải tóc cô buồn cười quá đưa tay lên nắm lấy cánh tay nó.

" Em cứ làm như lúc trước em hầu hạ tiểu thư Chiêu Hoa đó, đừng sợ ta không làm khó em đâu ".

" Sao người biết em từng hầu hạ tiểu thư Chiêu Hoa " Nó khó hiểu nhìn cô, vị tiểu thư này sao lại có nhiều cái lạ lùng như vậy, vì nó mới nhận lệnh của thiếu gia hôm qua lúc đã khuya thiếu gia sai người chuyển lời cho nó.

Tiểu thư mới đến có máy ngày sao lại biết được.

Nó là nha hoàn theo Chiêu Hoa gã đi, dù cô đã mất nhưng vì là nha hoàn thân cận của tiểu thư nên ở đây nó được đối xử rất tốt, vì thiếu gia nhà này luôn rất coi trọng Chiêu Hoa nên đối xử với nó cũng tốt.

Ngày thường nó chỉ phụ những công việc nhẹ nhàng không cần phải làm việc nặng nữa.

Việc tiểu thư này biết nó là người hầu của Chiêu Hoa tiểu thư làm nó vô cùng ngạc nhiên.

Nhìn ánh mắt của nó cô đã biết mình nói lỡ lời rồi liền giải thích.

" À ta nghe Nguyệt Sinh ca ca nói, huynh ấy nói em là nha hoàn của Chiêu Hoa từ Chu phủ sang đây ".

Nó cũng dạ dạ cho có chứ thực sự nó biết máy ngày nay thiếu gia bận như vậy làm gì nhớ để nhắc đến một nha hoàn nhỏ bé như nó.

Lòng nó có một chút sinh nghi, thực sự nó có chút không thích cô, vì nó biết cô và thiếu gia có gì đó không bình thường như phu nhân vẫn nói cô là con gái của người bạn ở xa đến chơi.

Cô biết thiếu gia rất quan tâm cô, có thể cô sẽ thay thế chỗ của Tiểu thư Chiêu Hoa của nó.

Nó bên cạnh Chiêu Hoa nhiều năm như vậy lòng xem Chiêu Hoa là tỷ tỷ, nó không thể thích một người có thể thay thế vị trí của Chiêu Hoa được.

Nhưng phận là người hầu cho dù không thích cũng không thể có ý kiến được.

Sau đó mới chuẩn bị nước cho cô tắm.

" Tiểu thư, em lấy y phục cho người, hôm nay người muốn mang bộ nào ".

" Lấy cho ta bộ màu hồng phấn đi ".

Nó hơi khựng người vì nó đã nghe người khác nói là Hạ My tiểu thư thích màu trắng, nhẹ nhàng y phục nay lại kêu cô chọn màu hồng phấn thật kì lạ.

Nó mở rương y phục ra bên trong toàn là y phục trắng chỉ có vài bộ bên trên chắc là mới may, không hồng thì cũng đỏ, cái nào cũng thuê hoa.

Nó xoay đầu nhìn vào bên trong có một người con gái đang ngâm mình trong bồn tắm gỗ.

Cô ấy là muốn làm gì đây tính bắt chước tiểu thư nhà mình để mê hoặc thiếu gia sao.

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng nó cũng mang y phục theo màu mà cô ấy chọn ra vắt lên cái thanh gỗ bên cạnh bồn tắm.

Nó pha nước cho ấm nhưng Hạ My lại thích nước mát, nó lại nghĩ Chiêu Hoa tiểu thư cũng thích tắm nước mát dù là sáng hay tối cô cũng thích tắm nước mát.

Hạ My ngâm mình trong bồn nước đầy cánh hoa hồng, cô quay sang nhìn nó.

" Em đi lấy thảo linh lăng cho ta đi ".

Thảo linh lăng, Tiểu Linh thầm nghĩ, đây là hương liệu thơm mà tiểu thư Chiêu Hoa hay dùng để tắm, sau khi tắm xong cơ thể sẽ mang một mùi hương thảo mộc vô cùng dễ chịu.

Cô ấy bây giờ cần cái đó để làm gì chứ, muốn ngâm nước tắm sao, bắt chước tiểu thư Chiêu Hoa sao, muốn quyến thiếu gia Nguyệt Sinh.

Càng nghĩ như vậy cô càng ghét Hạ My, người phụ nữ này sao không biết tự trọng vậy chứ, còn học theo thói quen của người khác muốn quyến rủ tướng công của người ta.

Cô đi lấy Thảo linh lăng nhưng trong lòng vô cùng khó chịu, tức giận, thật muốn làm gì đó cho hả giận thay tiểu thư Chiêu Hoa.

Cô thầm nghĩ hay là đổi Thảo linh lăng thành thảo mộc khác nhưng có hình dáng y như vậy, để cho bỏ tức.

Nghĩ là làm cô lấy một loại tạp thảo mộc có hình dạng giống với thảo linh lăng mang về phòng, lòng thầm nghĩ người không có tự trọng như cô ta không xứng dùng thảo mộc cao quý giống tiểu thư Chiêu Hoa.

Khi vừa mang vào phòng Hạ My đã ngửi được mùi hương của thảo mộc, mùi này có chút không đúng.

Từ nhỏ cô đã có thói quen tắm chung với thảo linh lăng mùi hương, hình dáng của nó nếu nói cô rành thứ nhất không ai dám dành nhì.

Vừa nghe cô đã biết đây không phải là thảo linh lăng, Tiểu Linh không biết điều đó cứ nghĩ là cô ấy bắt chước tiểu thư nhà mình chứ không rành gì về thảo mộc.

Tiểu Linh bưng thố thảo mộc định đổ vào bồn nước đã bị Hạ My ngăn lại.

" Em làm gì vậy?".

" Tiểu thư em đổ thảo mộc cho người ".

" Đây không phải Thảo linh lăng ".

Nghe câu nói của Hạ My, Tiểu Linh sợ hãi làm rơi cả cái thố trên tay, con bé quỳ sạp xuống đất, nó biết thừa làm trái ý chủ nhân thì sẽ bị phạt như thế nào,nó không biết tiểu thư này tính tình ra sao, có nương tay với nó hay không làm nó càng sợ hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK