- Đây không phải nơi cho cô đi vào tự tiện như nhà của mình!
Doanh Doanh cười khẩy nhìn anh, bày bộ dạng vô tội đáp:
- Đường thiếu a~ Người thật là nhẫn tâm, nhìn thấy ta bị vây bởi đám nam nhân nhưng lại đứng yên như xem kịch nữa... Lại còn muốn găm dao vào đầu của tôi a~
Thuộc hạ thi nhau xì xào, mặt anh đen xì... Cô chính là xíu găm dao vào đầu tôi trước giờ lại tỏ ra ủy khuất ư?
Anh nghiến răng mặt đỏ e hèm một cái quay lưng.... Ngại chết anh....!!!!!
Doanh Doanh cười khuẩy....
Ngày hôm đó.... Một tình yêu đã chớm nở.... Một cách thầm kín.......
.
.
.
.
.
.
- San San à dậy đi con gái!
Hạ Hà cố đánh thức cô dậy, cô thì ra sức ngủ... Hôm qua có quá nhiều thứ vớ vẩn làm cô tiêu hao sức lực, hôm nay cô phải ngủ cho đủ mới được!
Cô nhất quyết không dậy bà cũng chẳng làm gì được đành nói:
- Bác sĩ Lăng Hạo Thiên tìm con kiểm tra định kì đó, dậy đi San san!
Cô thầm rủa... Định kì cái con khỉ, ngươi đến làm phiền ta thì có! Cô xua xua cái tay với bà nói:
- Con khỏe lắm không gặp đâu mẹ, đóng cửa thả chó đi mami!
Bà ngớ người im lặng cười khổ với người đứng ngay bên cạnh chính là bác sĩ Lăng Hạo Thiên, anh vẫn im lặng đứng bên cạnh nhìn cô như bình thường, bà càng cố gắng lay San San thì cô càng nói:
- Mami à, đừng tin gã bác sĩ đó, gã đó là kẻ điên đó, mami muốn con bị kẻ điên đem ra mổ xẻ a~?
Bà cười khổ chỉ muốn lôi cô dậy nhưng cô càng chui vào trong chăn làm con sâu đáp một câu hùng hồn:
- Con không dậy đâu, dù tên Lăng Hạo Thiên đó có đứng trước mặt con đòi giết con con cũng phải ngủ cho đã!!!!
- Ồ? Tôi nào dám giết một cô gái xinh đẹp chứ? - Lăng Hạo Thiên lúc này mới đáp mỉm cười xoa xoa cằm yêu nghiệt đáp.
San San nghe thấy giọng của Lăng Hạo Thiên nghe như tào tháo liền bật dậy bỏ chăn ra nhìn chằm chằm trợn mắt.... Hắn là quỷ à? Vừa gọi liền xuất hiện là sao????
Bà Hạ chỉ biết cười trừ nói:
- Con gái ngoan để cho bác sĩ khám nhé.
Bà chuồn còn nhanh đến mức cô chưa kịp mở mệng bà đã biến mất mất dạng ko thấy đâu... Cô há hốc mệng khóc ròng trong lòng.... mami a~ Lần thứ hai người trực tiếp đẩy con cho tên bác sĩ điên này vậy... TvT whyyyyyyy????
Lăng Hạo Thiên thấy khuôn mặt như ăn phải ruồi của cô liền muốn cười, dịu dàng ngồi xuống bên cạnh, vuốt nhẹ mái tóc rối của cô... Anh nhận ra cô lúc này rất đẹp, dù đầu tóc rối bù xù nhưng vẫn giữ được nét thanh khiết xinh đẹp...
Cô nhìn anh cảnh giác:
- Gì đây? anh muốn cái gì?
Anh mỉm cười vuốt nhẹ mái tóc cô vẫn im lặng nhìn cô, cô nhìn thấy hành động của anh liền cười khẩy, đúng là nam chủ có sức hút kinh người...
Bốp!
- Bỏ cái bàn tay bẩn thỉu của anh ra khỏi tôi!
Lăng Hạo Thiên nhìn bàn tay bị đánh rồi nhìn cô im lặng một hồi, cô cười khẩy chỉ ra cánh cửa:
- Thỉnh cút, tôi không muốn được khám bởi một gã điên suýt giết tôi một lần, suýt làm nhục tôi một lần!
Anh nghe thấy cô nói vậy lòng liền nhói đau... Anh nhăn mặt... Anh không chắc đây là cái gì, nhưng lời nói của cô làm anh rất đau... Như hàng vạn mũi tên đâm vào tim anh vậy? Nó là cảm giác gì? Tại sao anh chưa từng cảm nhận được khi ở bên Minh Đang Linh?
- San San... Tôi...
- Tôi không nhớ tôi và anh thân thiết đến mức gọi nhau bằng tên không thưa Lăng tiên sinh! - San San trực tiếp ngắt lời nói của Lăng Hạo Thiên không để cho anh nói thêm bất cứ câu nào đi chăng nữa!
Lăng Hạo Thiên nhíu mày, lại tiếp tục đau nữa rồi... anh trực tiếp cầm lấy tay cô đặt lên tim mình nhìn chằm chằm vào cô, cô giật mình muốn rụt tay lại nhưng bị anh nắm chặt cùng ánh mắt kiên định làm cô rụt rè dần.... Cô là sát thủ về mặt thể lực, Nhi Nhi là sát thủ về mặt tình trường, cô chính là mặt tình trường số 0 tròn trĩnh vậy....
- Anh định làm gì? Anh định tiếp tục làm nhục tôi sao?
Anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô mãi mới thốt lên lời:
- Tim tôi rất đau? Em nói xem? Tại sao mỗi lần em nói những lời tàn độc kia tim tôi lại rất đau? Em biết đó là gì không? Nói cho tôi biết?
Cô nghệt mặt ra một lúc rồi giật tay thật mạnh hét:
- Tôi biết thế quái nào được anh mà hỏi tôi? Anh là bác sĩ cơ mà???
Anh im lặng... Bác sĩ nhưng cũng chẳng lên cơn đau vì một câu nói chứ... Cái này anh cũng không rõ? Có lẽ là yêu?
Cô nhíu mày rồi đẩy anh ra:
- Đi về đi về cho tôi! Anh đừng có ở đây làm bẩn quan mỹ của tôi nữa đi!!!
Lại tiếp tục nhói đau như thể ai đó đang cố bóp nghẹn trái tim của anh vậy... Có lẽ anh lên xem xét lại xem mình bị bệnh gì đây...
.
.
Khi Lăng Hạo Thiên rời đi cô liền suy nghĩ kĩ... Tại sao lại xảy ra hiệu ứng cánh bướm? Theo như nguyên tác thì Minh Đang Linh xinh đẹp thuần khiết nhất đêm rồi các nam chủ thi nhau giành giật. Nhất là Lăng Hạo Thiên đi trồng cây si, nhưng hôm nay còn đến nhà cô lải nhải những điều gì không?
Cô suy nghĩ không thông liền trùm chăn lên đầu ngủ tiếp... Mặc ệ đến đâu thì đến... Dù gì cô cũng chỉ là vật hy sinh nhỏ nhoi, hiệu ứng cánh bướm này chắc không có gì thay đổi nguyên tác... Cô phải ngủ cho đã đã!!!!
Cô không nhận ra hiệu ứng cánh bướm này đã mang cả nguyên tác thay đổi chóng mặt đến mức cô không thể thoát khỏi vòng xoáy của các gã yêu nghệt này....