Có thể tiến vào Mạc Phủ Minh Nguyệt Không ngay trong năm đầu ở phủ Yêu Thuật, nàng cũng có đôi chút danh tiếng trong phủ, tuy rằng Phủ Yêu thuật mà nàng đang ở cũng không nổi danh. Cho dù tuổi nàng còn rất nhưng cũng khá từng trải trong Mạc Thủy Minh Không.
Lần trước trong lúc vô ý nàng đã phát hiện một nơi có lượng lớn dấu vết tích phá hủy, lập tức lưu ý. Mãi tới hiện giờ, thấy nam tử xa lạ kia nàng mới hiểu ra, thấy được nguyên nhân rồi.
Nàng cũng không tiến lên khuyến cáo, thời gian nàng ở Mạc Thủy Minh Không rất dài, những kiến thức cơ bản tất nhiên không vấn đề. Thập Chỉ Ngục tất cả đều do yêu thuật cấu thành, nó cơ hồ bao quát tất cả phạm trù yêu thuật, nguyên nhân cũng là vì vậy nên nó mới trở thành nơi học tập yêu thuật. Nàng từng học được ba loại yêu thuật uy lực không tồi ở Mạc Thủy Minh Không, hơn nữa Mạc Thủy Minh Không có rất nhiều nơi đầy nguy hiểm, là điểm rèn luyện không tồi.
Chuyện phá hủy hoàn cảnh, Nam Nguyệt trước đây cũng từng thấy qua, chẳng qua đa số là một ít yêu sau khi phát hiện yêu thuật không tồi bèn phá hỏng nơi đó để tránh nó lọt vào tay người khác. Chuyện phá hỏng này không tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào đối với Mạc Thủy Minh Không. Toàn bộ Mạc Thủy Minh Không do yêu thuật cấu thành, bất cứ cọng cỏ cành cây nào bị phá hỏng đều sẽ sinh thành một lần nữa, nó vĩnh viễn ở tình trạng cân bằng.
Thập Chỉ Ngục tồn tại qua vô số năm thàng, đã từng có vô số Thiên Yêu đến đây nhưng chưa từng nghe nói Thập Chỉ Ngục xảy ra tình trạng hỗn loạn gì.
Khiến Nam Nguyệt cảm thấy hiếu kỳ là hành vi cổ quái này của đối phương xem ra rất giống như một cách tu luyện.
Thế nhưng… làm vậy có ích lợi gì?
Nàng chìm vào suy tư, phá hủy cây cỏ đá sỏi ở Mạc Thủy Minh Không cũng không khó, tuy rằng chúng đều do yêu thuật tạo thành song ngoại trừ một số ít yêu thuật phòng ngự lợi hại, bình thường mà nói đều có thể thoải mái phá hủy.
Lẽ lào tên kia là kẻ điên thích phá phách?
Nàng bật cười khanh khách, thời kỳ này yêu cổ quái cỡ nào cũng có. Phủ Yêu Thuật của nàng cũng có không ít kẻ tính tình kỳ quái, mà nghe nói trong những phủ nổi tiếng, số lượng yêu như thế càng nhiều.
Mình đúng là nhàn tới phát rồ rồi, không ngờ lại phí thòi gian vào chuyện nhàm chán như vậy.
Chẳng lẽ mấy lần kiểm tra gần đây thành thích không tồi làm trong lòng mình có phần kiêu ngạo? Nàng không khỏi âm thầm xấu hổ, lập tức tự nhắc nhở mình nhất định không được kiêu ngạo.
Đang muốn ly khai, nàng bỗng nhìn qua quá trình nổ vỡ của phiến đá trước mặt nam tử kia, trong lòng chấn động, bước chân cũng ngừng lại.
Vừa rồi, khối đá kia đột nhiên không chút dấu hiệu nổ vỡ thành vụn phấn, trực tiếp biến mất giữa không trung.
Đây là... Đây là...
Nam Nguyệt há hốc miệng, khuôn mặt đầy vẻ không cách nào tin tưởng, ngơ ngác nhìn Tả Mạc.
Không có bất cứ tiếng động gì, nguyên cả khối đá, mỗi vị trí đều nổ tan thành vụn phấn nhỏ bé, tan rã trong không trung. Một lúc sau, Nam Nguyệt mới đột nhiên phản ứng lại, không kìm đuợc hét lên một tiếng chói tai: "Phá giải!"
Lời vừa ra khỏi miệng nàng đã giật nảy mình, vội vàng bưng lấy miệng, sợ kinh động tới đối phương.
Bất quá, cũng may đối phương tựa hồ không bị nàng kinh động, vẫn đắm chìm trong đó.
Quan sát một lúc lâu, Nam Nguyệt đã khẳng định không còn nghi ngờ, đối phương đang phá giải những yêu thuật này mà không phải là phá hủy. Nếu dùng bạo lực phá hủy những khối đá do yêu thuật cấu thành này chúng sẽ trực tiếp hóa thành luồng sáng rồi biến mất.
Phá giải và phá hủy là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, phá hủy là dùng ngoại lực trực tiếp phá hư còn phá giải là tách rời kết cấu bên trong của nó, khiến nó tiêu hủy.
Độ khó của phá giải vượt xa phá hủy, nó cần lý giải sâu sắc về yêu thuật. Mạc Thủy Minh Không tuy chỉ là ngục đầu tiên trong Thập Chỉ ngục, trong đó cũng chỉ có một ít yêu thuật cấp thấp, song liên quan tới yêu thuật có vô số vấn đề, làm sao hiểu hết được?
Nam Nguyệt càng nhìn càng khiếp sợ, tốc độ phá giải của đối phương cực nhanh, khiến nàng nhìn mà kinh hãi.
Yêu thuật biến hóa có nhiều tới đâu dường như cũng khong ảnh hưởng gì tới nam tử này, động tác của hắn như mây bay nước chảy, đâu ra đấy, nơi nào hắn đi qua cây cỏ đá sỏi đều biến thành tro bụi, điểm điểm biến mất dưới chân hắn.
Hắn cũng không buồn nhìn, bước chân không hề ngừng lại.
Nam Nguyệt thấy mà ngây ngốc.
Nàng bắt đầu nghi ngờ suy đoán của mình liệu có chính xác không. Cho dù là những học trưởng cao cấp, kinh nghiệm cao siêu hơn so với nàng cũng tuyệt đối không thể nào làm được thoải mái nhanh chóng như vậy
Đây là một đại nhân!
Đại nhân là cách gọi chung của yêu có thực lực cao thâm.
Có lẽ vị đại yêu này đang thử một loại yêu thuật mới? Hay là đang tìm hiểu bí pháp gì đó?
Đó là hai khả năng duy nhất mà nàng có thể tưởng tượng ra. Mạc Thủy Minh Không là ngục đầu tiên trong Thập Chỉ ngục, tới đây đa số là tiểu yêu vừa gia nhập phủ Yêu Thuật không bao lâu. Nơi đây đều là một ít yêu thuật cấp thấp, đối với yêu thực lực cao thâm không có trợ giúp gì.
Song kẻ trước mắt lại biểu lộ ra thực lực vượt xa các nàng.
Nam Nguyệt đột nhiên hiểu ra đây là một cơ hội hiếm có, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ phải làm sao để tiến lại gần. Trong phủ Yêu Thuật, mọi người đều thích gọi tình huống tương tự như lúc này là kỳ ngộ dã ngoại.
Phủ Yêu Thuật công khai truyền thụ rất nhiều yêu thuật song đó đều là những yêu thuật cơ sở trong các phẩm giai. Về phần kỹ năng của các giáo viên đều là bí mật bất truyền. Lấy phủ Yêu Thuật Hoa Liên của Nam Nguyệt làm ví dụ, hàng năm tuyển nhận chừng hai nghìn học sinh, trải qua chừng năm tới bảy năm học tập, cuối cùng khi thi tốt nghiệp mọi người sẽ lấy thần thức và tạo nghệ yêu thuật cao thấp ra sao để xác định thành tích.
Mà trong năm tới bảy năm này, những tiểu yêu thiên phú xuất sắc, học tập khắc khổ có thể được một vị giáo viên ưu ái thu làm học sinh. Những học sinh này mới là người có khả năng kế thừa truyền thừa của bọn họ, giáo viên có quyền tự do chọn lựa học sinh. Mà thường ngày trong các bài giảng, các giáo viên chỉ cần truyền thụ yêu thuật cơ sở.
Muốn học tập yêu thuật cao thâm hơn con đường tốt nhất là bái làm môn hạ của một giáo viên lợi hại. Bất quá trong phủ cạnh tranh vô cùng kịch liệt, mỗi vị giáo viên đều có vô số học sinh để ý tới, hận khong thể cúi đầu bái làm môn hạ của hắn trước. Thiên phú của Nam Nguyệt cũng không tính là xuất sắc, có thể có thành tích hiện giờ là bởi sự khắc khổ của nàng. Các giáo viên trong trường ai ai cũng tỉ mỷ, sao lại không thấy được điểm này? Giờ giáo viên nào cũng hy vọng chọn được học sinh có thiên phú, loại như nàng hy vọng thật xa xăm.
Vị đại nhân này có lẽ là một cơ hội!
Lúc này da mặt nhất định phải thật dày!
Nam Nguyệt nhớ tới kinh nghiệm mà vô số học trưởng truyền thụ cho nàng, cắn mạnh răng một cái, nàng cố gắng tiến tới bên cạnh Tả Mạc.
Bất quá nàng cũng không hỏi mà chỉ yên lặng đứng đó, không lên tiếng quấy rầy.
Tả Mạc cảm thấy một chút mệt mỏi, hắn ngừng lại vì phát hiện một khi việc khống chế thần thức xuất hiện cảm giác yếu ớt vô lực, hiệu suất phá giải sẽ vô cùng thấp. Hắn quay đầu nhìn lại con đường vừa qua, nửa canh giờ, ước chừng đi được hai dặm. Nếu theo tốc độ này mà tính, sáu canh giờ cũng chỉ được hai mươi bốn dặm, cách ba mươi dặm mà Bồ yêu đề ra không ít. Song Tả Mạc cũng không sốt ruột mà nhân lúc nghỉ ngơi suy ngẫm tỉ mỷ lại những thể hội vừa rồi.
Theo số yêu thuật phá giải tăng lên, tốc độ hắn đi tới cũng tăng lên không ít. Hắn có thể cảm thụ rõ ràng sau một dặm so với trước một dặm thời gian hao tổn ít hơn nhiều. Tuy rằng mỗi loại yêu thuật đều khác nhau song hắn vẫn có lĩnh ngộ, dần dần trở nên thành thạo.
Những yêu thuật này tuy biến hóa đa dạng nhưng đều không thoát khỏi phạm trù tiểu yêu thuật.
Lại nhớ tới lúc Bồ yêu giảng cho mình các loại tiểu yêu thuật, trong lòng hắn trở nên thông suốt.
Những yêu thuật này chẳng qua là do tiểu yêu thuật tổ hợp thành. Hắn lập tức hiểu ý đồ của Bồ yêu, Bồ yêu muốn thông qua cách này khiến hắn có thể lý giải càng sâu sắc đối với tiểu yêu thuật.
Nghĩ tới cảm giác vừa rồ, Tả MẠc lập tức hưng phấn hẳn lên, hắn cảm giác đây là một phương pháp cực kỳ hữu hiệu.
Tên Bồ yêu này cũng không phải không có chỗ đúng!
Theo thói quen oán thầm BỒ yêu một câu, Tả Mạc dự tính nghỉ ngơi một lát, khôi phục lại thần thức. Khi hắn ngẩng đầu dậy bỗng nghe bên tai vang lên một tiếng nói lắp bắp mang theo chút khẩn trương: "Tiền… Tiền bối…"
Tiền bối?
Tả Mạc sửng sốt, lúc này mới phát hiện Nam Nguyệt cách đó không xa. Bất quá phản ứng đầu tiên của hắn là nhìn khắp xung quanh. Tới khi phát hiện xung quanh mình không một bóng người hắn mới hiểu ra, cô bé này đang gọi mình.
Hắn không hiểu nổi nhìn đối phương đang ngây ngốc. Cách xưng hô này thật quái dị, hơn nữa mình không nhận ra, à, đối phương là yêu…
Khoan khoan, yêu?
TẢ Mạc lại sửng sốt, không khỏi hiếu kỳ quan sát đối phương. Yêu này nhìn qua rất bình thường, hoàn toàn không có khí thế của BỒ yêu, ừm, so với đám yêu quân hắn gặp ở đảo Hoang Mộc cũng yếu hơn nhiều.
Khuôn mặt hắn càng lộ vẻ hứng thú, tiểu yêu trước mắt hẳn là loại tiểu yêu bình thường nhất. Nói thực lòng, hắn còn chưa từng thấy tiểu yêu bình thường như vậy!
Hóa ra yêu bình thường là như vậy…
Nam Nguyệt mái tóc ngắn màu xanh lá đậm, đôi mắt xanh lục nhàn nhạt như đá quý, cằm hơi nhọn, nhìn qua không khác gì nhân loại. Nàng mặc một chiếc áo ngắn, nhìn qua có phần lão luyện.
Nam Nguyệt "được" Tả Mạc nhìn chăm chú, khiến nàng mất tự nhiên, trong lòng không khỏi kinh hoảng, lẽ nào vị đại nhân này lại là một yêu háo sắc?
Yêu vốn mười phần cởi mở đối với chuyện nam nữ. Đa số các loại yêu đều do cây cỏ tu luyện thành, từ cây cỏ hóa yêu cần thời gian cực kỳ lâu dài. Mà giữa những yêu có thể kết hợp sinh sôi nảy nở, cũng có thể tạo thành quần tộc lớn mạnh Hội trưởng lão trước giờ đều cổ vũ sinh dục, lại thêm các loại yêu trời sinh có thọ mệnh lâu dài, rất coi nhẹ chuyện nam nữ.
Nếu đổi lại là nữ yêu hơi có chút kinh nghiệm sợ là lúc này đã lập tức lộ vẻ phong tao quyến rũ/
Bất quá hiển nhiên Nam Nguyệt không làm được.
So với Nam Nguyệt câu nệ mất tự nhiên, Tả Mạc ngược lại lại rất tùy ý. Tuổi hắn tuy trẻ nhưng kiến thức lại bất phàm, giờ dưới tay là một đống người, nếu như còn ở Thiên Nguyệt giới hắn tuyệt đối có tư cách trở thành chư hầu một phương. Hơn nữa hắn thuần túy coi chuyện trước mắt như mở rộng tầm mắt.
Yêu giới dù sao cũng không quan hệ nửa tinh thạch gì tới mình.
"Ngươi tên là gì?" Tả Mạc hiếu kỳ hỏi.
"Nam Nguyệt." Nam Nguyệt có phần khẩn trương lập tức trả lời.
"Ồ, vậy ngươi là yêu gì?" Tả Mạc lại hỏi, lý giải của hắn đối với yêu ít tới mức đàng thương.
Cách hỏi của vị đại nhân này thật kỳ quái…
Sự khẩn trương của Nam Nguyệt được xua tan không ít: "Tiền bối đang hỏi xuất thân của Nam Nguyệt sao? Nam Nguyệt xuất thân từ Đằng Thị Thiên Nam."
"Đằng Thị Thiên Nam?" Tả Mạc nghe nhưng không hiểu, bốn chữ này mỗi từ hắn đều hiểu nhưng ghép lại một chỗ hắn lại không hiểu.
"Đằng Thị Thiên Nam!"
Một tiếng kêu vang lên, Bồ yêu đột nhiên xông ra.