• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu chính hộ khách cũng không sợ, quản lí cũng sẽ không nói thêm gì nữa, lập tức nhanh chóng làm thủ tục chon bọn thanh thiếu niên này.

Tuy rằng hai người này tuổi đều rất nhỏ, nhưng đều có tiền, ai quan tâm đâu.

Hết thảy thủ tục đều làm thỏa đáng, quản lí lập tức lái xe chở khách đến địa chỉ, đây là một tòa siêu xa hoa biệt thự, chung quanh biệt thự còn xây một hoa viên thật lớn, trong hoa viên còn có một cái hồ nhỏ, hoàn hảo Mặc Mặc là người có tiền, chứ người bình thường ai lại mua được chỗ xa xỉ này a.

Quản lí đem cái chìa khóa đưa cho Mặc Mặc, cuối cùng vẫn có chút lương tâm nói nơi này thật sự có chuyện quỷ quái, mọi việc cẩn thận một chút liền đi, hắn vừa đi, Sương Sinh lập tức bị kích động muốn chạy vào biệt thự, lại bị Mặc Mặc xách cổ về.

“Vội vả đi như vậy làm cái gì? Còn chưa dọn dẹp xong mà.” Mặc Mặc mang theo cậu chậm rì rì vào biệt thự.

“Thám hiểm a, loại biệt thự lâu ngày không có người ở này phỏng chừng có thứ để chơi, chờ một chút rồi dọn dẹp ha.”

“Dọn trướcc.” Mặc Mặc thật sự cảm thấy Sương Sinh càng sống càng đi lùi, ngay cả loại ham thích con nít mới ghiền này mà cũng có.

“Bây giờ còn sớm, chờ một lát rồi dọn mà.”

“Chiều rồi còn sớm? Lấy hết đồ ra đi.” Mặc Mặc rất có khí thế ngầm lệnh, tiểu quỷ đầu ham chơi chỉ có nước ngoan ngoãn lấy ra càn khôn giới.

“Đừng đổ ra hết một lượt, bên trong có bình rượu. Lấy từng cái ra đi.”

“…”

… Phân cách phân cách…

Toàn bộ ngày hôm nay đều phải dành cho việc quét dọn biệt thự, Sinh Sinh đều bắt đầu oán giận phòng ở quá lớn cũng phiền toái, sau đó bị kêu đi tắm rửa, Mặc Mặc cùng Nhân hai thú bò đi xem tình hình của ngôi nhà, xem có nguy hiểm không.

“Tắm nha tắm nha tắm rửa tắm, cục cưng ngân thủy không thể thiếu, tắm rồi tắm rồi lại ngâm mình, không có muỗi không trùng cắn… Rồi rồi rồi rồi…”

Phòng tắm này lớn như một phòng ngủ bậc trung, bồn tắm lớn bên trong còn có thể bơi lội, Sinh Sinh một bên ngân nga ca hát một bên dùng khăn lông lau người, ngọn đèn trước kia trong phòng tắm bị chủ nhân cũ trang bị khá u ám, Sương Sinh không thích, quyết định một lát sẽ nói Mặc Mặc đổi cái sáng hơn.

“Ai nha.” Bỗng nhiên cảm thấy bên bả vai trái có chút ngứa, Sinh Sinh quay đầu, lập tức có chút buồn bực xoa mặt, đưa tay bắn con sâu lông đang bò trên vai đi.”Tại sao ở đây lại có sâu lông?”Trên lưng con trùng màu xám còn có máu cái gai, thật ghê tởm.

Con sâu cứng còng bị bắn xuống bồn rửa tay, mấy đốt chân hâm rãi co quắp, sau đó cả thân thể mấp máy, chậm rãi đi đến phía dưới bồn rửa tay, sau đó bỗng nhiên, biến mất không thấy.

Không phát hiện xung quanh có gì khác thường, hai thú liền trở về nhà, Sương Sinh chỉ mặc duy nhất cái khố liền đi tới, bổ nhào v trên người ào Mặc Mặc.

“Mặc Mặc, trong phòng tắm có sâu!” Nói xong, còn đem quần áo Mặc Mặc cọ ướt.

“Sâu?” Mặc Mặc chán ghét nhăn lại mi, cũng không để ý quần áo đả ướt, ôm Sương Sinh đi đến phòng tắm, “Sâu ở nơi nào?” Ghét nhất mấy thứ ghê tởm đó.

“Không biết, vừa rồi đang tắm lại có một con sâu lông rụng trên vai em.” Sương Sinh chỉa chỉa vai trái của mình. Mặc Mặc nghiêm mặt sờ sờ bờ vai của cậu, ngẩng đầu lên nhìn trần nhà.

Nhân bỗng nhiên nhảy lên, một trảo đem trần nhà trảo thành cái động lớn, tảng đá cùng tủ quần áo trên lầu cũng rớt xuống, mặt trên không có sâu, trên kẽ hở ở trần nhà cũng không thấy có sâu hoặc thứ gì đó kỳ lạ.

“Chắc là con sâu không cẩn thận chạy vào nhà quá?” Cảm thấy sự việc có chút chuyện bé xé ra to, Sương Sinh nhỏ giọng nói. Chỉ có một con sâu liền đem trần nhà chọc thụng, có phải quá…

Rời đi phòng tắm, Mặc Mặc vẫn cau mày, đem Sương Sinh ném cho Nhân, mình thì đi gọi điện thoại.

“Mặc Mặc đang gọi điện thoại cho ai vậy?” Sinh Sinh cưỡi ở trên cổ Nhân hỏi, một bên theo quán tính mà lấy tay kéo hai lỗ tay xù lông của Nhân.

“Mua đồ.”

“Mua cái gì? Đồ ăn sao?”

“Thuốc diệt trùng.”

Đặt thuốc diệt trùng cực mạnh, còn thỉnh rất nhiều nhân viên vệ sinh đến diệt trùng, còn tìm công nhân đến sữa trần nhà, bất quá hôm nay đã muốn muộn, nơi này lại cách xa nội thành, nhân viên vệ sinh cùng thuốc diệt trùng ngày mai mới giao đến kịp, Mặc Mặc cực kỳ chán ghét côn trùng chỉ có thể chạy tới cái ao trong hoa viên tắm rửa, Sương Sinh cũng đi qua, cùng Nhân nghịch nước hồ.

Thấy Mặc Mặc vẫn đứng ở một như đang trầm tư chuyện gì đó, Sương Sinh đình chỉ cùng Nhân đùa giỡn, bơi tới bên người Mặc Mặc.

“Mặc Mặc, anh còn đang bực sao? Không cần để ý, chỉ một con sâu lông thôi mà.”

“Anh không có bực.” Mặc Mặc lắc đầu nói: “Anh cảm thấy được nơi này thực cổ quái, xung quanh đây vốn là một phố xá sầm uất, nhưng đến gần biệt thự này lại nhanh chóng trở nên hoang vắng, thật sự rất kỳ quái.”

“Có thể là chủ nhân trước của biệt thự là một ngườ vừa giàu có vừa kiêu ngạo nên mua luôn mấy căn hộ gần đây, sau khi mua xong lại cảm thấy chung quanh ít người thì thật buồn, nên đem phòng ở bán cho công ty môi giới.”

“Ngụy biện.” Mặc Mặc tức giận gõ cậu một cái, “Hảo hảo tắm rửa, Mạc Thương đã làm xong đồ ăn rồi.”

“Thật sự? Nga da!” Sương Sinh hoan hô một tiếng, lập tức nhanh chóng đứng lên, “Em vừa tắm rồi, Mặc Mặc tắm nhanh lên, Nhân tắm nhanh lên!” Tay nghề anh Mạc Thương tốt nhất.

Tẩy sạch thân mình vốn cũng rất sạch sẽ, một tiểu quỷ hai thú đi vào nhà ăn, vừa nhìn thấy một bàn đầy đồ ăn, Sương Sinh lập tức nhào lên ăn, Mặc Mặc chậm rì rì đi qua đi, lúc này Mạc Thương chưa bao giờ chủ động xuất hiện ở nhà ăn lúc ăn cơm liền đi tới, ở nói nhỏ bên tai Mặc Mặc.

“Mặc… Vừa rồi lúc tôi nấu cơm, … Có một cái nồi đầy sâu.” Mạc Thương nói xong, nghĩ đến cảnh lúc đó, nhịn không được bày vẻ mặt ghê tởm

“Trong nồi đầy sâu?” Mặc Mặc âm trầm.

“Ừ, tôi không có xài cái nồi kia, những cái khác tôi cũng đã rửa hết.”

“Làm tốt lắm.” Mặc Mặc gật gật đầu, “Cậu đi chung quanh xem xét một chút, sau khi Sinh Sinh ngủ tôi lại đến hảo hảo thu thập.”

“Ừ.”

“A, anh Mạc Thương?” Sương Sinh bớt thời gian ngẩng đầu, lúc này mới phát hiện Mạc Thương đã đến, “Anh tới rồi? Cùng ăn đi, đồ ăn hôm nay vẫn ngon như cũ.”

“Không cần, anh đã ăn rồi, em ăn đi.” Mạc Thương mỉm cười, “Anh có việc.”

“Ác, bái bai.” Sương Sinh cúi đầu tiếp tục sắm vai ác thú.

Buổi tối trên giường ngủ, Mặc Mặc thật cẩn thận đem Sương Sinh xem tv rồi vù vù ngủ trên ngực mình phóng lên trên giường đắp chăn, dư quang khóe mắt ngắm đến Nhân đang đi đến, lập tức nhíu mày, cảm giác được anh không hoan nghênh, Nhân cũng tuyệt không để ý, nhảy lên trên giường nhìn xem thụy nhan đáng yêu của Sương Sinh, nâng trảo muốn bính bính khuôn mặt khả ái đó.

Mặc Mặc duỗi tay ra, ngăn móng vuốt của nó lại, hai người đồng thời biến sắc mặt.

“Không cho bính.”

“Ta không có ký sinh trùng.”

“Kệ ngươi có hay không, không cho là không cho.”

Trên không của Sương Sinh, điện lưu bùm bùm kịch liệt lần lượt thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK