• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Dung Chân mở to mắt nhìn theo, móng vuốt đầy lông của A Huyền vững vàng dừng lại trên vị trí Âm Phong Cốc.


Nàng buông tay ra, A Huyền nhẹ nhàng nhảy về vai nàng, im lặng không nói.


“Âm Phong Cốc sao, cũng được.



Tiết Cảnh Lam vuốt cằm nói.


“Ta đi giao linh thạch đây.



Bản thân Dung Chân cũng mắc chứng sợ lựa chọn, một khi đã có kết quả, nàng cũng không do dự nữa.


Nàng tung tăng chạy theo sau Tiết Cảnh Lam, ngẩng đầu nhìn hắn giao một túi linh thạch nặng trĩu cho Đế Huyền Điện.



“A Huyền, tại sao ngươi lại chọn nơi đó?”

Dung Chân quay đầu hỏi A Huyền.


Vì động tác quay đầu đột ngột, mặt nàng cọ vào tai A Huyền, đôi tai dựng đứng của hắn run run, A Huyền lùi về sau một chút.


A Huyền không hiểu tại sao Dung Chân lại mong đợi một con mèo như hắn trả lời câu hỏi, hắn đương nhiên không thèm để ý đến nàng, chỉ im lặng ngồi xổm trên vai nàng.


Bên kia Tiết Cảnh Lam làm việc rất nhanh, lập tức cầm một tấm phù có thể mở ra cấm chế của Âm Phong Cốc đi tới.


“A Dung, đi thôi, chúng ta đến Âm Phong Cốc.



Hắn gọi Dung Chân, hai người cùng nhau đi ra khỏi Đế Huyền Điện.



Dung Chân nhảy lên phi kiếm của hắn, gió mạnh thổi tới, thổi bay mái tóc nàng, dưới chân là núi non trùng điệp, tuyết trắng mênh mông bao phủ mặt đất, đất trời một màu trắng xóa, điểm xuyết vài ngọn núi ẩn hiện trong mây mù, mỗi một nơi ở tu chân giới đều tràn ngập linh khí.


Nàng nhìn về phía núi xa và mây xanh, thở phào nhẹ nhõm, ai có thể ngờ được môn phái vang danh giới tu chân trong tương lai như Thiên Lam Môn lại được thành lập theo cách này chứ?

Trên đường đi, Tiết Cảnh Lam rốt cuộc cũng nhớ ra chuyện hỏi Dung Chân về tiến độ tu luyện.


“A Dung, hiện tại con đã Trúc Cơ viên mãn rồi, có cần ta hộ pháp cho con đột phá Luyện Khí kỳ không?”

Tiết Cảnh Lam hỏi.


“Sư phụ chỉ cần đưa phần sau công pháp cho con là được.



Dung Chân không để ý đến chuyện hộ pháp hay không, chủ yếu là nàng không có phần sau công pháp, nếu không nàng đã sớm thử đột phá rồi.


Nghe vậy, Tiết Cảnh Lam có chút đau đầu:

“Linh căn của con đặc thù, hiện tại công pháp đều dựa trên ngũ hành linh căn để tu luyện, hiện tại ta vẫn chưa tìm được công pháp nào thích hợp với con.



Hắn không nói dối, linh căn của bản thân hắn cũng không thể cộng minh với bất kỳ thuộc tính nào trong ngũ hành, chỉ có thể tương thông với kiếm ý, mà kiếm tu ở Nguyệt Chi Vực lại rất ít, nên hắn mãi mà không tìm được phương pháp tu luyện chính xác, tu vi vẫn luôn dừng lại ở Kim Đan kỳ.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK