• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“A Huyền, bắt được ngươi rồi!”

Dung Chân vui vẻ nói.


A Huyền không kịp trốn tránh, Dung Chân cứ như vậy xông vào bụi cỏ, nhìn thấy hình dáng thật của hắn.


“A! ”

Dung Chân nhìn đám sương mù màu đen trước mặt, có chút kinh ngạc, nàng không ngờ linh thú khi vào nội phủ của chủ nhân lại không thể hiện hình dạng thật.


Trên thực tế, chỉ là vì năng lượng A Huyền cạn kiệt nên mới không thể hiện hình dạng thật mà thôi.


Nhưng Dung Chân là một đứa ngốc trong việc tu luyện, Tiết Cảnh Lam lại không hứng thú với linh thú gì đó, cũng không dạy nàng nhiều, nên nàng không biết trạng thái này của A Huyền là không bình thường.


Dung Chân cũng không ghét bỏ A Huyền bây giờ chỉ là một đám sương mù, nàng đưa tay ra, sờ sờ đầu đám sương mù hình thú.


“Thì ra ngươi ở trong nội phủ là như thế này.




Dung Chân nhỏ giọng nói.


“Sao lại không có thân thể vậy?”

Cái đuôi của đám sương mù màu đen lắc lắc, tan ra dưới tay Dung Chân, sau đó nhanh chóng ngưng tụ lại cách đó không xa.


A Huyền ngồi xổm trên cành cây phía trên đỉnh đầu Dung Chân, vẫn im lặng không nói.


Lúc này, trời đã tạnh mưa, xem như Dung Chân đã chính thức đột phá xong, hiện tại nàng đã là tu sĩ Luyện Khí kỳ, nàng quyết định ra ngoài trước, xem thử công pháp mà Tiết Cảnh Lam đưa cho.


“Ta ra ngoài xem công pháp sư phụ đưa cho đây.



Dung Chân ngẩng đầu lên, cười tủm tỉm nói với A Huyền.



“A Huyền, ngươi nghỉ ngơi cho tốt nhé.



A Huyền không ngờ Dung Chân lại ngốc đến mức này, ngay cả trạng thái của hắn không bình thường cũng không nhận ra.


Nhưng mà như vậy cũng tốt, hắn có thể nhân cơ hội này ở lại trong nội phủ của nàng tu dưỡng thêm một thời gian nữa.


Chỉ là! tu vi của nàng thật sự quá thấp.


Đám sương mù hình thú màu đen bay một vòng trong nội phủ của Dung Chân, đột nhiên biến mất không thấy.


Cùng lúc đó, Dung Chân mở trang sách công pháp ra, một tia sáng đen lờ mờ hiện lên.


Bên này Dung Chân vừa mới đột phá xong, bên kia Tiết Cảnh Lam đã rời khỏi Âm Phong Cốc.


Gần Âm Phong Cốc chỉ có hai tông môn, một là Hà Loan Tông, hai là Đan Tiêu Môn, hôm nay người chào hỏi Tiết Cảnh Lam là Hà Loan Tông, còn âm thầm quan sát là Đan Tiêu Môn.


Đan Tiêu Môn cảm thấy Tiết Cảnh Lam quá to gan, dám đi trêu chọc yêu thú ở Âm Phong Cốc, hơn nữa đệ tử của tông môn bọn họ mỗi khi ra vào rừng rậm đều phải đi qua địa bàn của Âm Phong Cốc, nên đang âm thầm cầu nguyện Tiết Cảnh Lam không giải quyết được thứ trong Âm Phong Cốc.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK