• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Đang lúc ngàn cân treo sợi tóc, cửa đột nhiên được mở ra từ bên trong.

Một bóng người cao lớn ung dung bước ra, nhìn đám người xung quanh một vòng, nói: "Trẫm ở chỗ này, có vấn đề gì?"Trong nháy mắt bốn phía trở nên yên tĩnh.


Mọi người trợn to hai mắt, tất cả đều lộ ra bộ dáng bị sét đánh.

[Ông trời của ta, đây đây đây, đây không phải là bệ hạ sao???][Bệ hạ, bệ hạ, vậy mà lại là bệ hạ!!!][Cái gì??? Bệ hạ lại có thể ở ở ở, trong phòng của chủ tử???]Không biết là ai khởi đầu, đám người đều quỳ gối nói: "Tham kiến bệ hạ.

"Chu Quý phi chậm chạp hành lễ theo mọi người, không thể tưởng tượng nổi nói: "Bệ, bệ hạ, tại sao bệ hạ lại ở chỗ này?"Sắc mặt Vũ Văn Lan lạnh lẽo, hỏi ngược lại nàng ta: "Trong cung của trẫm, có chỗ nào trẫm không thể đến sao?"Chu Quý phi nghẹn một cái, lại lắp bắp nói: "Nhưng mà, không phải đã khóa cửa rồi sao?"[Bệ hạ lại qua đêm ở chỗ này??? Tiểu tiện nhân Lý Yến Xu này!!! Tại sao không có ai nói cho nàng ta chuyện này!!!]Vũ Văn Lan nhìn đám người xung quanh, cười lạnh nói: "Phải đó, đã khóa cửa, làm sao các ngươi còn tới được?"Chu Quý phi hoàn toàn bị nghẹn họng.

Vẫn là An tần đảo mắt một cái, nói: "Bẩm bệ hạ, là Vương Chiêu nghi đến bẩm báo với Quý phi nương nương, nói trong phòng Lý Mỹ nhân có tiếng của nam nhân, sự việc trọng đại, Quý phi nương nương lúc này mới tới.

"Chu Quý phi vội hùa theo: "Đúng đúng đúng, thần thiếp là một lòng muốn bảo vệ quy củ trong cung nên mới tới.


"Vừa nói vừa khiển trách Vương Chiêu nghi: "Ngươi muốn biến bổn cung thành khỉ diễn trò sao?"Vương Chiêu nghi bị dọa sợ vội nói: "Bệ hạ thứ tội, thần thiếp cũng là nghe người khác nói.

"Vừa nói vừa chỉ vào Tiểu Xuân Tử: "Là tên nô tài này, là hắn chạy tới nói cho thần thiếp trong phòng Lý Mỹ nhân có tiếng của nam nhân, thần thiếp cũng là lo lắng cho an nguy của Lý Mỹ nhân! "Vũ Văn Lan lười nghe nàng ta nói tiếp, chỉ nói: "Nếu ngươi đã thích nửa đêm không ngủ mà đi lo chuyện người khác, trẫm tác thành cho ngươi.

Từ bây giờ đến đầu xuân năm sau, ngươi hãy phụ trách việc tuần tra điểm canh vào ban đêm ở hậu cung, gió sương mưa tuyết, cũng không được xin nghỉ.

"Cái gì?Vương Chiêu nghi thoáng chốc ngã phịch xuống đất.

Chuyện chuyện này, băng tuyết ngập trời lại kêu nàng ta đi tuần đêm, là muốn nàng ta chết rét sao?Mọi người đều vô cùng khiếp sợ, dán mặt quỳ xuống đất không dám thở mạnh, chỉ sợ bị Hoàng đế nhìn thấy sẽ giáng tội.


Ngay sau đó, Vũ Văn Lan lại nhìn về phía An tần và Chu Quý phi: "Ai trong các ngươi muốn giúp nàng ta, trẫm cũng có thể tác thành.

"Hai người liên tục dập đầu sợ hãi, sắp khóc lên rồi: "Thần thiếp không dám.

".


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK