Quên đi, không nhìn nữa.
[Kim Long, đi chúng ta đi dạo trong trung tâm thương mại hệ thống, sữa bột của cậu cũng sắp uống hết rồi. ]
Tiểu Kim Long từ trên ghế nhảy xuống lấy đuôi quét qua đùi Ninh Hiên, nó có thể cảm giác được tâm tình Thối Hiên hình như không tốt lắm.
Ninh Hiên đẩy xe đẩy nhặt rất nhiều đồ chơi nhỏ vào bên trong, cô còn chưa quên mua hai cuộn len, cô muốn dệt cho Kim Long một bộ quần áo nhỏ xinh đẹp.
[Kim Long, muốn ăn bánh bao vương giả sao? ]
Tiểu Kim Long ngồi trong xe đẩy cắn ngón tay ngoan ngoãn gật đầu, thoạt nhìn rất ngon.
Nhìn trái nhìn phải.
Đột nhiên không gian quanh người Ninh Hiên bắt đầu vặn vẹo, trong đầu là tiếng cảnh báo đinh tai nhức óc.
[Cảnh báo! Cảnh báo! Nhiệm vụ công lược bị hắc hóa! Nhiệm vụ công lược bị hắc hóa! Quay trở lại thế giới nhiệm vụ. ]
Đồng thời có một lực hút rất lớn.
Trước mắt Ninh Hiên tối sầm lại.
Không phải là không thể chơi!
Lại mở mắt đã là ở trên một cái giường bệnh trắng tinh, toàn thân không dùng được một chút khí lực, trong miệng khô đến ch.ết.
Mơ hồ có thể nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc ở trong phòng bệnh bận rộn tới đi lui.
"Tiểu thư tỉnh rồi! Tôi sẽ gọi bác sĩ! "
"Lạc..." Còn chưa đợi Ninh Hiên gọi tên cô chơi đùa, chợt nghe thấy Lạc Cửu vừa chạy vừa hô.
[Hiên, cậu không sao chứ? ] Bên này Tiểu Kim Long vừa chạy về không gian hệ thống.
[Không sao đâu, vừa rồi chuyện gì xảy ra? ] Các nàng hiện tại không nên ở trong hệ thống khoái hoạt ăn uống chờ hệ thống thanh toán điểm sao?
Chỉ thấy tiểu kim long tứ trảo cũng dùng trèo lên đài thao tác, sau một hồi thao tác mang theo một tấm biểu tình bị sét đánh.
[Hiên, bây giờ là năm năm sau, cậu không ch.ết. ]
[Chưa ch.ết? Tôi bị xe tông và bị đau tim! Còn chưa ch.ết sao? ]
[Bởi vì tên phản diện không cho phép cậu ch.ết.] Âm thanh tràn ngập mùi sữa của Tiểu Kim Long nói ra kết luận.
"A Ninh." Cửa phòng bệnh bị người đẩy ra, một thân ảnh cao gầy mặc áo bloh chạy vào, gắt gao ôm nàng vào trong ng.ực.
"Ha, nô lệ nhỏ?"
Bộ dáng hiện tại của Bạch Trạch Nhiễm không giống năm năm trước, th.ịt thừa ở trên mặt đã b.iến mất không thấy, trở nên góc cạnh, ngũ quan càng thêm lập thể. Chỉ thấy hắn mặc áo blu trắng, một cặp kính vàng cho hắn thêm chút thu sinh, so với năm năm trước càng đẹp hơn.
"Sao cậu lại làm sao nữa?" Ninh Hiên bị hắn ôm đến có chút không th.ở nổi.
Nhận thấy Ninh Hiên đang khó chịu, bạch trạch nhiễm vội vàng buông tay ra một chút, bất quá cũng là ở trên người cô khẽ ôm lấy.
"Tiểu lừa đảo."
Ninh Hiên:!