• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

《 Chương này được viết dưới góc nhìn của Kiều Anh Hoàng.》

Tôi còn nhớ những ngày đầu tiên gặp Nhật Hạ, lúc đó tôi không nghĩ là mình thích cậu ấy đâu, càng không nghĩ là giữa hai chúng tôi lại liên quan tới nhau. Vậy mà bằng cách nào đó đã khiến tôi yêu cậu nhiều đến như vậy.

Tựa là ánh dương rực rỡ đến bên tôi, tỏa sáng như mặt trời mùa hạ rồi chễm chệ lấy cho mình một vị trí mà chẳng ai có thể thay thế được.

Return the fish to the water, let the boat return to the shore, like never before, all by chance.

"Trả cá về với nước, để thuyền về với bờ, như chưa từng hẹn ước, tất cả chỉ là tình cờ."

Có lúc ta không thể giữ nổi những thứ đã từng thuộc về mình, nhưng lại phải buông tay và trở về với hiện tại. Những kỷ niệm, những giấc mơ, những hy vọng và tình cảm đều trôi đi theo dòng nước.

Chẳng còn lại gì ngoài một trái tim đang đau xót và bất lực. Không biết có phải chính mình đã vô tình phá vỡ những hẹn ước, hay đơn giản hơn tất cả chỉ là tình cờ.

Yêu người trong tim nhưng người trong tum có người trong lòng. Mà thật ra có rất nhiều chuyện đều là do tôi đáng đời, tự mình lựa chọn thì không thể trách người khác.

Hôm nay tâm trạng không tốt lắm nên tôi rủ anh em set kèo đi giao lưu bóng đá ngay buổi chiều tối giải sầu, thề là không có thằng nào đá căng hơn thằng mới thất tình.

Mọi sự cáu bẩn cọc cằn tôi như trút hết vào quả bóng hơi kia, ngày em bên cạnh người khác chính là ngày anh ghi bàn nhiều nhất.

Sau khi kết thúc trận đấu thì mồ hôi nhễ nhại dính khắp người khiến tôi càng khó chịu hơn, giờ tôi chỉ muốn về nhà tắm rồi lên giường đi ngủ ngay lập tức.

Trên đường về còn dính mưa nữa. Vừa về đến chung cư thì trời tạnh??

Ông trời đúng thật là biết đùa.

Tác phẩm: Cảm xúc kì lạ được Sữa Chua Đá- nkiuwu đăng tải độc quyền trên hệ thống và website NovelToon. Mọi trang mạng xã hội và các website khác đều là ăn cắp. Hãy là độc giả thông thái và ngưng đọc ở các web lậu reup để ủng hộ tác phẩm và tác giả. Tớ xin cảm ơn.

Ting.

Ting.

Ting.

Là thông báo từ messenger, không cần phải nhắc điện thoại lên xem tôi cũng biết là Nhật Hạ gửi tin nhắn cho tôi, vì ngoài cậu ấy ra thì tôi tắt thông báo toàn bộ mọi cuộc trò chuyện.

Bởi tôi luôn muốn trả lời tin nhắn của Nhật Hạ nhanh nhất, nhưng giờ tôi chẳng có đủ can đảm để xem hay trả lời cậu ấy nữa rồi.

Kiểu như nếu cậu ấy nhắn cho tôi là: "Nhìn người yêu tao này đẹp trai không?"

Hay còn có thể là: "Tao có người yêu rồi đừng thích tao nữa."

Thì ôi vcl đời đéo còn gì tệ hơn luôn.

Tôi chán nản mất hết tinh thần không muốn ăn uống gì, tắt nguồn điện thoại rồi chui vào trong chăn ngủ.

Hôm nay trời có cơn mưa rào, bên ngoài cửa sổ từng hạt mưa đọng lên tí tách tó tách rồi trượt xuống. Có lẽ Nhật Hạ không biết, Hà Nội hôm nay lại có thêm một người cô đơn.

Haizaa...Hà Nội hoa lệ, hoa cho người có tình, lệ cho kẻ đơn phương.

.

.

.

Sáng hôm sau dậy đầu tôi nặng trĩu đau như búa bổ, dây thần kinh nhức nhối lên từng cơn, lại còn nóng hậm khó chịu. Thôi xong, tôi nghĩ là lần này tôi ốm thật rồi.

Tôi mở nguồn điện thoại lên nhắn vài tin cho Huyền Châm xin nghỉ phép hộ tôi, bỏ qua tin nhắn Nhật Hạ từ hôm qua. Kiểu tôi vẫn chưa sẵn sàng chuẩn bị tâm lý nghe Nhật Hạ từ chối đâu.

Dù mệt tới đâu tôi cũng phải cố lết xác mặc thêm áo đi xuống chung cư mua thuốc vì thuốc Nhật Hạ mua cho tôi đã uống hết rồi, bạn nhỏ nịnh mãi tôi mới uống đấy.

Hết thật rồi.

Dm tôi nhớ bạn nhỏ quá!!

Tôi ghé qua tiệm thuốc mua thuốc hạ sốt, Nhật Hạ mấy hôm trước vừa dặn tôi là không thể uống thuốc khi bụng rỗng được. Điều này tôi biết lâu rồi, nhưng tôi chưa bao giờ thực hiện đúng quy trình là ăn no mới được uống thuốc cả.

Mà giờ không có Nhật Hạ nịnh tôi uống thuốc nữa, chẳng biết tí mình có thể uống nổi đống đắng ngắt này không nữa.

Tôi ghé qua tiệm cháo dinh dưỡng gần đó mua một phần, hình như lần trước Hạ cũng mua ở đây thì phải.

Vẫn là chỗ bán cháo ấy thế mà hôm nay vị lại khác quá, không ngon như đợt trước Hạ mua. Tôi chầm chậm đưa từng thìa lên ăn, có lẽ là do sốt thật nên tôi ăn không tiêu, vị giác cũng nhạt nhẽo đi hẳn.

Mà thuốc thì vẫn thế, vẫn cứ là đắng đéo chịu nổi. Nhưng cũng chẳng thể đắng được bằng chuyện tình đôi ta.

Douma người yêu của Nhật Hạ là thằng ml nào vậy nhỉ?? Chắc là không đẹp trai bằng mình đâu nhỉ? Nhưng sao Nhật Hạ lại thích thằng đấy? Hay là do hợp gu??

Dcm mình là chuẩn gu bạn nhỏ nhất rồi còn gì nữa!!

Càng nghĩ càng bực mình, tôi đi vào phòng tắt đèn rồi lên giường ngủ thiếp đi. Chẳng tha thiết biết thế giới ngoài kia ra sao nữa, tôi chỉ biết là thế giới của tôi bây giờ đã không cần tôi nữa rồi.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK