• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Kiều không phải là kiểu ngay cả cãi nhau cũng không biết. Trước kia cô và mấy chị em thân thiết không ít lần cãi nhau với đám kẻ thù không đội trời chung.

Nghe giọng điệu này là Lý Nhị Muội đang thấy bất bình thay Cố Hoa Viên cơ đấy.

Lâm Kiều cũng ấm ức, cô bắt anh đưa à, cô cũng đâu có thèm thuồng gì mấy cái thứ đó.

Cô trả lời: "

Tôi cũng bảo anh ấy đừng có đưa nhưng mà anh ấy cứ đưa cho bằng được, lại còn bữa nào cũng đưa!""

Hôm qua còn đưa canh trứng gà cho tôi, tôi bảo không ăn mà anh ấy cứ bắt tôi ăn mới chịu.""

Thật ra tôi cũng chẳng muốn ăn nhưng mà tôi không quản được anh ấy. Nếu cô thích quản anh ấy như thế thì cô nói hộ giúp tôi một tiếng.""..."

Hiện giờ mọi người còn chưa biết đến thứ gọi là cơm chó*, chỉ cảm thấy cô nói vậy là đang khoe khoang.* Cơm chó hay cẩu lương/thức ăn cho chó là từ lóng ám chỉ những hành động thân mật, hình ảnh ngọt ngào của các cặp đôi yêu nhau thể hiện trước mặt những người độc thânKhoe khoang đàn ông nhà mình biết thương vợ đấy.

Mặt Lý Nhị Muội cũng nóng lên, cảm thấy Lâm Kiều thế này là đang khoe khoang, lại còn mắng cô ta xen vào chuyện của người khác."

Cô không biết xấu hổ!" Lý Nhị Muội mắng. Chuyện của mình với đàn ông trong nhà mà cũng rêu rao ra ngoài, đúng là không biết xấu hổ.

Lâm Kiều trợn mắt: "

Tôi nói thật còn không biết xấu hổ, cô đi nói nhăng nói cuội chuyện nhà người ta thì biết xấu hổ lắm đấy."

Chị Vương mừng phải biết, cảm thấy đồng chí Lâm Tiểu Kiều này thật sự là một bông hoa có gai. Chị ấy thích cái tính cách này.

Trước đó còn lo tính cách mềm yếu quá không chịu đựng được chuyện này chuyện khác.

Bây giờ thấy chua ngoa như thế này thì tốt.

Chị ấy đỡ lời: "

Lý Nhị Muội, cô mà còn nói nữa thì lát nữa tôi sẽ phải đi tìm cô nói chuyện riêng. Đồng chí Lâm Tiểu Kiều vừa mới tới, cô cũng bớt vài câu đi, đừng để người ta cảm thấy người nhà quân nhân đều khó ăn khó ở."

Lâm Kiều thấy có người làm chỗ dựa thì hếch cằm khịt mũi rất là đắc ý.

Lý Nhị Muội: "..."

Cô ta nhìn nhìn dáng vẻ cúi đầu cười trộm của mọi người thì bực bội xách thùng không đi về.

Kẻ hay kiếm chuyện đi rồi, không khí ở đây lập tức trở nên vui vẻ hòa thuận.

Chị Vương giới thiệu những người khác cho Lâm Kiều làm quen, sau này ở với nhau cả năm, sao có thể không quen biết nhau được chứ.

Nhiều người quá nên Lâm Kiều không nhớ hết được, nhớ người này thì quên mất người kia.

Dẫu sao vẻ ngoài mọi người ở đây đều rất giống nhau, đều thiếu ăn thiếu uống suy dinh dưỡng cả, da thì ngăm ngăm, người thì gầy khô, tóc cũng xơ xác.

Lâm Kiều vừa chào hỏi vừa cảm khái với Phì Miêu: "

Nếu có thể giống như trong game, trên đầu mỗi NPC* đều gắn tên thì thật là tốt."* NPC: viết tắt của Non-player character, là nhân vật trong các trò chơi do máy tính điều khiển và có tương tác ít nhiều với người chơiPhì Miêu lập tức nói: "

Nếu vừa rồi cô tiếp nhận nhiệm vụ thì có khi đã mở khóa được tính năng này rồi.""

Thế thì tao cũng chả ham!"

Mọi người vô cùng nhiệt tình, đặc biệt là thấy Lâm Kiều nói cho Lý Nhị Muội phải bỏ đi thì đều rất vui. Mặc dù nhà nào nhà nấy cũng không phải là hòa hợp tới nỗi không hề có chút mâu thuẫn nào, nhưng mà cứ khua môi múa mép sau lưng người ta như thế cũng khiến người ta phiền lòng. Chẳng qua mọi người đều không muốn đắc tội với kiểu người như Lý Nhị Muội nên đều không xen miệng vào, cũng chỉ có người vừa tới như Lâm Kiều mới dám. Mọi người thích tính cách này của cô, lại nghĩ cô vừa mới tới nên nhường cho cô lấy nước trước."

Thế này đâu có tiện ạ?" Lâm Kiều khoát tay. Từ xưa tới giờ cô đều chưa bao giờ xen ngang hàng đâu, trừ khi là cho người ta tiền. Nhưng mà bây giờ cô không có tiền để cho người ta thì sao có thể xen ngang được chứ?"

Không sao đâu, đi đi, Tiểu Cố lại sắp mang cơm về cho em giờ đấy." Chị Vương trêu ghẹo.

Mấy người vợ quân nhân khác cũng cười thân thiện.

Lâm Kiều hoàn toàn không hiểu họ đang cười cái gì, cô chỉ tò mò nhìn người ta lấy nước.

Mọi người đều chờ đầy cả thùng mới đi, Lâm Kiều cũng bắt chước họ kẻo lại phải chạy mấy chuyến.

Cô lấy đầy nước rồi thì xách tay nắm của cái thùng gỗ.

Kết quả là dùng sức rồi mà vẫn... không nhúc nhích, dùng thêm chút sức nữa... động đậy một chút."Đồng chí Tiểu Kiều, xách không nổi à? Hay là em cứ để đó, lát nữa chị xách về hộ em."

Chị Vương hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
CTN
Cẩm Tú Ngô Thị30 Tháng sáu, 2023 17:57
Hết chương 105
CTN
Cẩm Tú Ngô Thị29 Tháng sáu, 2023 09:54
Hết chương 98
KN
Kim Nguyet28 Tháng sáu, 2023 08:08
Hết chương 92
KN
Kim Nguyet27 Tháng sáu, 2023 04:11
Hết chương 90
Nga Đao26 Tháng sáu, 2023 22:31
90hi hi h h f f v c
CTN
Cẩm Tú Ngô Thị25 Tháng sáu, 2023 22:19
Hết chương 90
CTN
Cẩm Tú Ngô Thị24 Tháng sáu, 2023 23:09
Hết chương 85
CTN
Cẩm Tú Ngô Thị22 Tháng sáu, 2023 21:56
Hết chương 75
KN
Kim Nguyet21 Tháng sáu, 2023 22:47
Hết chương 70
CTN
Cẩm Tú Ngô Thị20 Tháng sáu, 2023 22:07
Hết chương 65
CTN
Cẩm Tú Ngô Thị19 Tháng sáu, 2023 22:01
Hết chương 60
C
Chuotxinh19 Tháng sáu, 2023 10:40
Đặt lịch truyện này, văn án rất hay. Cảm ơn dịch giả.
KN
Kim Nguyet18 Tháng sáu, 2023 08:06
Hết chương 50
Nga Đao14 Tháng sáu, 2023 23:37
hayyyytt.............
김진희06 Tháng mười, 2022 12:46
Giới thiệu thay hay mong dịch giả ra nhiều trương
김진희06 Tháng mười, 2022 12:46
Giới thiệu thay hay mong dịch giả ra nhiều trương
김진희06 Tháng mười, 2022 12:46
Giới thiệu thay hay mong dịch giả ra nhiều trương
김진희06 Tháng mười, 2022 12:46
Giới thiệu thay hay mong dịch giả ra nhiều trương
김진희06 Tháng mười, 2022 12:46
Giới thiệu thay hay mong dịch giả ra nhiều trương
김진희06 Tháng mười, 2022 12:46
Giới thiệu thay hay mong dịch giả ra nhiều trương
KN
Kim Nguyet22 Tháng tám, 2022 00:28
Cho hỏi bo nay khi nao ra tiep
BÌNH LUẬN FACEBOOK