• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mở ra rồi sẽ biết.” 

Trì Tuệ do dự một lúc, rồi từ từ mở gói đồ ra. Bên trong là một đôi dép nhựa kiểu cũ.

Cô sững sờ. Vào thời điểm này, việc mua giày dép đều cần tem phiếu. Một đôi dép nhựa như thế này có giá chỉ vài đồng bạc, nhưng lại cần một tấm phiếu mua giày...

“Giờ mang thì hơi lạnh, em tắm xong rồi đi trong nhà cho đỡ trơn.” 

Sau mùa thu hoạch, mọi người sẽ có một khoảng thời gian nghỉ ngơi. Quý Nguyên Sơ nghĩ rằng nếu không quá bận rộn, anh sẽ tranh thủ làm thêm vài việc để kiếm tiền, mua cho Trì Tuệ một chiếc bồn tắm lớn.

Đang suy nghĩ, đột nhiên một thân hình mềm mại ôm chặt lấy anh.

Trì Tuệ vòng tay ôm eo anh, dụi đầu vào n.g.ự.c anh, lí nhí nói: “Anh Quý, anh tốt quá.”

Quý Nguyên Sơ hơi sững người, bàn tay to lớn của anh chậm rãi đưa lên, cuối cùng cũng làm điều mà anh đã muốn làm từ lâu nhưng chưa dám. Anh nhẹ nhàng xoa mái tóc mềm mại của cô.

Ừ, tóc cô mềm và mượt, đúng như anh tưởng tượng.

Tối đó, Quý Nguyên Sơ ngồi thư giãn, thả lỏng cơ thể. Thấy vậy, Trì Tuệ bỗng nhớ đến những phương pháp thư giãn mà giáo viên dạy múa từng chỉ cho cô.

Cô hăng hái chạy lại gần anh, đôi mắt sáng lên: “Anh Quý, anh nằm lên giường đi, để em giúp anh thư giãn nhé!”

“???”

Vài phút sau.

Quý Nguyên Sơ nằm úp trên giường, vẻ mặt có chút khó hiểu. Trì Tuệ đứng bên cạnh, nhìn anh với ánh mắt đầy nhiệt huyết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK