Landry liên tục sờ mó những trang bị trước mắt, áo giáp màu trắng bạc bao phủ từ chân tới tay không gốc chết, thanh kiếm hiện lên hàng quang lộ vẽ sắc bén, bên cạnh còn có một cái mũ sắt.
Những trang bị trước mắt này đều là Bevis đặc riêng cho từng người, tốn của hắn không ít tiền đâu.
Trong này tất cả 10 bộ trang bị đều giống nhau, riêng của hắn là hơi khác biệt, kể từ khi xuyên qua tới đây hắn đã ba lần suýt chết, đánh nhau thì bị hành hung liên tục nên hắn bây giờ có chút tự bế.
Vì thế hắn quyết định, đánh không được thì mình thủ, áo giáp của hắn sử dụng loại tốt nhất hắn có thể mua, được đặc biệt hắn còn trang bị thêm một cái khiên bự tổ chảng, rộng 70 cm, dài 1 m.
Vì thấy vẫn chưa an toàn, hắn lại mời Agler nâng cấp những trang bị này một lần nữa, trong đó có trộn thêm khoáng ma tinh, một loại khoáng phổ biến được dùng để làm trang bị chiến đấu, vì cái đống này hắn lại phải bù thêm 200 đồng tiền vàng.
Tiền hắn bỏ ra cũng rất xứng đáng, trang bị của hắn có thể chống cự được Thanh Đồng Kỵ Sĩ Cao Cấp 10 chiêu toàn lực.
"Mọi người cất những trang bị này đi, nhớ bảo quản thật tốt "
Landry và mọi người hô "Vâng "
Bevis đám người lúc này trèo lên ngựa, từ từ tiến ra khỏi thành, phía sau bọn họ theo sau là một đoàn xe ngựa dài, đây là đoàn chở lương thực và vật tư, cái này là hắn thuê của những tên thương nhân, bọn họ sẽ giúp hắn vận chuyển đến Lãnh Địa sau đó rời đi.
Tiếng ra bên ngoài thành, 120 tên binh sĩ gồm cả kỵ binh đang đứng chờ ở ngoài, vì không đủ ngựa nên hắn phải gôm thêm ở chổ những tên thương nhân mới đủ 20 con, đương nhiên rồi Bevis bị chặt giá trên trời những hắn cũng đành phải cắn răng nhận, còn đằng xa xa là 2 vạn Lưu Dân.
Bevis quay ra đằng sau nói với đám người.
"Đội hình ta nói với mọi người, mọi người sắp xếp ổn thỏa chưa? "
Lão Gunn " Lãnh chúa đại nhân cứ yên tâm, chúng ta đã sắp xếp ổn thỏa, cách 5 m điều sẽ có 2 binh sĩ đi theo hai bên Lưu Dân, và kỵ binh sẽ chạy tới chạy lui đảm bảo không có một người nào lạc đường"
" Rất tốt, Xuất Phát"
“Xuất Phát”
" Xuất phát "
Đám binh sĩ nghe rõ âm thanh, bọn họ không ngừng hô to nối tiếp nhau truyền thanh âm đi xa, đoàn người lúc này hừng hựt khí thế khởi hành, Bevis thúc ngựa đi đầu.
Bên trong đoàn lúc này một gia đình Lưu Dăn vừa trò chuyện với nhau vừa đi, âm thanh họ cũng không nói quá to sợ đám binh sĩ này.
" Mình à, chúng ta có cần đi theo quỹ lãnh chúa này không, tại sao lúc trước lại đồng ý bán thân cho vị Nam tước này mà không trở lại nơi cũ chúng ta từng sinh sống, như thế không phải tốt hơn sao?"
Một vị nông phụ tay bế đứa con, miệng thì đang nói chuyện với chồng mình ở kế bên.
" Ta cũng chỉ muốn đánh cược một lần mà thôi, nghe nói vị này là nông nô xuất thân, chắc hẳn hắn cũng hiểu được nông nô nỗi khổ, đi theo hắn có khi lại tốt hơn đi theo mấy tên quý tộc xấu xa kia, cho tới bây giờ ta cảm thấy quyết định của ta là đúng, em nhìn xem đi…"
Người chồng ngừng lại một chút, hắn chỉ về đám binh sĩ đằng trước và một tên kỵ binh mới chạy ngang qua.
" Ta thấy vị này luyện binh rất tốt, binh sĩ không ức hiếp người dân mà còn đi theo bảo vệ chúng ta, sợ chúng ta lạc ra khỏi đội ngũ.
Vị Lãnh Chúa này còn cho chúng ta thức ăn, nước uống, ta thấy theo hắn là không sai?"
Không đợi vị nông phụ nói gì vài tên lưu khác nghe cũng xúm vào bàn tán.
" Đúng đấy, đúng đấy vị này đúng là một vị nhân từ Lãnh Chúa "
" Lúc trước ta suýt chết, người nhìn xem thức ăn mà Bá tước cho chúng ta có đủ ăn không, cũng may có vị này nhân Nam Tước từ phát cho ta mấy ổ bánh mì mới có thể sống được tới bây giờ "
Một tên Lưu Dân gấp tay lại cầu nguyện
" Thần sẽ phù hộ cho ngài ấy!"
Những lời như vậy có thể nghe được ở khắp nơi, Lưu Dân cũng không dám nói lớn, dù sao quý tộc ở thế giới này đã thăm căn cố đế, lòng sợ hải đối với quý tộc của những người này đả khắc sâu trong xương tủy họ.
Còn về quân đội, Bevis đã trực tiếp ra lệnh phải quản giáo những người này thật nghiêm, không được ức hiếp bình dân mà ngược lại phải bảo vệ họ.
Hắn liên tục cường điệu những lời này đối với các binh sĩ của mình, hắn thường xuyên tới giáp sát, đặt ra các quy tắc chỉ cần ai vi phạm sẽ bị phạt thật nặng.
Dù sao hắn đến từ thế giới hiện đại, hắn hiểu rõ một đạo lý đó là muốn làm tốt Lãnh Chúa trước tiên phải có được lòng dân.
Nếu không làm được như thế, chắc chắn rồi sẽ có một ngày những người này chịu không nổi sẽ làm phản, tuy thế giới là này một thế giới siêu phàm bình dân rất ít khi làm phản nhưng khả năng thì vẫn phải có.
Vả lại hắn cũng không thể sống trên nỗi đau của người khác được, lương tâm hắn không cho phép điều đó xảy ra, mọi người xung quanh đều hạnh phúc không phải tốt hơn sao.
Đoàn người lúc này đi rất chậm, bọn họ đi được vài tiếng thì phải ngừng lại một chút nghỉ ngơi, trên đường Bevis cũng gặp rất nhiều lưu dân bọn họ trong rất thê thảm, áo rách quần manh, thân thể khô gầy như cỏ khô, đa số đều là phụ nữ và trẻ em.
Lão Finn thúc ngựa đi đến gần Bevis
" Lãnh chúa đại nhân, chúng ta nên làm gì với đám người này đây, với tình trạng của bọn họ lúc này chắc chắn không thể trở lại lãnh địa của bọn họ"
Bevis" Người phát cho bọn họ một ít lương thực đi, sau đó nói với bọn họ ai muốn theo ta thì gia nhập đoàn đội phía sau "
Lão Finn lúc này chần chừ nói.
" Nhưng mà…"
" Không sao đâu, không phải ngươi nói lương thực đủ cho 5 vạn người sử dụng trong nửa năm sau, trên đường nếu còn gặp Lưu Dân chỉ cần bọn họ đồng ý theo ta thì thu hết "
" Vâng, Lãnh Chúa Đại Nhân "
Lão Finn lúc này thúc ngựa đi đến đằng trước, hắn sai người lấy ra lương thực phát cho đám lưu dân, hắn nói to.
" Bevis Nam Tước nhân từ, phát cho các ngươi một ít lương thực, ngài ấy còn nói nhóm các ngươi đồng ý có thể theo chúng ta nếu muốn "
Đám Lưu Dân lúc nãy còn sợ hãi, sợ hải mình sẽ phải chết trên đường trở về, nhưng nghe những lời này bọn họ hoan hô vui mừng.
" Đa Tạ Bevis Nam Tước"
" Đa Tạ Bevsi Nam Tước"
Bevis nghe được thanh âm cảm tạ ở đằng trước, đột nhiên trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện cảm giác vui sướng.
Cứ như thế đoàn người đi tiếp, trên đường lại có thêm vài ngàn người gia nhập.
Hết Chương.