Chương 8: Lệnh chiêu mộ
Thức dậy lúc đả là 4h chiều, hắn cũng vẫn chưa dám trở lại thành trì, sợ bản thân phán đoán sai lầm thú nhân vẫn còn chưa bị đánh bại.
Nhưng trên đường trở về lúc, cũng thấy vài người đang hướng về thành trì.
Hiển nhiên việc đào hầm cũng không phải riêng một mình hắn, hoặc là bọn hắn có một cách trốn khác, hắn đi theo đám người, tiến lên bắt chuyện, cùng hướng về thành trì.
Càng đến gần mùi máu càng nồng nặc, đã nửa ngày trôi qua từ khi thú nhân bị đánh tan.
Vào thành lúc, bọn họ tách ra, binh sĩ cửa thành tiến lên hỏi thăm một chút rồi cho qua.
Đi đến kho trả lại dụng cụ sau hắn trở về nhà, nhưng cảnh tượng trước mắt làm hắn có chút phiền não, cũng không có gì ngoài ý muốn, nhà của hắn đả bị yếu thú đập nát, lúc vừa mới vào thành hắn cũng nhìn thấy một số khu nhà xung quanh cũng như vậy.
Hắn quyết định đi đến nhà Finn thúc hỏi thăm một phen, sẵn tiện xin ở nhờ một đêm, còn việc xây nhà để ngày mai rồi tính.
Nhà Fins thúc không ở sát tường thành giao chiến như nhà của hắn, mà xích vào trong một chút, khả năng cao là không bị ảnh hưởng gì, hắn vừa đi vừa ngắm nghía xung quanh, người đi đường sắt mặt có chút lo lắng, hắn càng hiếu kỳ hơn chuyện gì xảy ra.
Đi đến một cái nhà lá, đến trước cửa giơ tay lên gõ gõ " Finn thúc người ở nhà sao".
Một lát sau cánh cửa mở ra, nhưng người mở cửa không phải là Fins thúc, mà là một cậu bé tầm 9, 10 tuổi bộ dáng.
Nhìn thấy Bevis cậu nhóc quay ra sao hô.
"Mẹ ơi là anh Bevis tới "
Một trung niên nông phụ đi tới, thân hình gầy gò trên tay còn bế một đứa bé.
"Con chào dì"
"Vào nhà chơi đi Bevis"
Hai người cười chào hỏi đi vào nhà ngồi trên ghế, hắn nhìn xung quanh ngôi nhà có chút đơn sơ.
Trung niên nông phụ đưa hắn một cốc nước.
" Fins thúc có nhà không dì "
"Lúc nãy hắn vừa đi ra ngoài rồi, chắc bây giờ cũng sắp về".
Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới.
"Tiểu tử ngươi hai ngày nay đi đâu, sao ta không thấy, tưởng người chết ở ngoài rồi" hắn đi đến cười cười đập bả vai của Bevis.
"Ta mấy ngày nay đều trốn ở trong hầm, chưa dám ra ngoài, thúc có biết mấy ngày nay có chuyện gì không?".
"Thì còn chuyện gì ngoài thú nhân công thành " hắn kể lại đơn giản sự việc, dù sao hắn cũng không biết nhiều không thể kể chi tiết được.
"Người của Bá tước, thế bọn họ đến khi nào rời đi", hắn có chút nghi hoặc hỏi.
"Ta cũng không biết, nhưng nghe được tin là Nam tước bắt đầu chiêu mộ binh sĩ đấy, ta đi ra lúc nãy cũng là vì chuyện này?".
"Chiêu mộ ".
"Ừ, nghe đâu sắp có chiến tranh, Bá tước muốn đánh nhau một trận với thú nhân, mỗi Lãnh Địa đều phải ra ít nhất 500 người, nên Nam tước bắt đầu chiêu mộ thêm binh sĩ, vì lút phòng thủ binh sĩ của chúng ta đã tổn thất nặng nề."
Tuy nói là chiêu mộ nhưng thực chất là ép buộc, làm nông nô tuy sống khó khăn, nhưng cố vẫn có thể sống được, còn đi lính, không biết lúc nào sẽ mất đi cái mạng, mà lại còn đánh với thú nhân tỷ lệ thương vong rất cao, bị bắt làm tù binh chỉ có hai con đường, một là chết hai là làm nô lệ, mà nô lệ còn thảm hơn cả nông nô.
"Vậy khi nào chiêu mộ"
"Ngày mai ".
"Gấp gáp như vậy sao "
"Ta nghe nói một tháng sau sẽ tập hợp lại, bắt đầu tấn công đấy không gắp gáp làm sao được."
Hai người đều rơi vào im lặng, một lát sau hắn bày tỏ ý muốn được ở nhờ, Finn thúc đám ứng.
Hắn lại lấy ra trong ngực một miếng thịt, bên ngoài được bao quanh bởi chiếc lá khô, đưa cho Finn thúc.
"Đây là " Hắn có chút bất ngờ dò hỏi.
" Là thịt "
"Sao ngươi có được" hắn lắc đầu không muốn nói, Finn thúc cũng không tiếp tục dò hỏi, ai cũng có bí mật của riêng mình.
Ăn tối xong sau, cả nhà có chút vui vẻ dù sao lâu lắm rồi bọn hắn mới có thịt để ăn, không khí hòa hợp làm hắn cảm nhận được ấm áp của gia đình.
Hắn đi đến chỗ ngủ của mình, bên dưới lót một miếng gỗ, bên trên chảy một chút rơm, đặt lưng nằm xuống, mắt nhìn lên trần nhà trong đầu có chút suy nghĩ tương lai.
Bản thân hắn chắc chắn sẽ bị tuyển chọn, vì cơ bản thân hắn cao 1 m8 trở lên mà người ở đây cơ bản đều hơn 1,7 m, hắn cũng thuộc loại dị biệt, không chọn hắn thì chọn ai.
Hắn cũng không quá lo sợ, dù sao kiếp trước cũng từng đi bộ đội 2 năm rồi mới vào đại học, kinh nghiệm đánh nhau hắn cũng không ít, nhưng cái này là chiến tranh a, sẽ chết người, trong lòng cũng hơi hoang mang, dù biết bản thân muốn thoát khỏi vận mệnh này chắc chắn phải đi con đường này.
Nghe tiếng tiểu Beli khóc thanh âm, đám lửa từ rừng rực cháy bên cạnh có chút ấm áp, tiếng lạch cạch không ngừng phát ra, trong lòng cũng bình tĩnh, một lát sau hắn cũng từ từ thiếp đi.
Sáng hôm sau.
"Này dậy đi Bevis đến lúc phải đi rồi"
Cảm nhận được có người đang lung lay mình, hắn giật mình tỉnh dậy.
Hắn lấy tay dụi dụi mắt hỏi " Finn thúc đi đâu "
"Thì đi tuyển chọn binh sĩ chứ đi đâu, mau lên sắp tới giờ rồi"
Fins thúc đi ra ngoài, chờ hắn sửa soạn một lát sau, hai người cùng hướng về doanh trại đi đến, trên đường đi cũng có rất nhiều người.
Đi tới đi tới cuối cùng cũng đã tới nơi, chỉ thấy ở giữa có một cái nhà lớn, chắc là trụ sở chính, hai bên xung quanh đều có các nhà chức năng tạo thành hình chử U, ở phía bên trái là một dãy khu nhà lớn chắc là nơi ở của binh sĩ.
Lúc này đám người tụ hội ở trên khu đất trống, âm thanh huyên náo không ngớt, giống như một cái chợ, tìm đại một chỗ nào đó hai người đứng chờ.
Một lát sau một tên hại hán đi đến, hắn đi lên cái bục trên cùng hét to.
" Tất cả im lặng" tiếng nói lạnh lùng, âm trầm sát khí, mọi người không ai dám lên tiếng, hướng mắt nhìn hắn.
"Lãnh chúa đại nhân ra lệnh, chiêu mộ 500 binh sĩ cùng nhau thảo phạt thú nhân, được làm việc cho Nam tước là vinh hạnh của các ngươi biết không?"
Đám người vẫn im lặng.
"Đương nhiên chỉ cần các người làm tốt trừ tiền lương hàng tháng ra có thể nhận được ban thưởng thêm, được rồi qua bên kia xếp hàng đo thân cao ai phù hợp phải ở lại, những người không đạt yêu cầu có thể rời đi."
Mỗi người xếp hàng bắt đầu đo thân cao những người bị chọn sắc mặt như cha mẹ chết, những người không được chọn thì khuôn mặt hớn hở, giống như trúng số.
Bọn hắn cũng không dám kiểm tra cái gì nâng tạ đá, kiểm tra khí lực cái gì, mà là đo chiều cao, vì đơn giản nếu đo khí lực sợ đám nông nô này sẽ không ra hết sứ, hồ lọng cho qua, còn đo thân cao không chắc chắn người đó sẽ rất mạnh nhưng cũng tốt hơn là đo khí lực.
Bản thân hắn cũng không ngoài ý muốn, đậu rồi, Finn thúc cũng vậy, hai người biểu lộ khác nhau.
Bọn họ đi đến một chỗ trống ngồi xuống, chờ hơn một tiếng sau tuyển chọn mới kết thúc, quảng trường lúc nảy có hơn 5000 người bây giờ chỉ còn lại còn 500 người.
Nghe đọc tới tên, mỗi người tiến lên nhận hai bộ quân phục, quân phục có huy hiệu của gia tộc Webster, một thanh trường kiếm, một cái lệnh bài chứng minh thân phận cùng với cùng với số phòng và 20 đồng tệ.
Số tiền này nói ít cũng không ít nói nhiều cũng không nhiều, đủ để cho một nhà bốn người một tháng sống sót, là sống sót chứ không phải là đủ sống.
Một tên binh sĩ dẫn hai người đi nhận phòng, quẹo trái quẹo phải vài lần cũng đến nơi.
"Đây là phòng của hai người, vào đi ngày mai mới có bắt đầu huấn luyện, các người có thể về thăm gia đình vì sau này 5 ngày mới có thể được nghĩ 2 ngày".
Nói xong tên binh sĩ rời đi hai người bọn họ đi vào phòng, trong phòng cũng không có ai, đi đến số giường của mình, đặt đồ xuống sau, bọn hắn quyết định đi về.
Hết Chương.