Trước vạch xuất phát, một thanh niên tóc ngắn, thân hình khá rắn chắc liếc nhìn Nhậm Kiệt một cái.
Ánh mắt đầy khiêu khích.
Nhậm Kiệt nhướng mày: “Người này là aỉ? Trông mặt có vẻ thiếu đòn nhỉ?”
Điền Vũ tặc lưỡi: “Đây là Thanh Ngõa của tố 6, cha cậu ta là đại đội trưởng đội 7, con nhà giàu, là con trai duy nhất trong nhà, tuy rằng không có thiên phú gì, nhưng cũng chịu không nổi liên tục tiêm thuốc gen!”
“Nửa tháng trước quả thật đã thức tỉnh ra được năng lực, nghe nói là một con ếch mây thuộc hệ hình người, không chí có thế lực cường tráng, còn có năng lực đặc biệt, lần khảo hạch này cậu ta gần như đã định là xếp hạng nhất, đến đại đội 7 của chúng ta là đế nhập quân tịch mạ vàng.”
“Anh Kiệt, mặc dù bây giờ cậu là chiến bỉnh gen, nhưng cậu chỉ mới thức tỉnh được hai ngày, muốn cạnh tranh vị trí thứ nhất với cậu ta thực sự rất khó.”
Nhậm Kiệt sững người, người này cũng là chiến binh gen sao?
Chỉ thấy Thanh Ngõa nhếch mép cười, hơi ngồi xổm xuống, khoảnh khắc tiếp theo cơ đùi cậu ta phồng lên, làn da chuyến sang màu xanh đậm, gân xanh nổi lên.
Một tiếng “bum” vang lên, mặt đất rung chuyến, Thanh Ngõa nhảy ra giống như một con khỉ, giữa tiếng reo hò của mọi người, cậu ta nhảy ra khỏi hố cát và tiếp đất một cách nhẹ nhàng.
“Thanh Ngõa, thành tích nhảy xa 18,88 mét! Tạm xếp thứ nhất.”
Xung quanh bồng truyền đến những tiếng thờ hổn hến, chân người này có gắn lò xo à?
Thế này thì còn thì thố gì nữa?
Thanh Ngõa mặt đầy kiêu ngạo đi tới trước mặt Nhậm Kiệt và nói những lời cay nghiệt:
“Trong buổi sát hạch hôm nay không ai có thể cướp đi vị trí của tôi, kể cả Nhậm Kiệt cậu cũng không thể!”
Phóng viên phỏng vấn Nhậm Kiệt nhưng lại không phỏng vấn cậu ta, Thanh Ngõa không cảm thấy buồn mới lạ.
Nhậm Kiệt trợn mắt rồi lập tức giơ tay:
“Giám khảo, tôi muốn tố cáo tên đứng đầu trong danh sách, cậu ta gian lận, cậu ta đấ sử dụng năng lực siêu nhiên.”
Giám khảo nghiêm nghị nói: “Không tính là gian lận, đứng yên, nhảy xa! Cậu hiếu không? Khả năng thức tỉnh cũng được tính là khả năng của bản thân.”
“Như vậy không công bằng!”
“Trên thế giới này căn bản không có gì là cống bắng, không phải sao? Tại hiện trường của thảm họa ma quỷ sẽ chẳng có ai nóì còng bằng vớì cậu cả.”
Chỉ một câu nói đã khiến Nhậm Kiệt cứng họng.
“Được rồi tôi hiểu rồi.”
Thanh Ngõa chế nhạo:
“Sao nào? Không nhịn được nữa à? Nếu như cậu làm được thì cậu cũng có thể dùng cách này, tới đi nào!”
Nhậm Kiệt bĩu môi: “Tớỉ thì tới, sợ cậu chắc?”
Vừa nói, Nhậm Kiệt vừa cởi giày, đứng trên vạch xuất phát với đôi chân trần to lớn trước ánh mắt sửng sốt của mọi người.
Thanh Ngõa giật giật khóe miệng: ‘’Cậu đang làm gì vậy?’1
Nhậm Kiệt vé mặt nghiêm túc:
“Bởi vì chân trần thì sợ gì người đeo giày, xem tôi không cởi giày hạ cậu trong chớp nhoáng đây[”
Thanh Ngõa:….
Mẹ nó cậu đang sỉ nhục tồi.
Câu nói này được dùng như thế à?
Chỉ thấy Nhậm Kiệt hơi ngồi xổm xuống, sau đó đột nhiên nhảy lên, lúc nhảy lén chỉ nghe thấy một tỉêhg nổ “bùm”.
Hai phát đạn lửa bắn thẳng ra từ lòng bàn chân Nhậm Kiệt, ngọn lửa hừng hực quét qua toàn bộ nơi này, khiến những người đứng gần đó hét lên và bỏ chạy tứ tán.
Lực đẩy mạnh mẽ từ ngọn lửa đã đẩy Nhậm Kiệt bay lên tại chỗ, và dưới con mắt bối rối của mọi người anh đã bay được một hình parabol hoàn háo trên không trung.
Bay hơn 30 mét nữa mới bắt đầu hạ xuống.
Mọi người đều trố mắt.
Thế này cũng được sao?
Nhưng còn chưa xong, hàm cúa bọn họ đã ngay lập tức rơi đến tận đất.
Ngay khỉ Nhậm Kiệt sắp hạ xuống, ngọn lửa dưới chân anh lại bùng lên như ngọn lửa ớ đuôi động cơ tên lửa.
Lực đẩy lại bắt đầu đẩy cơ thế Nhậm Kiệt về phía trước hơn 30 mét nữa!
Điền Vũ hai tay ôm đầu:
“ôì mẹ ơi! Nhảy hai lần liên tiếp trên không trung? Anh Kiệt chơi CSGO quá 180 phút? Cậu gọi đây là nhảy xa đấy à?”
Sự thật đã chứng minh Nhậm Kiệt không chỉ có thể nhảy hai lần liên tiếp mà còn có thể nhảy năm, sáu, bầy, tám lần liên tiếp, bời vì anh chàng này không tiếp đất mà nhảy điên cuồng trên không.
Trong nháy mắt, anh đã nhảy đêh rìa sân huấn luyện và sắp lao vào khán phòng, anh nhảy lên không trung và quay lại nhìn giám khảo.
“Gỉờthì sao nào? Phá kỷ lục chưa? Có cần tôỉ nhảy ra ngoài luôn không?”
Mắt giám khảo giật giật, nếu mình không bảo cậu ta dừng lại, cậu ta có thể nhảy được một vòng Lam Tình luôn nhỉ?
■’Nhậm Kiệt, thành tích nhảy xa +co! xếp hạng thứ nhất…”
Thanh Ngõa ngơ ngác, cái này… cái này, mẹ nó cái này cũng được coi là nhảy xa à?
“Báo cáo giám khảo, cậu ta… cậu ta…”
“Không có gì!”
Sắc mặt cậu ta tái xanh, cậu ta vừa nói sử dụng năng lực thức tỉnh cũng được tính, nếu bây giờ nói Nhậm Kiệt gian lận chẳng phải là tự tát vào mặt mình sao?
Tôi không tin hạng mục nào cậu cũng có thể làm được như vậy.
■’Nhậm Kiệt! Hạng mục tiếp theo cậu chờ đấy cho tôi!”
Bài đánh giá kéo xà ngang.
Chỉ thấy Nhậm Kiệt treo mình trên thanh xà ngang, haỉ chân lúc nào cũng bốc lửa, dựa vào lực đẩy điên cuồng đấy mình lên, những động tác kéo xà của anh đều vô cùng hoàn hảo, anh còn phải bám vào một số ống thép để ngăn mình dùng lực quá mạnh sẽ bay ra ngoài.
Chỉ nghe tiếng đánh lửa “bùm bùm bùm”, như thế đã mệt, Nhậm Kiệt kéo được mấy cái thì trực tiếp dùng tay trái cầm thanh xà
ngang, tác dụng lực lên cánh tay robot, dùng một tay thực hiện động tác kéo xà khiến cả người giống như ảo ảnh.
Tốc độ nhanh đến mức kinh khủng!
Còn Thanh Ngõa thì mệt mỏi đổ mồ hôi đầm đìa:
“Chậc-Hạng mục tiếp theo!”
Quay xà đơn.
Đôi chân của Nhậm Kiệt giống như động cơ tên lửa, lấy xà đơn làm trung tâm, đẩy về phía sau và xoay thành một vòng tròn.
Quay nhanh hơn cả bánh xe, giống như một bánh xe hình người bằng lửa, không ai không aỉ dám đến gần.
Thanh Ngõa tức giận gầm lên: “Hạng mục tiếp theo!”
Khi leo dây bằng tay không, Nhậm Kiệt trực tiếp bật chế độ leo dây của cánh tay robot, cầm sợi dây thùng bằng một tay, động cơ trong tay chạy và trực tiếp kéo Nhậm Kiệt lên.
Khỉ chạy 5.000 mét với tạ, Chướng Tâm Pháo trên cánh tay robot của Nhậm Kiệt đã ổn định tư thế bay, đôi chân phun lửa và đẩy anh về phía trước, lập tức dẫn trước Thanh
Ngõa 3 vòng…
Trong tất cá các hạng mục đánh giá khác nhau, Nhậm Kiệt như thê’ bật hack, đè bẹp tất cá các thực tập sinh khác, hơn nữa nhiều thành tích còn là dương vô cực.
Có thế nói là hoàn toàn điên cuồng!
Mặc Kỷ giơ micro lên, cũng không biết nên nói như thế nào, mọi ánh mắt của khán giá đều bị thu hút bới Nhậm Kiệt.
Năng lực này cho anh đúng thật không uổng nhỉ?
Chúc anh ngày càng đỉnh hơn.
Khương cửu Lê nhìn thấy cánh này cũng hai mắt giật giật, nếu như cô ấy nhớ không lầm thì Nhậm Kiệt mới chỉ mở khóa gen có hai ngày thôi?
Thê’ nhưng lại có thể sử dụng các năng lực một cách thành thạo như vậy? Đây không chỉ là thành thạo mà còn sử dụng được cả kỹ năng phun lứa luôn rồi.
Cái này sao lại khác với phương pháp lửa tầm xa trong ấn tượng của cô ấy nhỉ?
Mặc Uyển Nhu cười đến mức trời đất rung chuyển:
“Hahahaha ~ Này, này, này, người này bật hack trong khi sát hạch mà không ai thèm đế ý à?”
“Cậu ta thậm chí còn có một cánh tay robot với nhiều chức năng như vậy? Tiểu Lê, đó có phải là thương hiệu của nhà cậu không?”
Khương cửu Lê đưa tay sờ lên trán…
Là mình đã nhờ người lắp đặt cho cậu ta sao?
Lúc này, tinh thần của Thanh Ngõa đã hoàn toàn suy sụp.
“Mẹ nó không đấu nữa! Cậu tự chơi một mình đi!”
Tôi đây có năng lực cúa ếch mây hệ hình người, chú trọng rèn luyện thể chất, mà bài kiếm tra thế chất toàn diện lại không thể so với phương pháp lửa rẻ rách của cậu sao?
Vệ Bình Sinh cũng ngơ ngác khi xem xong toàn bộ bài sát hạch của Nhậm Kiệt.
“Hahaha, giỏi lắm! Thằng nhóc này giỏi! Đúng là khiến tôi nờ mày nờ mặt!”
Nói xong, ông ấy nhìn những đội trướng khác với vé mặt nghiêm túc.
Những đội trường đó nghiến rãng nghiến lợi một hồi, đã là chiến binh gen rồi còn đến đội huấn luyện thanh niên giả ngu giả ngơ cái gì?
Không phải là bị điên sao?
Nhưng lính cứu hỏa không chỉ so thành tích cá nhân, mà còn so thành tích của đội, dù sao thì lính cứu hỏa cũng chú trọng nhiều hơn đến tinh thần đồng đội và khả năng phối hợp.
Tôi không tin các người có thế cười đến cuối cùng.
Rất nhanh hạng mục kiểm tra cá nhân đã kết thúc, hạng mục kiểm tra đồng đội bắt đầu.
Chạy cứu hộ 1000 mét với tạ.
Không chỉ phải mang theo ống nước cứu hỏa, thang, vượt chướng ngại vật mà còn phải vác hình nộm, khiêng cáng và khiêng người bị thương, hạng mục này không hề đơn giản.
Thế nhưng Nhậm Kiệt lại tràn đầy tự tin.
Không aì có thể ngăn cản anh kiếm tiền..
Danh Sách Chương: