• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Tôn Cửu Vi đứng hình luôn tại chỗ.

Mọi ánh mắt ngơ ngác ngay lập tức đổ dồn lên người Bạch Hàn Phong.

Đang bàn chuyện công việc, đột nhiên hắn lại đề cập đến vấn đề gì vậy.
“Tôi…”
“Cạch.” Cánh cửa một lần nữa mở ra.

Chu Thiên Như xuất hiện trước mặt mọi người với cánh tay phải vẫn đang nhỏ máu.

Thuỷ tinh quá sắc, sát thương quá cao nên dù cho đã quấn vết thương bằng khăn tay nhưng vẫn chưa thể hoàn toàn cầm được máu.
Mọi người lại được một phen kinh ngạc, thậm chí là kinh hãi, đổ dồn ánh mắt lên cánh tay đang bị thương của cô.
“Xảy…xảy ra chuyện gì vậy?” Tôn phu nhân không khỏi lo lắng, hết nhìn con gái rồi nhìn nữ giúp việc.

Nét mặt bà ta hoang mang đến tột độ.

Vệ sĩ đi phía sau cô đã cầm sẵn một chiếc iPad, chờ lệnh của Bạch Hàn Phong.
Cả người Tôn Cửu Vi run lên cầm cập.

Cảm nhận rõ ràng không gian đang bị hắn nhuốm lên một luồng khí lạnh buốt.

Hai bàn tay cô ta siết lại rồi mở ra, ngang ngược chỉ thẳng ngón trỏ về phía Chu Thiên Như: “Là cô ta to gan đụng chạm vào tôi trước.”
Vệ sĩ là người biết rõ nhất, trước đó Chu Thiên Như đi vào nhà vệ sinh, liền sau đó Tôn Cửu Vi ra ngoài nghe điện thoại, rồi bám theo phía sau cô.

Vì vệ sĩ nghĩ cô mà chạm mặt Tôn Cửu Vi, chắc chắn là sẽ xảy ra chuyện.

Nên anh ta mới xuất hiện đúng lúc như vậy.

Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán, Tôn Cửu Vi đang khi dễ cô.
Đôi mắt Bạch Hàn Phong dần nhuốm lên vô vàn tia tức giận, chiếu thẳng lên người Tôn Cửu Vi, đôi môi mỏng của hắn tiếp tục hé ra, mang theo thứ thanh âm lạnh buốt: “Vậy, Tôn tiểu thư có bị thương ở đâu không?”
Tôn Cửu Vi rùng mình một cái, cô ta căn bản không hề sợ hắn, nhưng trước mặt hai bên gia đình, cô ta không thể không lo lắng.
Đang bí bách, không tìm nổi một lý do để lên tiếng, Tôn phu nhân bỗng ngang nhiên liếc nhìn Chu Thiên Như với ánh mắt khinh bỉ: “Hàn Phong à, đừng vì một cô giúp nhỏ bé mà làm hai gia đình ta mất đi không khí vui vẻ, biết đâu là do cô ta bất cẩn rồi đổ lỗi cho Cửu Vi thì sao, cháu nhìn xem cháu đã doạ con bé sợ tới mức nào rồi.”
“Giúp việc thì sao, giúp việc thì được phép mặc kệ cho các người muốn chém muốn giết à, đây là người của Bạch gia, dù cô ta có mắc lỗi gì cũng không đến lượt con gái của bác ra tay dạy dỗ.”
“Nhưng bằng chứng đâu mà cháu dám nói là Cửu Vi làm.”
Bạch Hàn Phong ngay lập tức mang toàn bộ sự tức giận kìm nén xuống.

Nhưng dáng ngồi nghiêm nghị của hắn không ngừng toả ra sát khí bức người.

Khiến ba mẹ của hắn cũng phải nhất thời câm lặng.
Hắn ra hiệu cho vệ sĩ.

Vệ sĩ ngay lập tức đặt chiếc iPad lên chính giữa bàn ăn.


Đoạn video đã được camera của hàng quay lại rất rõ nét cứ thế hiện lên trước mắt mọi người.

Tôn phu nhân lập tức câm lặng, ánh mắt vô thức nhìn Tôn Cửu Vi.
“Bác gái và Tôn tiểu thư còn gì để nói nữa không?”
Không gian bỗng chìm vào yên tĩnh, chỉ có vợ chồng Tôn gia là ngơ ngác nhìn nhau.

Nhưng ngay sau đó, Tôn phu nhân vẫn thản nhiên nói những lời ngang ngược: “Hàn Phong à, dù gì Cửu Vi cũng sắp trở thành vợ tương lai của cháu rồi, cháu cũng nên giữ mặt mũi cho con bé, trước mặt con bé mà cháu cương quyết bảo vệ một cô gái khác, không sợ làm con bé bị tổn thương hay sao.”
“Kêu cháu giữ mặt mũi cho con gái bác, vậy ai giữ mạng cho cô giúp việc của cháu.”
Sự tức giận như đã lên đến đỉnh điểm, mắt hắn chiếu ra vô vàn tia sắc lạnh như muốn xé rách cơ thể người đối diện ra từng mảnh vụn.

Ngữ điệu gắt gao thấy rõ.
Tôn phu nhân giật thót tim.

Bà ta kinh ngạc trước thái độ dữ dằn của hắn.

Cổ họng cứng lại, không thể cãi thêm lời nào được nữa.

Tôn lão gia xem xong đoạn video, cũng không cách nào mở miệng để giải vây không khí căng thẳng này.
Đoạn video rõ mồn một như thế, mà Tôn phu nhân vẫn dám ngang nhiên bênh vực Tôn Cửu Vi, đúng là đang coi thường sự có mặt của Bạch gia ở đây, thản nhiên khi dễ người giúp việc.

Tôn Cửu Vi tức đến run người khi thấy Chu Thiên Như một bộ dạng yếu đuối.

Đằng nào thì không khí đã chẳng còn vui vẻ gì, chi bằng để cô ta chuốc nốt cục tức này đi.
Cô ta siết chặt tay, trừng mắt nhìn cô, sau đó giơ tay chỉ thẳng về phía cô, bất chấp trước sự hiện của của hai bên gia đình mà lớn tiếng nói: “Là cô ta đang giả bộ, mọi người đừng tin cô ta, cô ta không hề đơn giản như mọi người nghĩ đâu.”
“Đủ rồi.”
Bạch lão gia đột nhiên lên tiếng, ông ấy hiểu tính cách của Bạch Hàn Phong hơn ai hết.

Nếu còn tiếp tục đôi co, e là sẽ càng thêm to chuyện.

Buổi gặp mặt lần trước cũng là Tôn Cửu Vi làm hỏng, buổi gặp mặt lần này cũng là cô ta gây chuyện khiến không khí vỡ tanh bành.

Còn có thể bênh vực cô ta được nữa hay sao.

Rõ ràng cô ta sai càng thêm sai, càng ngày càng không coi Bạch gia ra gì..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK