Chu Kỳ Khiết sững người trước sự xuất hiện của Maria.
Chu Mộng Nhu đã kể lại cho anh nghe tất cả mọi chuyện.
Sau khi gửi định vị cho Maria, ba mươi phút sau bà đã có mặt tại căn nhà nhỏ của anh em họ.
“Maria, dì chính là vợ của ngài Robert sao?”
Maria một vẻ thanh cao, khẽ mỉm cười: “Đúng vậy, đưa ta đến thăm mộ của ba con.”
Maria đặt bó hoa xuống phần mộ của Chu Kiến Văn, bà đưa tay lau lớp bụi mỏng bám trên bức ảnh rồi ngồi xuống trước mộ: “Ta đã không định quay trở lại nơi này, nhưng khi biết tin ba con qua đời, nên ta mới chủ động cùng Robert quay trở lại đây.”
Chu Mộng Nhu nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh, dè dặt thăm dò: “Dì đã tha thứ cho ba của con rồi sao?”
Maria bỗng giơ tay ra hiệu cho Chu Mộng Nhu: “Không, chúng ta đừng nên nhắc lại chuyện quá khứ nữa.” Dừng một chút, bà nói tiếp: “Ta vẫn luôn dõi theo các con, thời gian qua, chắc hẳn các con đã chịu nhiều vất vả rồi.”
“Dì vẫn luôn dõi theo bọn con sao?” Chu Kỳ Khiết bỗng nhiên kích động: “Tức là dì cũng biết chuyện công ty của ba con đã bị người khác cướp đi.”
Maria khẽ gật đầu: “Ta biết.”
Chu Kỳ Khiết liền kinh ngạc: “Maria, chuyện hợp tác với Bạch thị là dì đề nghị với ngài Robert sao?”
“Đúng vậy.”
Chu Kỳ Khiết và Chu Mộng Nhu nhìn nhau, ánh mắt anh lập tức loé lên tia tức giận: “Rõ ràng dì biết Bạch thị đã cướp công ty của ba con, tại sao dì còn giao dự án cho họ, thậm chí bây giờ vẫn ra sức giúp họ, dì làm vậy là muốn trả thù ba con sao?”
Maria vẫn một vẻ điềm đạm: “Các con có bao giờ thắc mắc, tại sao Robert lại chọn nơi này làm nơi xây dựng biệt phủ không?”
Hai anh em họ nhìn nhau, một vẻ chấn động như đã đoán được ra câu trả lời, Chu Mộng Nhu ngập ngừng: “Là…xây biệt phủ cho con gái của dì?”
Maria liền mỉm cười: “Đúng vậy, ta chưa bao giờ nghĩ đến ý định trả thù, ta vẫn luôn dõi theo các con, công ty của ba con vừa bị cướp đi thì dự án Mạch Long đi vào giai đoạn chọn đối tượng thực hiện, hôm trước ta gặp Mộng Nhu ở Bạch thị, các con đang muốn đối đầu với họ sao?”
Chu Mộng Nhu nhìn Maria với ánh mắt kiên định: “Đúng vậy, nhưng không ngờ dì lại giúp bọn họ.”
“Ta không giúp họ.” Maria mỉm cười nhẹ nhàng: “Ta đang giúp các con, chính vì Bạch thị đang nắm quyền sở hữu Chu thị nên ta mới đề nghị Robert chọn Bạch thị, ta sẽ yêu cầu họ nhượng lại Chu thị cho ta, sau đó ta sẽ trả lại Chu thị cho các con, dự án sẽ tiếp tục tiến hành vào ba tháng sau, đúng vào lúc con gái của ta tốt nghiệp và trở về đây, ta muốn Chu thị và Bạch thị cùng hợp tác trong dự án này.”
“Không.” Chu Kỳ Khiết lập tức phản đối: “Con sẽ không hợp tác với bọn họ, con cũng không cần dì phải ra mặt nhúng tay, con tin tưởng vào năng lực của mình.”
Maria từ từ đứng lên, phủ bụi trên quần áo: “Yên tâm, mọi chuyện mà ta sắp xếp đều sẽ xảy ra, hai con không có khả năng thay đổi nó.”
Thảo nào, một dự án dự định sẽ lớn nhất nhì cả nước lại được giao cho Bạch thị mà không phải Vu thị.
Ngay cả khi xảy ra chuyện lớn, một phần vốn đầu tư mất trắng, ngài tỷ phú vẫn tin tưởng tiếp tục giao cho Bạch thị.
Thì ra đều là quyết định của Maria.
Trước khi Maria rời đi, có để lại một câu nói mang ý nhắc nhở: “Chuyện giữa chúng ta mãi mãi vẫn là một bí mật, ta hy vọng hai con sẽ giúp ta giấu kín chuyện này.”
Chuyện này đâu phải một mình Maria muốn giữ bí mật.
Ngay cả Chu Kỳ Khiết và Chu Mộng Nhu cũng muốn giấu tiệt đi, không muốn có thêm người nào biết đến chuyện này nữa.
\~\~\~
“Đại thiếu gia.” Tài xế đưa cho hắn một bức ảnh: “Chu Kỳ Khiết và Chu Mộng Nhu có quen vợ của ngài tỷ phú, tôi bắt gặp vợ của ngài tỷ phú đến thăm mộ của Chu Kiến Văn cùng với hai người con của ông ấy, trùng hợp, bà ấy cũng là người Mỹ, rất có thể, bà ấy chính là vợ hai của Chu Kiến Văn.”
Bạch Hàn Phong nhíu mày nhìn bức ảnh, thảo nào chiều qua, khi nhìn thấy Maria, Chu Mộng Nhu lại có biểu hiện như gặp người quen, cô còn gọi bà ấy là dì, phải chăng Maria chính là vợ hai của Chu Kiến Văn và hiện tại bà ấy chính là vợ của ngài tỷ phú.
Vậy có phải, bà ấy chính là mẹ ruột của Chu Thiên Như không?
“Thiếu gia, việc chọn Bạch thị chắc chắn là ý kiến của bà ấy, liệu có gây bất lợi gì cho tập đoàn không?”
Bạch Hàn Phong ra hiệu cho tài xế ngừng nói: “Chuyện này giữ bí mật tuyệt đối.”
Giờ thì hắn đã lờ mờ hiểu được, lý do vì sao Bạch thị may mắn được lựa chọn rồi.
“Nghị Hiên, làm thủ tục chuyển nhượng xong chưa?”
Bạch Nghị Hiên mang toàn bộ giấy tờ tài liệu đến trước mặt Bạch Hàn Phong: “Đã chuẩn bị xong hết rồi, khi nào thì tiến hành chuyển nhượng.”
“Chờ quyết định của ngài tỷ phú.”
Vì trước đó, hắn đã có ý định chuyển thị trường này cho người khác, nên giấy tờ đều đã chuẩn bị xong xuôi, nào ngờ xảy ra chuyện, việc chuyển nhượng bị gián đoạn.
Chu thị vẫn thuộc về Bạch thị.
Bây giờ ngài tỷ phú lại bất ngờ đưa ra lời đề nghị, dự án lớn thế kia ông ấy còn tin tưởng giao cho Bạch thị, thì hắn sao có thể từ chối chuyển nhượng cho ông ấy một thị trường không quá lớn như thế này.
Cho nên nhanh như vậy mọi thủ tục chuyển nhượng đều đã chuẩn bị xong, giờ chỉ còn chờ người được nhượng lại đưa ra quyết định là xong.
Phải chăng Maria đang muốn giúp anh em nhà họ Chu lấy lại thị trường.
Tốt thôi, hắn sẽ chiều theo ý của bà ấy, bởi hắn cũng đã có dự tính tương tự..
Danh Sách Chương: