• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- -----------------

Hai đứa rắt nhau đi lấy xe thì không ngờ là cái tiệm xửa xe đấy đều là nơi hai đứa gửi. Lấy xe xong thì hai đứa rắt bộ xương người ra ngoài thì thi nhau nhìn chằm chằm,vì cả hai đều không thích khi bị người ta nhìn như vậy nên nhỏ hét:

_ NÈ MẤY NGƯỜI KIA NHÌN NHÌN CÁI GÌ HẢ,BIẾN- nhỏ quát thì không còn một ánh mắt nào nhìn hai đứa nữa. Đang thong dong đạp xe bên bờ hồ thì có người quệt vào xe nhỏ làm nhỏ mất lái và*rầm*... Nhỏ lại tông phải ai đó.

_ yaaaa,trời ơi đứa mù nào đâm phải ông thế hả -người đấy quát.

_ ối anh Nam ơi anh có sao không- một con hét.

_ anh có bị đau ở đâu không hả,con kia mày mù hả mà giám đâm vào anh Nam của tao-con nữa kêu lên.

_ hai cô biến đi cho tôi,làm cái gì mà cứ theo tôi hoài vậy cậu quát hai con vẹt.

_ tại em thích anh mới theo anh mà.

_ thích tôi,hay là thích tiền của tôi-cậu cười khinh bỉ.

_ em...em.

_ ê mày,có sao không-nó đỡ nhỏ dậy

_ hic hic đau quá mày ơi.

Nhỏ đứng dậy và ngẩng mặt lên thì ối ổi ôi bốn mắt chạm nhau.

_ là anh/cô -hai người đồng thanh.

_ ủa,hai người quen nhau hả-nó chen vào.

_ không quen/ừ,còn là kẻ thù ý-nhỏ/cậu.

_ là sao??????.

_ sao cái gì mà sao,là không quen chứ sao,đi thôi mày-nhỏ lôi nó đi mà cũng chẳng hiểu cái gì.

_ nè,cô định đi á hả,đâu dễ như vậy - nghe thấy vậy nó liền quay lại và hỏi.

_ ủa,anh quen với "con điên" này hả

_ cô là bạn của con heo mù này sao-cậu hỏi lại.

_ ừm,tôi là bạn thân nhất của con điên này đó.

_ thấy chưa hả con heo mù kia,đến bạn của cô còn công nhận là cô điên nhá,"thoai" được "roài" nợ mới nợ cũ hôm nay tôi thanh toán luôn một thể.

_ mày thấy chưa,đi thôi nhanh lên -nhỏ lôi tay nó.

_ con kia mày tính bỏ đi vậy hả,tao sẽ thay anh Nam chừng trị mày.

Đứng trước hai đứa bây giờ là hai con ả mặt chát cả đống mĩ phẩm nhìn phát gớm đang chống nạnh chu mỏ lên hếch mặt lên quát.

*ngó lơ*

*chát*_ con chó này mày giám thái độ với tao à-con ả cho nhỏ một cái bạt tai làm nó và cậu rật mình,nhỏ có làm gì đâu mà bị ăn tát chứ.

*chát,chát* hai tiếng va chạm với da thịt nghe vui không chịu được, là nhỏ đánh à... Không. Nó sao????cũng không phải luôn mà là cậu.

_ biến ngay,việc của tôi không cần cô lo đồ rẻ tiền.

Nghe cậu nói vậy một con ả biết điều chạy trước còn lại mỗi một con đang mếu máo tỏ vẻ là "em tội nghiệp lắm".

_ anh...anh...sao...lại- con ả ôm mặt lắp bắp.

_ tôi nói cô rẻ tiền đó hay là cô điếc nên cô không nghe thấy gì,biến ngay trước khi mặt cô bị biến dạng.

Nge thấy vậy lập tức con ả chạy biến không giám ngoái đâu lại,thử xem,nếu không là được cậu cho "thẩm mĩ" miễn phí ngay.

_ sao không mày-nó quay sang hỏi nhỏ.

_ mày không thấy sao mà còn hỏi-nhỏ bặm môi.

_ "cô có đau không" - cậu hỏi một câu "có duyên" đến nỗi mà người ta nghe xong chỉ muốn phang cho cái dép vào mặt.

*bốp*_ muốn biết mà sao không thử. (Heo tán thành với ý kiến của bà này,thử hỏi khi bạn bị ăn tát muốn nổ đom đóm mắt mà lại có người hỏi là có đau không thì có tức không chứ). Nhỏ táng cho cậu một cái vào đầu rồi hậm hực bỏ đi.

Phải nói rằng lúc này cậu tuy bị ăn tát nhưng mà lại ngu đực cái mặt ra nhưng sau đó cũng chịu tỉnh và hét.

_ trời ơi con điên,cô cứ đợi đấy,"quân tử trả thù nghìn năm còn sớm ( thông cảm nhé, từ ngữ của thằng này vẫn còn nghèo rách nát ra ý).

_ hihihi đúng là oan gia mà -nó che miệng cười khúc khích. Bây giờ cậu mới để ý thì cậu lẩm bẩm:

_"nhỏ này nhìn trông quen quen hình như là...chưa gặp bao giờ" (con lạy bố). Nhưng rồi cũng lắc đầu xua tan đi ý nghĩ điên rồ đó rồi cậu nói:

_ ủa,cậu học trường Sao Băng hả.

_ biết rồi còn hỏi làm gì.

_ a à ừm... Mình tên Nam,nhìn bạn dễ thương hơn con điên kia đấy.

_ cái đồ vô duyên.. Ai hỏi mà mượn cái mặt cậu phải khoe tên hả.

_ hả??? Cái gì cơ??? Ai là vô duyên - cậu nhìn chằm chằm vào nó.

_ nói cậu đó,nhìn nhìn cái gì hả,đồ khùng.

Cậu choáng!!!!! Người thứ hai giám chửi cậu mà cả hai đều là con gái mới tức chứ. Ngay lúc này đây thì cậu chỉ muốn đập đầu vào...gối chết quách đi cho rồi (chết được hả).

_ cái gì???? Tôi lại cứ tưởng cô sẽ khác con bạn điên khùng của cô nhưng ai ngờ "cá mè một đống" ( heo: cá mè một lứa mà. / cậu: ừ thì cá mè một...đống. /heo: *bó tay,bó chân,bó toàn thân*).

_ ừ rồi sao,làm gì được tôi à - nó hất mắt.

_ cô... Cô muốn chết phải không -cậu lườm nó cháy mặt.

_ sống chả được ai lại muốn chết bao giờ chứ. Mà thôi tốt nhất là cậu nên biến đi chứ nhìn cái mặt của cậu lại làm tôi liên tưởng đến một "người" mà tôi ghét nhất đấy,cái mặt nhìn giống i chang làm tôi trướng mắt.

_ ủa,là ai -cậu ngây thơ hỏi.

_ thì là con chó Sun đó,nhìn thấy nó là tôi chỉ muốn vặn cổ nó cho nó gẫy cổ chết quách đi cho rồi.

_ CÁI GÌ,CÔ NÓI AI GIỐNG CON SUN HẢ- cậu hét lên vì nhỏ nói cậu không bằng con Sun làm cậu choáng,đến nó lại bẢo cậu không cả bằng con Sun làm cậu tức muốn chết mất.

_ nói cậu đó,haha tốt nhất trước khi ra ngoài thì cậu nên soi gương đi nhé - nó thản nhiên nói mà không để ý thấy cậu đang nhếch môi lên cười gian cực. Đến lúc này thì nó đã ngửi được mùi của "biến thái" phảng phất quanh đây,môi nó giật giật bất dác nhấc chân lùi lại đằng sau. Cậu từ từ tiến đến chỗ nó,cậu cứ tiến hai bước thì nó lại lùi...3 bước cho đến khi nó bị cậu chèn gần đến mép bờ hồ..

_ cậu...cậu...đinh...la..làm...gì...thế...hả- nó lắp bắp mãi mới nói được câu hoàn chỉnh.

_ đâu làm gì,chỉ muốn cho cô một bài học thôi- rồi cậu đưa tay vuốt mặt nó làm nó nổi da gà.

_ ĐỒ BIẾN THÁI,CÚT ĐI- nó hét lên làm ấy cặp đôi đang ôm hôn nhau gần đấy cũng phải giật mình nên cắn phải lưỡi nhau.

_ biến thái???? Được rồi,tôi sẽ cho cô biết thế nào là biến thái.

_ cậu..cậu tránh xa tôi ra nếu không tôi sẽ la lên đó.

_ cô thích thì cô cứ la.

Và dần mặt cậu càng gần mặt nó hơn,bây giờ đầu póc nó đang rối như tơ vò vì không biết phải làm thế nào... 5cm...3cm...2cm. Bỗng một bóng đèn sáng trưng trên đầu nó rồi nghĩ "chỉ còn cách duy nhất thôi,tuy răng hơi nguy hiểm nhưng thoát ra là quan trọng hơn". Nghĩ là làm nó liền từ từ nhấc chân lên và..."bụp" chân nó đã đạp vào chỗ...chỗ...xyz.. Của cậu làm cậu tím tái mặt mày,gương mắt trắng bệch không còn giọt máu rồi nhẩy cồng công lên.

_ huhu...cô...cô...làm...cái...gì...thế..hả...huhhu..đau quá...huhhuuu mẹ ơi đau quá.

Đúng lúc đấy thì chẳng biết nhỏ từ đâu chạy ra cho cậu ăn ngay cú đá "liên hoàn cước" làm cậu bay cái vèo xuống hồ rồi kéo tay nó chạy,trước khi chạy thì hai đứa còn làm mặt quỷ trêu cậu nữa chứ. Do bị nó đá vào.... (Hí hí) đau quá nên cậu cứ vùng vẫy tay chân dưới nước mà không lên được, may mà nước trong hồ nông,nếu sâu thì.....tò tí te "tùng tùng lấp đất" (muahaha).

__ mẹ ơi sao anh kia cứ "múa máy" dưới nước thế ạ -một đứa nhóc ngây ngô hỏi mẹ mình.

_ thì tại "cổng bệnh viện quên không khóa" mà con (haha ai thông minh sẽ hiểu câu này thôi)

Cậu nghe vậy mà tức muốn hộc máu mồm chào máu mũi ra chết,ngọn lửa điên vẫn bốc cháy phừng phừng mặc dù cậu đang ở dưới nước.

•°•°°•°•°•

Cậu trở về nhà trong tình trạng từ đầu tới chân như "chó đi mưa". Vào đến nhà thì nhìn thấy hắn đang ngồi thù lù một bãi trên "sàlỏn" ôm điện thoại xem lại mấy tấm hình của nó mà hắn đã mất công chụp...chộm được. Thấy hắn cậu lên tiếng:

_ ủa,sao anh ở đây.

_ anh đến thăm mày chứ còn làm gì,về từ bao giờ mà không nói cho anh mày biết- chẳng thèm nhìn cậu lấy một cái mà mắt vẫn gián chặt vào cái điện thoại.

_ cũng được mấy hôm rồi.

Bây giờ hắn mới để ý đến bộ dạng của cậu nhìn như thằng xay rượu và hỏi:

_ mày bị làm sao mà từ đầu đến chân ướt nhẹp thế kia.

_ anh đừng có hỏi...hừ hừ... Nghĩ mà đã thấy bực rồi. À mà em nghe nói là việc ở công ty anh không thèm lo mà lại chạy đến trường Sao Băng dạy học phải không.

_ ừ có gì à.

_ vậy anh có biết hai con nhãi Hoàng Bảo Như và Trịnh Hồng Mai không (là do cậu nhìn thấy tên chúng nó trên thẻ học sjh đấy)

_ sao???hai nhóc đấy là học sjh của anh mày mà,nhưng lạ nha tự nhiên mày hỏi làm gù,đừng có nói là do chúng làm mày thành thế này nhé - hắn nhếch môi lên cười.

_ anh im đi,em mà bắt được hai con nhãi ranh đấy một lần nữa là em không tha cho chúng đâu.

_ mày thích làm gì thì làm nhưng riêng Bảo Như thì tao cấm mày không được động đến.

_ ủa,tại sao.

_ không phải việc của mày,à mà đấy là người tao thích được chưa.

_ em mặc kệ,chúng dám làm em nhục mặt mà lại muốn em tha cho à - cậu ấm ức.

_ tao đâu có nói là mày tha đâu, mày làm gì nhóc Mai thì làm nhưng đừng có mà quá đáng nhé,còn Bảo Như thì tuyệt đối cấm động,tao nói rồi đấy đừng để tao phải nói lại - hắn liếc cậu.

_ thôi được rồi -cậu hậm hực.

_ à,nhưng hai đứa làm gì mày,kể anh mày nghe với -hắn háo hức.

_ thì là..... @[email protected]%$&&$$#@$#.

Cậu kể từ đầu đến cuối, từ A đến Z cho hắn nghe nhưng nào ngờ hắn phá ra cười làm cậu muốn bốc khói đầu.

_ hahaha hí hí hí hố hố hố...trời..ơi..đau...đau..bụng quá,hahaha.

_ anh nín ngay cho em,nếu không thì đi khỏi nhà em nhanh lên-cậu đen mặt

_ hí hí,bình tĩnh nào thằng em,hihii

_ IM NGAY - cậu quát lên làm hắn câm nín song rồi lại phá ra cười, cậu liền tháo rép và *vèo*... Xuýt chút nữa là cái dép bị phang ngay đầu hắn nhưng may sao hắn chạy kịp và chuồn về nhà.

******

1h đêm nhà hắn.

Đang ngủ thì chuông điện thoại hắn reo lên ca khúc quen thuộc, lim dim mở mắt mò vội cái điện thoại rồi hét vào loa:

_ "ĐKM" ( câu này là ns thẳng ra nè nhưng mk viết tắt) đứa nào thằng nào đang đêm đang hôm mà làm phiền ông nội mày ngủ hả,có biết mấy giờ rồi không, chúng mày không ngủ thì cũng phải để cho người khác ngủ nữa chứ,biến.

Hắn chửi bới ầm ĩ làm đầu dây bên kia phải đưa điện thoại ra muốn lủng màng nhĩ.

_ em đây.

_ em đây là thằng nào thì bố "đéo" biết, cút ngay mày mà nói câu nữa là tao sẽ cho nhà mày "sáng nhất Việt Nam" đấy.

_ em lạy anh,em là Nam chứ còn ai nữa.

_ là mày hả,thế mày có bị điên không đấy có biết giờ là mấy giờ rồi không hả.

_ em biết, chẳng qua là có chuyện quan trọng thì em mới gọi cho anh thôi.

_ có gì thì nói nhah lên để tao còn ngủ.

_ à,chả là mai em sẽ chuyển về trường anh học đấy hihi -cậu phởn.

_ ừ thế thì sao??? Còn gì nữa không.

_ dạ không ạ,em chỉ khoe với anh thôi.

Nghe vậy mà hắn đen mặt,đầu bốc khói nghi ngút rít từng chữ qua kẽ răng....

_ chỉ thế thôi à mà mày lại giám phá giấc ngủ của tao,MÀY MUỐN CHẾT PHẢI KHÔNG CÁI THẰNG TÓ NÀY (anh em mà chửi nhau thế đấy)

Thấy vậy xuýt nữa là cậu đánh rơi điện thoại, bèn lau mồ hôi và lắp bắp:

_ ơ hihiii...anh cứ ngủ đi ạ,em không làm phiền nữa đâu,bye anh.

Nói rồi cậu cúp máy cái rụp rồi chùm chăn đi ngủ. Còn hắn thì sao??? Hiện tại là bầu không khí trong phòng hắn đang nồng nặc mùi thuốc súng lừu đạn vì do cái thằng em dở hơi của hắn làm phiền hắn ngủ.

_ thằng c.h.ó này,mai mày chết với tao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK