• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Không bao lâu sau, Kiều Nghệ cảm giác được có một dòng nước ấm áp tràn vào từ chỗ vuốt đệm thịt.

Cái loại cảm giác này rất thoải mái giống như có một nguồn nước suối ấm áp cọ rửa toàn thân, quét sạch mỏi mệt bệnh tật nặng nề trên người.

Quá là thoải mái!Kiều Nghệ ngạc nhiên trợn tròn mắt.

Không bao lâu sau, Kiều Nghệ cảm giác trên vuốt đệm thịt của mình trống rỗng, chân cô đang đặt trên mặt đất bèn vội vàng nâng móng vuốt lên nhìn, phát hiện tinh hạch dưới miếng đệm thịt đã sớm hóa thành tro tàn.

Dòng nước ấm chảy vào trong cơ thể cũng biến mất khi tinh hạch hóa thành tro, Kiều Nghệ vội vàng nhắm mắt lại cẩn thận cảm nhận môt phen, có thể cảm giác được dị năng trong cơ thể mình đã tăng lên, tuy rằng rất ít nhưng cũng là một phát hiện khiến cô ngạc nhiên vui mừng!Quả nhiên tiểu thuyết tận thế đã không lừa cô, tinh hạch quả thật là thứ tốt để thăng cấp dị năng!Hổ mẹ kề sát lại gần cô vài phần, xòe móng ra gẩy đống tro tàn của tinh hạch trên mặt đất lên rồi lại mù mờ nhìn hổ con, dường như là đang hỏi cô đã xảy ra chuyện gì.

"Grừ grừ! " Mẹ ơi, tinh hạch là bị con hấp thu rồi! Mẹ chờ một chút nhé, lát nữa chúng ta lại đi tìm zombie, moi tinh hạch ra cho mẹ thử một lần!Kiều Nghệ vui sướng đến nỗi cái đuôi lay động không thôi, thậm chí không đợi hổ mẹ phản ứng, cô đã cắn lấy đuôi của hổ mẹ ra sức kéo, thúc giục nó nhanh chóng rời đi.


Đi dạo một chút đi mẹ, chúng ta đi tìm tinh hạch thôi!Zombie đã thay đổi rất nhiều.

Trên đường Kiều Nghệ che chở cho hổ mẹ đi ra khỏi khu biệt thự rõ ràng cảm giác được zombie đã biến đổi một cách chóng mặt, tốc độ cũng nhanh hơn, rõ ràng trước khi trời đổ mưa to, xung quanh khu biệt thự chẳng có một con zombie nào dám bén mảng tới, có thì tốc độ của chúng cũng không nhanh đến như vậy.

Chẳng lẽ cơn mưa ba ngày ba đêm kia đã giúp đám zombie tiến hóa rồi sao?Kiều Nghệ yên lặng suy đoán, dẫn hổ mẹ đi giải quyết hết đám zombie trên đường quanh khu biệt thự.

Cô và hổ mẹ phối hợp với nhau, động tác nhanh gọn, mãnh liệt như hổ, nhanh chóng thu hoạch được ba viên tinh hạch không màu.

Cũng phải đến khi bọn họ ra tay mới biết được thì ra không phải tất cả zombie đều có tinh hạch, trong năm con zombie có lẽ xác suất chỉ tầm hai con là có.

Ba viên tinh hạch không màu được Kiều Nghệ chia làm hai phần, cô cầm lấy một viên, hổ mẹ cầm hai viên, cô nghiêm túc làm mẫu một hồi rồi liên tục gầm gừ khoa tay múa chân với hổ mẹ.

"Grừ grừ! " Mẹ ơi, nhìn kỹ con nhé! Mẹ phải hấp thu tinh hạch như thế này này! Nhất định phải nghĩ thầm trong lòng “tôi muốn hấp thu tôi muốn hấp thu” như vậy đó, mẹ biết chưa?Dưới ánh mắt chăm chú của hổ mẹ, Kiều Nghệ hấp thu năng lượng trong tinh hạch, dòng nước ấm áp tràn vào trong cơ thể khiến cô thoải mái đến mức tự than thở trong lòng.


Hổ mẹ như hiểu như không dùng móng vuốt gẩy viên tinh hạch trên mặt đất, mặc dù nơi đáy mắt vẫn chứa vài phần ghét bỏ nhưng nó vẫn học theo nhóc con nhà mình ấn vuốt đệm thịt lên.

Vài giây trôi qua nhưng vẫn không có gì xảy ra.

Hổ mẹ khó hiểu nghiêng đầu, cũng không biết nghĩ tới cái gì mà đúng lúc đó, viên tinh hạch dưới miếng đệm thịt lại mạnh mẽ tuôn ra dòng nhiệt ấm tiến vào trong cơ thể nó, hổ mẹ kinh hãi đến mức cái đuôi dựng lên thẳng tắp.

Không quá mấy giây sau, nó lại thả lỏng, mắt hổ thoải mái hơi nheo lại.

Hổ mẹ nếm được ngon ngọt, không cần Kiều Nghệ nhắc nhở nữa mà tự chủ động hấp thu viên tinh hạch thứ hai.

Đến khi nó hấp thu xong, cả người hổ mẹ run rẩy, tinh thần phấn chấn.

Kiều Nghệ thấy vậy cũng vui mừng không thôi, vây quanh hổ mẹ vài vòng, đang định biến thành cái máy nịnh hót thì cái bụng nhỏ xíu lại hát vang bài ca “vườn không nhà trống”, cái đuôi đang cong lên của cô nhất thời khựng lại giữa không trung.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK