• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Món ăn ngon chỉ có thể khiến người ta hưởng thụ một chút, nhưng điện thoại cảnh cáo lại có thể cứu vớt tính mạng con người. Trong mắt của ta thì loại 'sản phẩm' này tuyệt đối là thứ vĩ đại nhất trên thế giới, cho nên... Thẩm tiên sinh không cần vì những người từ chối kia mà bi thương, điều đó giống như... Có người không thích thức ăn trên dây chuyền sản xuất nhưng ta sẽ không khổ sở, dù sao thì đó lại không phải do ta tự tay sáng tạo...

Nói đến phần sau thì Mặc Thu đã có chút luống cuống.

Có vẻ là cô cảm thấy sử dụng món ăn ngon để làm ví dụ có chút không tốt lắm.

Nhưng Thẩm Dật cũng đã nghe hiểu ý mà cô muốn biểu đạt.

- Ngươi đang an ủi ta?

Thẩm Dật hơi im lặng, hắn dừng một chút rồi bình tĩnh nói.

- Ta không phải là chúa cứu thế gà mờ vừa mới nhậm chức, tiếp nhận cái chết và xui xẻo chỉ là một năng lực nghề nghiệp cơ bản.

Khuôn mặt Mặc Thu đỏ ửng.

Đúng là cô đã nhầm tưởng rằng Thẩm Dật đang bi thương vì những người không tin vào lời cảnh cáo và mất mạng.

Lúc này, cô mới phản ứng lại.

Trước mặt mình chính là một vị có nghề nghiệp là chúa cứu thế, hắn đã trải qua vô số tận thế, chứng kiến tử vong không biết bao nhiêu lần và đã cứu vớt không biết bao nhiêu sinh mệnh.

Mặc dù không đến mức xấu hổ muốn chui xuống đất nhưng Mặc Thu không dám ở lại chỗ này nữa, cô có chút hoảng loạn dọn dẹp bát đũa, sau đó đỏ mặt trốn vào trong phòng bếp.

Thẩm Dật nhìn bóng lưng của cô.

- Đinh Hương.

- Hạm trưởng, dựa theo phân tích biểu cảm trên khuôn mặt, cô ấy không có nói dối cũng không có diễn kịch, phản ứng hết sức tự nhiên.

Đinh Hương dừng lại một chút, sau đó nói tiếp.

- Ngoài ra, trình độ sùng bái của cô ấy đối với hạm trưởng đã gần đến mức độ một người hâm mộ trung thành, thậm chí không hi vọng thấy chính ngài phủ nhận công lao của mình.

- Người hâm mộ trung thành?

Thẩm Dật nhíu mày lại.

- Có khoa trương tới như vậy sao?

- Chắc có liên quan tới những việc mà cô ấy đã trải qua.

Đinh Hương đã dùng Mặc Thu để thí nghiệm chương trình phân tích hồ sơ nhân tài năng mà cô vừa thiết kế sơ bộ.

- Cha cô ấy, Mặc Nguyên Bạch, lúc còn trẻ là một vị công tử trăng hoa điển hình, tổng cộng sinh ra ba mươi bảy người con.

-....

Thẩm Dật nghĩ đến lão soái ca trước đây.

Khóe miệng hắn co giật một chút.

Đối phương đẹp trai bằng một phần ba hắn hiện tại, còn có tài phú cùng quyền thế đứng đầu thế giới, nếu lại không có vết dơ gì cả thì như vậy cũng không quá khoa trương.

- Cho nên Mặc Thu đã có một tuổi thơ không tốt, mẹ của cô ấy mắc bệnh trầm cảm, hoàn cảnh lớn lên vừa phức tạp vừa tương đối ác liệt. Thời cơ thay đổi mọi việc là khi cô ấy bắt đầu bộc lộ thiên phú đầu bếp, đồng thời dùng nó để cải thiện mối quan hệ với phần lớn người nhà.

- Thì ra là thế.

Thẩm Dật gật đầu một cái.

Cuối cùng thì hắn đã hiểu vì sao một tiểu thư nhà tài phiệt lớn như Mặc Thu lại có tính cách ôn hòa như vậy.

Cô ấy có thể truyền đạt tâm ý của mình cho người khác thông qua kỹ năng nấu nướng.

Ở thế giới mà món ăn ngon có được sức mạnh đặc biệt, không khó để cô và gia đình hiểu nhau.

- Nhưng cái này thì có quan hệ gì tới ta chứ?

Thẩm Dật lại hỏi.

- Đinh Hương cho rằng có hơn bảy mươi phần trăm là vì cô ấy nhìn thấy trên người hạm trưởng một sức mạnh vĩ đại hơn cả nấu ăn, có khả năng cứu vớt và thay đổi thế giới.

Đinh Hương hồi đáp.

Tình yêu nấu nướng của Mặc Thu ở chỗ cô ấy phát hiện món ăn ngon có thể truyền tải cảm xúc của cô ấy và làm cho thế giới của cô ấy ấm áp hơn.

Nhưng cũng chỉ có thế mà thôi.

Ở trước mặt tận thế, kỹ năng nấu nướng căn bản là không có đất dụng võ.

Có thể làm được chính là sức mạnh của Thẩm Dật.

Không khó để nghĩ đến nguyên nhân trong đó.

Thẩm Dật yên lặng phút chốc, sau đó chậm rãi nói:

- Không tệ.

- Hạm trưởng, ngài cảm thấy cô ấy không tệ sao?

Đinh Hương dò hỏi, cô không thể phân tích ra ý của những lời này.

- Ta đang nói ngươi không tệ.

Thẩm Dật nở một nụ cười.

- Chỉ dựa vào thông tin trên mạng và quan sát trong khoảng thời gian ngắn mà có thể phân tích ra nhiều như vậy, xem ra ta có thể yên tâm giao nhiệm vụ hồ sơ nhân tài cho ngươi rồi. Cố gắng suy tư nhiều hơn về phương diện này, nó sẽ giúp ích rất nhiều cho ngươi trong việc tiến hóa ra các module tình cảm.

-.. Vâng.

Đinh Hương hồi đáp.

Lúc này, Mặc Thu đã đi ra, cô cởi tạp dề, hai má còn có chút ửng đỏ.

- À này… Ta về trước đây.

Cô thậm chí còn không dám ngẩng đầu nhìn vào mắt Thẩm Dật.

- Ừ.

Thẩm Dật gật đầu, sau đó tùy ý nói.

- Buổi trưa ăn thịt nướng đi.

-.. Vâng, xin cứ giao cho ta.

Cuối cùng Mặc Thu vẫn là ngẩng đầu lên, cô mím môi rồi ngọt ngào nở nụ cười.

………..

Khi Mặc Thu rời đi, rõ ràng tâm trạng của cô đã vui vẻ hơn rất nhiều.

Có lẽ cô cảm thấy món ăn do mình nấu có thể khiến 'Thần tượng' hài lòng, đó là điều khiến cô ấy thỏa mãn nhất lúc này.

Thẩm Dật không quan tâm quá nhiều tới Mặc Thu.

Hắn chuẩn bị làm chính sự.

Vụ cháy nổ ở thành phố Pháp La tối hôm qua đã khiến tên tuổi của Hiệp Hội Bảo Vệ Nhân Lý lan lan truyền khắp mạng internet.

Có thể nói, hầu như những người biết sử dụng mạng không ai là không biết về một tổ chức hacker có kỹ thuật tiên tiến, bị nghi ngờ là có khả năng dự đoán trước thảm họa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang