Diệp Sở Ly vừa về không gian hệ thống liền lựa chọn lập tức đến thế giới tiếp theo.
_____________________
Sau bao nhiêu lần xuyên đến xuyên đi. Cuối cùng, Diệp Sở Ly cũng phải cảm thán, tại sao lại xuyên đến đúng lúc này a??? Có thể tha cho cậu được không??? Tình huống này dễ chết người lắm đó!!!
Lão mặt dày Diệp Sở Ly vừa xuyên đến đúng lúc người ta chuẩn bị ba ba ba nha, cậu lại còn... ngồi bên trên??? Mẹ... hệ thống hố cũng vừa vừa thôi.
Diệp Sở Ly than vãn đủ rồi liền nhớ ra hoàn cảnh của mình. Thật không dám giấu hiện tại cái mặt già này của cậu cũng đỏ hết rồi. Diệp Sở Ly ngồi trêи bụng nam nhân, còn hắn thù bị ấn nằm xuống giường. Nam nhân này cả khuôn mặt toát ra vẻ lạnh nhạt cùng tức giận nhưng mà cậu có thể qua nhan sắc của hắn thấy được đây là một người rất dịu dàng ôn nhu. Tay Diệp Sở Ly đặt trước ngực người ta cảm nhận được từng khối cơ bắp bên dưới lớp áo sơ mi đều vô cùng rắn chắc.
Trong phòng chỉ mở đèn ngủ, ánh áng có chút tối Diệp Sở Ly vẫn thấy rõ được ngũ quan người này, khuôn mặt có nét cương nghị, nghiêm chỉnh của quân nhân, chỉ là bây giờ cực kỳ khó chịu, có thể bóp chết cậu bất cứ lúc nào. Diệp Sở Ly đơ ra một lúc, nhìn chằm chằm khuôn mặt nam nhân, ấy nha đây là nam chính nè. Tên gì ấy nhỉ, cái gì đó Lạc Trôi??? À Lạc Sở Thiên. Nhan sắc nam chính lần này đúng là đỉnh cao nha, anh chồng nhà cậu còn đỉnh hơn nữa cơ, hơn người trước mặt này thì nó ở mức độ nào nhỉ???
Diệp Sở Ly tự yy ra abc thứ trong đầu còn cười ngu ngơ. Tuyệt đối sẽ làm cậu yêu chết ♡\( ̄▽ ̄)/♡.
Lạc Sở Thiên trong quân đội, tuổi trẻ đã lên chức Thiếu tướng rất được mọi người sùng bái, lần này hắn trở về nhà là do lão gia tử bên nhà gọi về hắn không muốn về ông ấy liền một cú điện thoại lôi hắn về nhà. Lạc Sở Thiên cũng có người mình thích, là trung tá của hắn, lần này quay về cũng một mục đích nữa là nói cho cả nhà biết chuyện này. Cơ mà hắn không dám cho vị trung tá đó biết mình thích hắn do đó vẫn chưa truy đến tay.
Nhưng mà hắn cũng thật xui xẻo, hắn thế nhưng gặp người mình căm ghét nhất, đã thế còn bị kéo vào trường hợp này. Diệp Sở Ly tiểu thiêu gia Diệp gia, bất tài vô dụng kiêu ngạo ngu xuẩn, đã thế là còn công khai đeo bám theo đuổi hắn, Lạc Sở Thiên biết mình là gay nhưng tuyệt đối sẽ không dây dưa với loại người như Diệp Sở Ly.
Hắn nhìn người đang ngồi trêи bụng mình hết điên cuồng lại tự nhiên đơ người ra thơ thơ thẩn thẩn sau đó lại nhìn mặt hắn cười ngu. Lạc Sở Thiên đen mặt, trong đầu tên này đang tưởng tượng cái thứ đi.
Lạc Sở Thiên trầm giọng " Đi xuống " hắn đến chạm cũng không muốn chạm vào người này.
" A?" Diệp Sở Ly nghiêng đầu vẻ mặt mộng bức nhìn hắn, ba giây sau mới kịp tiêu hóa thông tin liền lồm cồm bò dậy, ngon ngoãn ngồi khoanh chân một bên ngẩng khuôn mặt vô tội ngâu thơ nhìn hắn.
Thật ra Diệp Sở Ly không hề muốn thế này, đây là tác dụng của rượu, cái thân thể này không biết nốc vào bao nhiêu rượu say lắc say lơ làm cậu cũng chậm nhịp theo rồi.
Lạc Sở Thiên mặt đen như đít nồi lập tức đứng dậy, phủi phủi quần áo trêи người làm như bẩn lắm. Lạc Sở Thiên liếc mắt hung ác nhìn Diệp Sở Ly. Diệp Sở Ly thấy hằn lườm mình như vậy, có chít sợ hãi mắt vốn đã ưng hồng do say rượu giờ lại thêm tầng nước mắt long lanh dẹt miệng không khác nào trẻ con chuẩn bị khóc.
Lạc Sở Thiên nhăn mặt, hóa ra còn có chiêu ăn vạ này. Ha đúng là đê tiện, thủ đoạn nào cũng đem ra dùng được. Ghê tởm, Lạc Sở Thiên cất bước một mạch đi ra ngoài, cánh cửa sầm một cái, lực mạnh đến nỗi Diệp Sở Ly choáng váng theo.
Diệp Sở Ly thấy hắn đi rồi liền thở phào, eo cái khí thế kia đáng sợ quá đu. Làm cậu sợ muốn... Diệp Sở Ly lăn ra ngủ rồi ( ̄▽ ̄).
Lạc Sở Thiên từ trong phòng khách sạn chạy ra liền một mạch trở về trụ sở, hắn cần gặp trung tá của mình để tẩy rửa rơ bẩn. Giây phút nhìn thấy Thẩm Miễn làm việc trong phòng, tâm tình hắn liền bình ổn lại. Lạc Sở Thiên mở cửu vào phòng, Thẩm Miễn đã chú ý đến, y đứng thẳng dậy làm tư thế chào. Lạc Sở Thiên chỉ nhẹ gật đầu một cái nhưng vẫn rất vừa lòng, hắn liền đi qua Thẩm Miễn làm việc của mình.
____________________
Thế giới này chính là một thế giới BL không chệch đi đâu được, nam chính công Thiếu tướng cùng thụ chính Trung tá Thẩm Miễn là phụ tá của nhau. Hai người là lâu ngày sinh tình, sau này sảy ra biến cố ngày ngày sát cánh bên nhau vượt qua sinh tử, vượt qua khó khăn liền nhận ra tâm ý đối phương, hai lúc đó mới đến với nhau. Mà nhân vật " Diệp Sở Ly " này chỉ là vai pháo hôi hy sinh tính mạng cứu hai người nhưng cuối cùng chỉ nhận được cái nhìn lạnh nhạt của công. Một người ngu ngốc tự tìm chết không hề quan trọng với cốt truyện, sau đó đã rất nhanh bị lãng quên. Bởi vì mạt thế đến, mạt thế lần này là do va chạm của một thiên thạch vào trái đất, chỉ là một thiên thạch rất nhỏ nhưng sức lây lan vô cùng lớn, trong thời gian một tháng, toàn cầu liền rơi vào cảnh tan hoang. Mà rất không may, Lạc Sở Thiên lại bị cảm nhiễm, do một lần truy quét đầu tiên đội ngũ của hắn bị diệt mất 1/3 còn hắn thì bị cảm nhiễm, nhưng lạ thay không hề có đau đớn, không có mất kiểm soát trở thành cái xác khát máu thịt. Mà ngược lại, hắn trở thành một tang thi cấp cao đầu tiên, cũng là người thức tỉnh dị năng đầu tiên, lại còn là song biến dị lôi hỏa dị năng. Hắn giấu diếm chuyện này, tang thi cấp cao trực tiếp vọt lên cấp tám như hắn có khả năng ngụy trang giống con người, màu da có xanh một chút nhưng bởi vì quanh năm trong quân ngũ không hề có sự khác biệt nên không ai phát hiện ra hắn. Những người khác lần lượt thức tỉnh dị năng, thụ chính là dị năng hệ băng, hai người này lại còn phối hợp cực kỳ tốt, trong suốt quá trình sống sót tình cảm cứ thế nước chảy thành sông thôi. Công chính sau đó vẫn là bất cẩn bị thụ chính phát hiện sự thật nhưng mà Thẩm Miễn không phản ứng nhiều, Lạc Sở Thiên liền quyết định trở nên mạnh hơn để bảo vệ cậu, cũng bảo bệ mọi người. Vâng vẫn là câu chuyện đi lên đỉnh cao nhân sinh cứu rỗi người khác công lớn vân vâm không có gì lạ cả. Kết thúc kịch bản chính là căn cứ lớn mạnh tang thị bị ép lùi thế thôi.
Diệp Sở Ly cứ thể ngủ đến trời không biết đất không hay, chảy cả dãi mấy hết hình tượng ( do đêm qua mơ thấy anh chồng theo tưởng tượng của mình).
Sau khi đọc kịch bản cậu có chút... mệt!!! Mạt thế cực mệt đó, mấy thế giới rất lâu trước kia cậu trải nghiệm rất rất khổ, lại còn làm phản diện thì phải biết khổ thế nào rồi ó.
Thế là Diệp Sở Ly mò cổ tay phát hiện không gian nhỏ bé của cậu vẫn còn kìa, còn luôn cả thanh kiếm kia luôn, mấy thanh kiến tốt lẫn trụt thủ tốt cũng ở đây luôn. Mừng chết đi được hí hí. Diệp Sở Ly nhớ số điểm mình kiếm được liền quyết định dùng hết tất cả số điểm có được đổi không gian trêи cổ tay thành siêu to khổng lồ chỉ để lại đúng 500 điểm phòng bất chắc. Ước cái gì mà ước, hệ thống càng ngày càng dỏm, phải đổi thêm từ cậu được ước thấy thành dỏm được hỏng thấy hừ. Còn tiền để mua đồ dùng, không sao nhà Diệp tiểu thiếu gia có tiền nha.
Diệp Sở Ly trả phòng quay về nhà liền lập tức đi mua bột mì, gạo, lương khô, bánh quy, mì ăn liền, đồ khô, đồ hộp, quần áo, gia vị. Mạt thế đến ai mà thèm để ý đến hãng nào với hãng nào nữa, Diệp Sở Ly cứ đi ra chợ mà mua, cò kè mặc cả liền mua được cả một đống cực kỳ cực kỳ lớn mà vẫn chưa chất hết một góc không gian, tiền mới tiêu đi còn thừa rất nhiều. Cho nên Diệp Sở Ly lại tiếp tục đi mua xăng, dầu, máy phát điện, mấy cái máy tính đời mới nhất, lại dùng hết tiền tiếp tục mua nước với đồ ăn. Cảm thấy dự trữ như vậy sẽ không thể đủ được.Diệp Sở Ly quyết định vòi tiền lão cha, má mì và hai ông anh trai. Ai bảo trong cái nhà này nguyên chủ được chiều nhất chứ, số tiền vào tay còn nhiều hơn trước nữa. Diệp Sở Ly lại thỏa mãn thú vui tiếp tục mua đồ ăn trang bị đồ dùng vệ dinh cá nhân, lại chuẩn bị mấy khẩu súng và đạn, mua thêm đống dao quán dụng bật lửa vũ khí. Nói chung thứ gì cần đều mua, thế là đã chiếm hết gần một nửa không gian rồi. Mới có một nửa nhưng đống đồ này cũng đủ nuôi một quân đoàn lớn trong vòng trăm năm không sợ lo đói chết. Diệp Sở Ly thỏa mãn chết đi được, vui mấy ngày cũng không hết.
Cả nhà không biết con trai nhỏ nhà họ đang làm cái gì, ngày ngày chạy lung tung về nhà thì cười tít cả mắt. Yêu đương hay gì??? Một lúc tiêu nhiều tiền như vậy, tiền đi đâu rồi??? Bay rồi???
Một buổi sáng đẹp trời của một tháng sau, khi thiên thạch kia rơi xuống, khu vực xung quanh bắt đầu xuất hiện những biểu hiện bệnh lạ được miêu tả giống hệt những tiểu thuyết mạt thế, người nhiễm bệnh sẽ điên cuồng không có ý trí, cả người xanh xao, móng tay dài nhọn, răng sắc bén nước dãi màu vàng tỏa ra mùi hôi thối chảy ra từ miệng người nhiễm. Người nhiễm phát ra những âm thành gào rú ghê rợn, cắn vào cào người, người bị cào hoặc cắn sau hai tiếng liền biến thành trạng thái y nguyên. Giống y sì tiểu thuyết mạt thế không sai một chữ.
Mà cũng chính ngày này Diệp Sở Ly bị một cú đập của hệ thống làm cho choáng váng.
[ Ký chủ đã bị cảm nhiễm, hiện tại là tang thi cấp tám, thức tỉnh thủy mộc song hệ dị năng ]
What???
Nà ní???
Cậu cách nơi thiên thạch rơi cả vạn dặm vẫn cảm nhiễm được??? Lại còn nghịch thiên hơn nam chính????
_______________________
Thật sự là lần đầu tiên viết mạt thế, không biết phải viết thế nào nữa. Tui phải đi đọc mấy truyện mạt thế để học hỏi cho nên quyết định đăng muộn một chút (✿^‿^)