• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một người vừa rời đi, người kia đã đi tới. Lưu Trạch Uyên ôm lấy thân thể cô lên chồng hai cái gối mềm lên cao, anh lật úp sấp cô lại đầu và vai vẫn dính trên giường mông bụng dc kê gối mông tròn vểnh lên cao hai đùi khép lại bị đầu gối anh kẹp chặt phía ngoài. Tư thế dâm mỹ vô cùng. Lưu Trạch Uyên hôn lên cái lưng đang tạo thành đường cong đẹp đẽ rồi nâng côn ŧɦịŧ đi vào trong chậm rãi đưa đẩy. Tư thế này làm anh ta vào sâu hơn, u huyệt cũng kẹp chặt hơn. Nhưng tốc độ này làm cho cô ngứa ngáy uốn éo cơ thể nỉ non cầu xin

- A.....ha.....ưʍ....a...ngứa...ư...nhanh một chút...em ngứa....aaa

- Ưʍ...chậm thế này...Em mới cảm nhận được...côn ŧɦịŧ a ở bên trong em

- A....a....ân...khó chịu...cầu xin anh... nhanh lên...ân...ô....

- Để anh hành hạ em một chút... Khiến em không còn si tâm vọng tưởng có thể thoát khỏi anh....có được không....


Lưu Trạch Uyên đúng là hành hạ cô, dùng cách dịu dàng mà đau khổ nhất hành hạ cô. Trút hết nổi nhớ nhung dành cho cô mấy tháng qua mà hành hạ cô. Lại rải nụ hôn lưng thon eo nhỏ hôn xuống hõm lưng Venus xinh đẹp. Cô gái càng uất ức mà khóc lóc ỉ ôi.

- Huhu...a...cầu xin anh...đừng như vậy...ô...ô...nhanh một chút...cầu xin a

- Em thích bị chà đạp vậy sao...

- Ân...a...ức hiếp em...ô...ư....mau đến chà đạp em đi...a...thao e chết...ânn.....

Cô vểnh mông đẩy thêm về phía sau muốn anh động nhiều hơn. Lưu Trạch Uyên một tay vươn đến nắm lấy vai cô một tay trụ eo tiến công mãnh liệt như mưa rền sấm dữ. Hoa huyệt nhận được sự đột kích quá mãnh mẽ đầu óc cô bắt đầu bị cuốn vào mụ mi cuồng si

- Áaaaa....a....a...a...ân....ưʍ...mạnh quá... Nhẹ một chút... A...a...a...

- Lúc nãy còn mới cầu xin a...thật hư..


Anh vừa hung tàn đưa đẩy thật sâu vừa tét lên mông cô tạo kíƈɦ ŧɦíƈɦ

- A...a...a...sâu quá...quá sâu...ưm ... đánh em đi...ư...dùng côn ŧɦịŧ đánh e...

- Hưʍ...dâʍ đãиɠ...a..tiếp tục kêu lên cho anh nghe...mau ...

- Ân...ưʍ....ư...hư mất...quá sâu...sẽ hư

- Không hư được...u huyệt của em...ư... dù a có thao thế nào cũng ko hư...

Lưu Trạch Uyên đâm hơn trăm cái bắn một cổ bạch trọc ấm nóng vào trong u huyệt khiến cô ko kiềm đc mà phun ra thủy dịch. A lấy phân thân rời khỏi cô rút hai cái gối ra để cô nằm dài trên giường lớn cơ thịt thống khoái mà giật giật. Anh ôm cô lên để cô ngồi trên đùi anh tạo thành tư thế hoa sen, cuối xuống liếʍ ɭáρ đầṳ ѵú sưng đỏ, a đâm cự vật thô dài vào u huyệt, ôm eo cô nhấn xuống, bên dưới đỉnh lên.

- Aaaaa....quá sâu... Đâm đến đáy huyệŧ rồi...a....chậm lại...a...a..chậm...


- Của anh dài không...hửm... Dùng nó làm e có sướng không....

- A....a...a...ô...quá dài...quá sâu...ân... Thật sướng... A...a...ưmmm

- Tư thế này e thích ko...hửm

- Áaa...á...a ...ô...ô...thích ...a... Sướng quá ....ân.... Thật cứng....ư...ư...ưm ....

- A...hưʍ...ưʍ...chết tiệt...chảy nhiều nước như vậy... E muốn tắm anh sao...bảo bối ...

Lưu Trạch Uyên đảo lộng phân thân, anh đưa vào rút ra xoay tròn lại đâm vào, đâm thật sâu, đâm đến miệng đáy huyệŧ co thắt, nhắm tử xung mà đỉnh thêm mấy chục lần hai tinh hoàn no tròn đập bạch bạch vào mông cô, cô triều xuy, u huyệt gắt gao hút lấy cự vật, anh buông súng đầu hàng bắn vào trong. Anh để cô nằm úp sấp trên người anh chuẩn bị cho màn tê tâm liệt phế tiếp theo.

Lưu Trạch Nguyên buông ly rượu trên tay xuống bàn, thong thả bước đến quét dịch thể ước đều ngón tay rồi đâm vào hậu huyệt. Bạch Ngân Hy hoảng hốt giật mình.
- Đừng...chỗ đó ... A...ko đc....ưm ...a...

Một ngón tay đưa đẩy rất thuận lợi, anh tiếp tục đưa hai ngón tay vào đưa đẩy.... Sau đó đến 3 ngón tay. Lưu Trạch Nguyên thong dong dùng gel bôi trơn cho côn th*t rồi ra hiệu với Lưu Trạch Uyên lui cự vật ra cửa huyệt. Bọn họ nhướng mày, cùng đâm một phát lút cán...ba người ngửa cô rên lên thống khoái. Bạch Ngân Hy ko chịu nổi triều xuy thêm lần nữa. Xiết chặt thân dưới suýt chút đã làm hai nam nhân treo cờ trắng.

- Áaaaaaaa....ân....chết ...em sẽ chết... đừng như vậy....quá đầy .... E sẽ chết...

- A...hưʍ... thả lỏng.....Ngoan....thả lỏng nào....

Lưu Trạch Uyên áp môi lên mê luyến gặm mút giúp cô thả lỏng hơn.

Hai nam nhân đưa đẩy tốc độ kinh hồn người vào người ra không giây phút nào cô ko được lắp đầy. Liên tục bị va chạm đến điểm G Bạch Ngân Hy rêи ɾỉ suиɠ sướиɠ đến mất hồn lạc phách.
- A...a...á....a...ư..ô...chết...sẽ chết.... A.....

Sướng quá...sướng chết mất...á....a...ư..

- Bị hai người cường hãn còn kêu lên suиɠ sướиɠ như vậy...tiểu yêu tinh...

- Á...ân...ân...ư...sướng quá...thao chết em ...a...ân...mau đến thao chết e...

- A...um...Dâʍ đãиɠ...

- Ưʍ....ô...ô....Trạch Nguyên...ô...anh ơi...a...Trạch Uyên...á...Uyên..aa..Chính Kỳ...á...ân...mau đến thao chết em....

ân... Chính Đình....ân...sẽ chết...ko chịu nổi...huhu...a...a...ân.

Hai người đàn ông trên dưới đưa mắt nhìn nhau, càng đưa đẩy mạnh bạo hơn. Mỗi lần dục tiên dục tử cô đều kêu tên họ. Đâm đến lúc cô lại triều xuy lần nữa rồi rơi vào hôn mê họ vẫn chưa thoả mãn tiếp tục thao lộng cô đến gần sáng hôm sau mới dọn dẹp chiến trường miễn cưỡng đi ngủ.

Cô gái bị lộng đến đầu óc mụ mị hôn mê 1 ngày 2 đêm, hoa huyệt và hậu huyệt sưng tấy, trên eo và vai trắng cũng có vết ngón tay bầm tím dấu vết hoang ái chỗ nào cũng có khiến cho Thần Hi vừa bôi thuốc vừa lắc đầu bội phục hai vị thiếu gia.
- Nhị thiếu gia, e mạn phép hỏi anh một chuyện.

- Sao

- Thuốc đó em đưa anh, anh cho Bạch tiểu thư uống bao nhiêu vậy

- Hai ống

- Trời ạ. Cái đó chỉ cần nữa ống là đã say tình rồi.

- Khi nào thì phẫu thuật mắt được?

- Dạ thưa 3 ngày nữa. Vào ngày hôm đó anh phải làm cho cô ấy ngất đi. Nhưng đừng để cô ấy rơi vào tình trạng hôm nay. Tiêm cho cô ấy liều thuốc mê là đc.

- Hiểu rồi.

- Hôm đó giao cô ấy cho tôi. Mấy người ko ai được lại gần cô ấy... Thứ tinh trùng thượng não_ Tiêu Chính Kỳ xót xa mắng ra một câu. Làm cô ấy như vậy còn ghi âm gửi sang cho a, anh chính là chướng mắt 2 tên gia hoả đó.

******

- Mấy hôm nay bọn nó làm gì

- Họ mang về nhà một cô gái họ Bạch, đều ở cạnh bồi cô ta.

- Hư...đúng là không có tiền đồ y như ba mẹ chúng nó.

- Cái gì....? Bồi ngủ??_ cô gái vừa bước vào nghe thấy liền sửng sốt.
- Đều không cho ra khỏi phòng ra khỏi phòng chỉ xuống vườn hoa uống trà, cửa sổ cũng không đc mở, cô ta chỉ tiếp xúc dc vs mấy vị Quân và Lâm Nạp Lan, đều không đc tiết lộ danh tính cho cô ta biết.

- Còn Uyên ca thì sao, Uyên ca....

- Lục thiếu gia đều ko ít xuất hiện trước mặt cô ấy vào ban ngày, đều là làm việc đến nữa đêm mới trở về. Trở về liền trực tiếp đến phòng cô ấy

- Họ Bạch... Họ Bạch cũng giỏi lắm. Một Bạch Thiên Quân đã khiến một Lưu tiểu nữ dứt áo Lưu gia tiếp quản họ mẹ giờ thêm một họ Bạch.

- Cô ta là Bạch Ngân Hy đúng không, ca sĩ diễn viên Bạch Ngân Hy.

- Em không biết thưa cô, nhưng cô ấy rất đẹp, dáng người thon thả trắng trẻo khuông mặt như tượng tạc rất đẹp....

- Cút.... Cút ra ngoài..

- Em xin lỗi ... E đi ngay....

Cô người hầu hoảng sợ lui ra khỏi phòng.
- Yêu Lưu Trạch Uyên?

- Con ...

- Đừng trách ta không nhắc nhở con... Lưu gia cho phép cộng thê, đa phu, đa thê có điều kiện nhưng cấm tuyệt cận huyết 3 đời. Nó... là biểu ca của con... Đừng có ở đây mà si tâm vọng tưởng...

- Con....đã hiểu...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK