Ha Tu Ngột đi về phía y như thường mà nói ” Đến đúng giờ lắm ‘
Từ nụ cười của hắn y không biết hắn khen hay chê mình.
Nhưng hắn cứ thế nói mà không để y cảm thụ của y ” Không sai lắm ta đi thôi ” rồi liếc La Tây.
Mặc Cách chua xót diễn viên chính hôm nay là mình đi …
Cảnh vật trước mắt không roc chỉ có Ha Tu Ngột bên cạnh y không lộ cảm xúc, La Tây đã biến mất.
Tựa hồ biết Mặc Cách nghĩ gì Ha Tu Ngột nói ” Hắn bảo vệ bên ngoài ”
Mặc Cách nhìn Ha Tu Ngột gật đầu.
Ha Tu Ngột nhắm mắt lại một chút.
Sau đó Mặc Cách phát hiện đôi tay lạnh như băng nắm thắt lưng y. Ha Tu Ngột ghé lại gần y ” Thời gian không nhiều chúng ta bắt đầu đi ”
Tiếp theo nước lạnh cuốn nửa người họ xuống.
” Nhắm mắt, cái gì cũng không cần nghĩ, cảm nhận cha ”
Mặc Cách nhắm mắt từng đợt mát lạnh truyền đến sau đó cổ đau nhói.
Ha Tu Ngột cắn y.
Hắn uống máu y!
Trong đầu chỉ có hifng ảnh kinh khủng lúc này, y muốn mở mắt nhưng Ha Tu Ngột đưa ta đỡ cổ y.
” Nhắm mắt, tập trung ”
HaTu Ngột nói.
Vì thể Mặc Cách gạt bỏ tạp niệm nhắm mắt.
Lúc bát đầu y rất đau như máu dồn hết về vết cắn có thể chết mất, cảm giác chết y không muốn bị lần hai.
Tiếp theo đau đớn rút đi mà nơi Ha Tu Ngột cắn có gì đó chuyền vào cơ thể y thanh lương thoải mái vô cùng, nó đi rất chậm khiến y cảm thấy từng di chuyển.
Mặc Cách cảm giác thần trí mình đang trở lại mà càng minh mẫn.
Mặc Cách chìm trong thế giới của y như có dòng sông chảy qua, phi thường thỏa mãn Ha Tu Ngột vì thế mà khống chế không được gầm một tiếng xé gió.
Theo thời gian Ha Tu Ngột muốn buông tay nhưng lí trí bát hắn nắm chặt vì buông ra người bị thương không chỉ là hắn.
Chậm rãi trán Mặc Cách phát sáng.
Trong thời gian ngắn sắc màu trở nên rực rỡ là rõ áng sáng hoa sen trên trán y.
Nó mang ánh đỏ mĩ lệ mà no đỏ làm Mặc Cách càng quyến rũ hơn, vẻ đẹp thần thánh.
Biến hóa này họ không để ý, suy nghĩ họ đã bị cảm giác chiếm lĩnh.