• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tan sở , Mạnh Phi Vũ hướng bãi đỗ xe đi đến, chung quanh cũng có rất nhiều người tan sở như nàng, nhưng là đều cùng Mạnh Phi Vũ bảo trì khoảng cách nhất định.

Mạnh Phi Vũ lên xe, rời đi pháp viện…… Sau đó không lâu, liền phát hiện có một chiếc xe màu đen theo đuôi xe nàng.

Nhấn chân ga, tăng tốc, xe của Mạnh Phi Vũ giống như một đạo ngân quang mà xông ra ngoài…… Xe phía sau tuy chạy chậm hơn nàng một chút, nhưng là cũng sống chết chạy theo.

Hai chiếc xe ở trên đường liều mạng chạy, nhưng là người khác cũng không khả năng điên cùng bọn cho nên, tất cả đều nhường đường, tạo thành cảnh hai chiếc siêu xe chạy như bay trên đường.

Mà Mạnh Phi Vũ nhìn đoạn đường trống phía sau, một nụ cười lạnh như băng hiện lên mặt của nàng, nàng đột nhiên đổi hướng, thanh âm phanh lại vang lên chói tai, sau đó quay lại đường cũ, rất nhanh liền nhấn chân ga vọt qua……

Thích Hướng Thiên ngồi ở trong xe cả kinh, sau đó mạnh chuyển tay lái, quay đầu xe, dường như muốn bằng mọi giá phải bắt được nữ nhân kia!

“Nữ nhân này chán sống rồi!” Thích Hướng Thiên xoay tay lái, ảo não tuyệt vọng nhìn trần xe, thật sự không nghĩ tới nữ nhân nhìn lạnh như băng kia thế nhưng lại điên cuồng như vậy, mà càng them đáng giận là thế nhưng mình lại thua cô ta! Từ khi ở hắc đạo lăn lộn tới nay, hắn chưa bao giờ sợ chết, mỗi lần sống mái với nhau , bắn nhau không phải đều là không muốn sống nữa hay sao, không nghĩ tới lần này thế nhưng thất bại dưới một nữ nhân nho nhỏ……

Thích Hướng Thiên ở trong xe nghĩ, càng nghĩ ánh mắt càng sâu trầm…… Thẳng đến cuối cùng sâu không thấy đáy…… Không biết suy nghĩ cái gì……

……

Mà Mạnh Phi Vũ còn đang cười lạnh hướng trong nhà đi vào.

Nàng không phải không muốn sống, cũng không phải điên rồi, mà là thực hiểu được người kia sẽ không bắt được nàng, nàng từ lúc bắt đầu đến cuối cùng quay đầu đều là rất bình tĩnh…… Nàng tuy điên cuồng nhưng cũng là sẽ không mất đi lý trí !

……

“Phi Vũ, nàng đã trở lại, ta đã làm cơm, nàng nghỉ ngơi một chút là có thể ăn.” Nhìn thấy Mạnh Phi Vũ trở về, Tử Uyên vui vẻ nói.

“Ân.” Phi Vũ lên tiếng, sau đó đi thay đổi quần áo, tắm rửa xong liền trở lại mà bắt đầu ăn cơm.

Sau khi ăn xong, Tử Uyên nhìn muốn nói lại thôi Mạnh Phi Vũ……

“Chuyện gì?” Mạnh Phi Vũ nhìn bộ dáng Tử Uyên ,chỉ biết hắn nhất định là muốn nói ra suy nghĩ của mình, cho nên trước tiên mở miệng.

“Phi Vũ, nàng tháng này ngày 31 có thời gian rảnh không?” Tử Uyên có chút do dự nói ra miệng, hắn cũng không muốn làm phiên Phi Vũ, nhưng đây là truyền thống của học viện hoàng gia.

Hắn cũng không biết vì sao, học viện hoàng gia thế nhưng vẫn sẽ có ngày chúc mừng quốc tế thiếu nhi truyền thống, hơn nữa là lễ chúc mừng rất long trọng, mỗi một đệ tử đều phải tham gia, hơn nữa là phải cùng bạn tham gia……

Hắn vốn là tính đi một mình, nhưng là lúc nghe Chương Nhạc nói, nếu mà đi tham gia một mình sẽ không có thể cự tuyệt bất luận kẻ nào mời mình nhảy…… Mà chỉ cần hắn vừa nghĩ đến cùng với nữ nhân khác cùng nhau ôm ấp nhảy nhót, hắn liền toàn thân khó chịu, cho nên, đành phải thử xem xem có thể hay không làm cho Mạnh Phi Vũ cũng đi, hoặc là, hắn rõ ràng sẽ không đi, nhưng là, ở trong lòng hắn, hắn rất muốn có thể cùng Mạnh Phi Vũ đứng chung một chỗ.

“Ngày 31? Trường học yến hội?” Mạnh Phi Vũ cũng tốt nghiệp hoàng gia học viện, đối với quy củ của hoàng gia học viện đều là rất rõ ràng, mà ngày hội này đương nhiên nàng cũng biết.

“Đúng, bất quá, kỳ thật nàng nếu không có thời gian, không đi cũng không sao, ta nghĩ cũng không có quan trọng lắm.” Tử Uyên bổ sung nói.

“…… Ta sẽ đi.” Yến hội tuy rằng yêu cầu mỗi người đều phải đi, nhưng là vẫn có đặc thù trường hợp tồn tại, giống như là các nàng , mười hai người lúc còn đi học, cơ hồ không có nội quy trường học nào là có thể làm khó các nàng.

Nhưng là, Mạnh Phi Vũ nhìn thấy có chút chờ mong chờ trong mắt Tử Uyên, nàng nghĩ nàng vẫn là đi thì tốt hơn, hơn nữa, cũng có thể lợi dụng cơ hội này, nói cho những người mơ ước Tử Uyên biết, Tử Uyên là của Mạnh Phi Vũ nàng, người khác sẽ không tốt nhất không nên vọng tưởng!

……

Tử Uyên đi vào thế giới này, trừ bỏ một thân một mình, thì chỉ có hai bàn tay trắng, cho nên, học phí Tử Uyên, phí Tử Uyên, đều là của Mạnh Phi Vũ, mà Mạnh Phi Vũ đều cho Tử Uyên thứ tốt nhất, nhưng là này đối Mạnh Phi Vũ mà nói cũng không có gì, nàng căn bản là không cần, đối nàng mà nói Tử Uyên là của nàng, như vậy vì Tử Uyên làm vài chuyện cũng là điều tất nhiên, mà hết thảy những thứ này đối Tử Uyên mà nói, kỳ thật cũng là không có gì !

Tử Uyên cũng không phải người hiện đại, cũng không phải nam nhân thời đại này, đối với việc mình bị Mạnh Phi Vũ nuôi dưỡng, hắn cũng không có cảm thấy cái gì không đúng, hắn đương nhiên liền cho rằng việc nhà hẳn là hắn phải làm làm, hắn hẳn là phải nghe lời Mạnh Phi Vũ, mà Mạnh Phi Vũ cho hắn tiền cũng không có cái gì không đúng a.

Mà Mạnh Phi Vũ cũng đem thẻ phụ của thẻ tín dụng giao cho Tử Uyên, đối với chi phí Tử Uyên xài cũng không có hỏi đến.

Cho nên, ở hai người thập phần ăn ý tình huống hạ, hai người cuộc sống từ trước đến nay hài làm cho người ta hâm mộ.

……

Không để ý, nhưng trong đó vẫn là có một chút vấn đề nho nhỏ, là vì Tử Uyên rất ít khi mua cho bản thân mình cái gì, trừ khi là dùng vào việc tất nhiên, hắn cơ hồ sẽ không tiêu tiền, hơn nữa mấy cái giống như điện thoại, hắn cũng không có nghĩ tới muốn mua.

Cho nên, tốt nhất, mấy cái này vẫn là từ Mạnh Phi Vũ mua đến đưa cho hắn.

Tử Uyên ở trong trường học, cơ hồ đều được mọi người cho rằng hắn là công tử con nhà giàu thần bí nào đó, bởi vì bề ngoài, khí chất, cách ăn mặc của hắn đều là thuộc vào hang sang trọng nhất…… Mà những thứ này cũng liền khiến cho rất nhiều người theo đuổi hắn.

Nơi này tuy rằng là học viện hoàng gia, có rất nhiều người có được bối cảnh và gia thế quyền quý, nhưng là so sánh với những người khác cũng chỉ là người dân bình thường, giống như là một phú ông, hoặc là con nhà quan chức, mặc dù ở trong mắt người khác bọn họ cũng đều là thiên chi kiều tử, nhưng là ở trong này bọn họ chỉ là bình dân, cho nên, nơi này cũng có rất nhiều người mong muốn được làm phượng hoàng.

Mà yến hội của học viện hoàng gia là một cơ hội rất tốt.

……

Ngày 31 tháng 5

Lễ đường học viện hoàng gia

Những người tới nơi này cơ hồ đều là mặc vào bộ quần áp đẹp nhất của mình, đội vật phẩm trang sức đẹp nhất, tuy rằng là học sinh, nhưng là bọn họ đồng dạng đều là những người có địa vị trong xã hội, bọn họ mỗi người đều đại biểu cho một cái gia tộc, mỗi một lần cùng người khác kết giao đều có khả năng vì gia tộc của mình mang đến lợi ích, nơi này chính là một thế giới như trong phim a.

“Oa, nhìn kìa, kia là……”

……

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK