• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Dục dở khóc dở cười, nhưng anh vẫn đau lòng nhiều hơn: “Ngã chỗ nào? Em có sao không?”

Lúc Nguyễn Viên bước xuống giường, áo quần hơi xốc xếch, sau đó bị vấp một cái rồi cả người ngã trên mặt đất.

Cũng may sàn nhà của phòng ngủ làm bằng gỗ, cho dù ngã cũng chỉ bị trầy da, nhưng mà vẫn đau lắm.

Bởi vì đầu gối của cô va phải sàn nhà nên cô đau đến nỗi xém chút bật khóc, nhưng cô vẫn gắng nói: “Chắc là không sao đâu”.

Cô ngồi một chút trên sàn nhà, nhìn đầu gối mình chỗ đó đã đỏ lên thành một mảng, may mà vết đỏ đó không quá lớn.

Thẩm Dục vẫn rất lo lắng, anh hỏi lại: “Thật sự là không sao chứ? Bây giờ anh đi qua nhà em nhìn một chút. Em có thể đứng lên không?”

Dù sao nhà hai người cũng rất gần nhau, Thẩm Dục đứng lên chuẩn bị ra khỏi nhà.

“Không cần, em không sao. Anh mau chóng bắt đầu buổi livestream đi, nếu chậm một chút thì đám anh hùng bàn phím đó sẽ chuyện bé xé ra to mất. Em không sao, anh không cần lo lắng quá đâu”.

Nguyễn Viên đứng lên, xoa xoa vết đỏ trên đầu gối, mang giày rồi tới bên cạnh máy tính, mở máy lên.

“Cơ thể em có gì không ổn thì nói với anh trước, dù sao chỉ cần lần livestream này thành công thì mọi chuyện có thể sáng tỏ rồi. Đối với anh, em vẫn là quan trọng nhất”.

Thẩm Dục đứng ở phòng khách, nghe thấy Nguyễn Viên nói rằng cô không sao, nhưng anh vẫn không yên tâm.

Hơn nữa, anh sợ mình quan tâm quá nhiều sẽ trở nên bất an, sẽ tạo thêm áp lực cho cô.

Vì thế anh quyết định trở về chuyện chính, tiếp tục livestream. Ở bên kia, Nguyễn Viên đột nhiên im lặng, không lên tiếng.

Mặt cô đang đỏ lên.

Cô sống hai mươi năm trên đời, lần đầu tiên nghe thấy có người nói với cô một câu: “Em là người quan trọng nhất”.

Thẩm Dục không biết rằng anh chỉ nói một câu thôi đã khiến đáy lòng cô kích động, nổi sóng.

Nguyễn Viên có thể cảm nhận được, có lẽ cô đã thích anh mất rồi.

Gương mặt cô đỏ lên, bây giờ đầu gối không còn đau nữa, cô nghĩ thầm trong đầu, cũng may Thẩm Dục không ở cạnh cô, nếu không đúng là mất mặt.

“Chuyện đó chờ em mở livestream, nhưng em không mở mic(1), anh cố gắng thu hút toàn bộ sự chú ý của mọi người nha, có được không?”

Không biết Nguyễn Viên làm vậy là có mục đích gì, nhưng Thẩm Dục vẫn nói một câu “Được” với cô.

Sau đó hai người cúp máy, chuyển qua gọi bằng QQ.

Thẩm Dục mở màn hình livestream sau khi gọi cho Nguyễn Viên, trong phòng livestream từng dòng tin nhắn của khán giả chạy ngang trên màn hình.

“A a a a a tới rồi”.

“Nam thần!!! Nam thần, cho dù người khác có nói gì thì em vẫn thích anh”.

“Hôm nay livestream cái gì vậy?”

Hiện tại trong phòng livestream đang hiển thị màn hình máy tính của Thẩm Dục, anh nhấn chuột hai lần, giao diện máy tính liền chuyển đến giao diện màn hình điện thoại. Trên màn hình điện thoại đang hiển thị màn hình game VGVD.

Góc trên cùng bên phải có tên nhân vật “Khẩu Anh Khẩu Anh Tâm Thánh” trong nháy mắt đã thu hút rất nhiều ánh mắt của khán giả, Thẩm Dục không hề quan tâm đến làn sóng bình luận, hiện giờ điều duy nhất mà anh quan tâm vẫn là Nguyễn Viên.

“Em vừa mới dậy, đã ăn cơm chưa?” Thẩm Dục không biết Nguyễn Viên ngủ khi nào. Cô ngủ đến 7 giờ mới dậy nên anh thắc mắc có phải vì hôm nay mời anh ăn cơm trưa nên mới làm cô mệt đến vậy không.

Thẩm Dục có chút tự trách, không chờ Nguyễn Viên trả lời, anh lại nói: “Hay là anh gọi cho em một hộp cơm?”

Nguyễn Viên vừa mở máy tính lên thì lập tức vào trò chơi, nhân lúc nhàn rỗi cô trả lời: “Con gái buổi tối không ăn cũng không sao, em có thể uống sữa, hơn nữa trong tủ lạnh vẫn còn trái cây”.

“Ăn như vậy có đủ no không?” Có đôi khi vào buổi tối anh cũng ăn như vậy, nhưng Nguyễn Viên là con gái, không ăn cơm thì không ổn.

Lúc này trong phòng livestream của Thẩm Dục có dòng bình luận chạy qua:

“Trời ơi, cô gái này là ai vậy?”

“Dục ca gọi điện thoại cho một cô gái aaaaaaa. Ông trời ơi, không lẽ con sắp thất tình thật sao”.

“Cái ID này không phải là ID của đồ đệ Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội hay sao? Tôi đã từng nhìn thấy nó”.

Trong nháy mắt bình luận trong phòng livestream như nổ tung, Thẩm Dục liếc mắt nhìn một cái, phản ứng của khán giả trong phòng livestream làm anh rất vừa lòng.

Có thể nhận ra là tốt rồi, cũng đỡ cho anh khỏi phải tốn thêm một lần giải thích.

Nguyễn Viên mở livestream rồi nhấn vào danh sách bài hát để phát lần lượt, chỉ có những người ở trong phòng livestream mới có thể nghe thấy bài hát. Màn hình trong phòng livestream của Nguyễn Viên cũng hiển thị giao diện của game VGVD.

Trong phòng livestream có người bình luận:

“Nguyễn Nguyễn hôm nay không livestream sao?”

“Nguyễn Nguyễn có phải là bạn livestream chung với đại thần Thẩm Dục không?”

“Phòng livestream của anh ở đâu? Em qua xem nha” Nguyễn Viên đeo tai nghe, cô cảm thấy nghe được giọng của Thẩm Dục sau khi cô bật nhạc nền, vì thế cô lại tắt nhạc nền đi.

Thẩm Dục cười hai tiếng: “Xem ra em không quan tâm đến phòng livestream của anh”.

“Tiếng cười này hay quá, tôi u mê đến chết mất”.

“Giọng của Tiểu Nhuyễn Muội thật là dễ thương, không lẽ Dục ca thích con gái dễ thương, tôi khóc mất thôi”.

“Tôi cảm thấy phía sau có rất nhiều chuyện phức tạp, có quản lý ở đây không?”

Nguyễn Viên: “Bây giờ em đang quan tâm đây, chờ livestream xong anh đừng hòng lừa gạt được em”.

“Anh không ngại chờ đâu, sư phụ”.

Hai người nói chuyện rất bình thường nhưng lại làm lộ ra rất nhiều tin tức.

Hai người bọn họ hoàn toàn không lên kịch bản, rất rõ ràng, hai người họ quen biết nhau. Hơn nữa, Thẩm Dục chính là đồ đệ của Nguyễn Nguyễn Tiểu Nhuyễn Muội.

Bình luận của hai phòng livestream đều nổ tung, không đóng màn hình bình luận lại thì chắc chắn sẽ bị kẹt, còn nếu đóng màn hình bình luận thì sẽ không hóng được dưa mới, đúng là tra tấn người ta mà.

Nguyễn Viên nhìn thoáng qua màn hình livestream của Thẩm Dục, thiếu chút nữa đã làm cô cười đến ngất thở.

Đúng là mấy kẻ dở hơi.

Trong phòng livestream của Thẩm Dục có quản lý, quản lý ngay lập tức nói một câu: “Các tỷ muội à, nếu buồn thì dùng dấu ba chấm đi, đừng bôi xấu Dục ca, yêu mọi người”.

Sau đó, trong phòng livestream của Thẩm Dục, ngoại trừ một số người không rõ chân tướng và những người bình luận tiêu cực ra, thì đa phần đều là dấu ba chấm dày đặc cả màn hình.

Nguyễn Viên không nhịn được cười ra tiếng, cô tắt màn hình livestream của Thẩm Dục, sau đó cô tạo phòng xếp hạng mời anh tham gia.

Trong nháy mắt Thẩm Dục đã nhấn đồng ý, anh có chút không hiểu liền hỏi: “Đang cười gì vậy”.

Quần chúng ăn dưa ở trong phòng livestream của Thẩm Dục có thể nghe trực tiếp giọng nói của họ, cho nên phòng livestream của Nguyễn Viên rất bình thường nhưng phòng của Thẩm Dục lại sắp nổ tung.

“Em nghĩ fans trong phòng livestream của anh rất đáng yêu, nếu tất cả những phòng livestream khác cũng được như vậy thì thật tốt”.

Thẩm Dục hiểu ý của Nguyễn Viên, nếu cô nói như vậy với fans của cô, có lẽ cô sẽ đắc tội với bọn họ mất.

Anh nói tiếp một câu: “Chúng ta đổi phòng livestream cho nhau là được rồi, đến lúc đó em cũng sẽ có những fans đáng yêu như thế”.

Nguyễn Viên “Phụt” cười ra tiếng, cô không hề che giấu tâm trạng vui vẻ: “Thôi vẫn giữ nguyên như cũ thì tốt hơn, fans của em cũng dễ thương, đáng yêu không kém gì anh, tuy là không bằng fans của anh”.

Nguyễn Viên bắt đầu trò chơi, hai người đều đang ở hạng vương giả, đánh xếp hạng chung phải tìm trận rất lâu, rất mất thời gian.

Thẩm Dục phát hiện EQ Nguyễn Viên rất cao, lại còn có giọng nói rất hay.

Anh hình như vừa thấy một khuôn mặt khác của Nguyễn Viên.

Lúc cùng cô ăn cơm, Nguyễn Viên rất rụt rè, cô nhỏ giọng cười, rất có bộ dạng của một thục nữ.

Những lúc anh làm đồ đệ của cô, có đôi khi cô sẽ lộ ra một chút cưng chiều và đắc ý với anh, mỗi lần như vậy làm anh cảm thấy cô thật chân thật.

Mà khi đã không còn mối quan hệ sư – đồ thì cô rất đáng yêu, sẽ kêu lên lúc bị đau, sẽ tỏ ra mạnh mẽ không che giấu gì cả, sự xa lánh của cô đột nhiên biến mất làm anh không giải thích nổi.

Nguyễn Viên cười cười: “Giúp em lấy Điêu Thuyền”.

Thẩm Dục nằm ở vị trí thứ hai, được chọn tướng trước, anh nghe lời cô chọn rồi khóa Điêu Thuyền.

“Vị trí thứ 2 đi rừng, vị trí thứ 5 đi top” Nguyễn Viên đánh chữ rất nhanh, đồng đội đều đồng ý với ý kiến của cô, sau đó cô trao đổi tướng với Thẩm Dục, Nguyễn Viên vẫn chọn cho Thẩm Dục là tướng Hàn Tín.

Không thể không nói Thẩm Dục chơi game rất hay, trải qua một phen “dạy dỗ” của cô, bây giờ anh chơi Hàn Tín giỏi đến mức xuất quỷ nhập thần.

Khi đã có lợi thế ở đầu trận, cũng là lúc nên lợi dụng sự chênh lệch về kinh nghiệm và vàng để chặn sự phát triển của đội đối thủ, khiến đội đối thủ không phát triển được, giành thời gian giúp đồng đội phát triển.

Cho dù đồng đội ở đường trên đang gặp khó khăn thì anh sẽ cố gắng dọn rừng thật nhanh, sau đó lên đường trên giúp đỡ, phá hủy trụ.

Theo tiêu chuẩn của Nguyễn Viên, Thẩm Dục là một “Hàn Tín” rất tốt.

Ở trận đấu này, đối thủ dường như đã bị tâm lý khi chọn hai xạ thủ, không biết đội đối thủ đang nghĩ gì nữa.

Thẩm Dục điều khiển Hàn Tín ăn bùa đỏ ở nhà mình xong liền đi qua rừng đối phương cướp bùa xanh. Nguyễn Viên dọn xong đợt lính đầu thì đến khu vực bùa xanh của nhà mình ngồi canh.

Người đi rừng của đội đối thủ cũng là người có kinh nghiệm, xạ thủ và hỗ trợ của bọn họ nhân lúc Hàn Tín còn đang ăn bùa đỏ, đã ăn xong bùa xanh trước.

Nhưng bọn họ đã xem nhẹ trình độ của Nguyễn Viên và Thẩm Dục, Nguyễn Viên đợi Thẩm Dục dọn sạch rừng ở cánh trên, sau đó đứng canh ở khu vực bùa xanh của nhà mình rồi nói: “Có người tới dâng mạng cho mình”.

Quả nhiên, Hậu Nghệ và hỗ trợ Tôn Tẩn đã vào rừng, Hàn Tín hất tung bùa đỏ, giảm tốc độ khiến cả hai đều không chạy được.

Đường trên chơi Đạt Ma thấy đánh nhau trên bản đồ nhỏ liền chạy vào chi viện. Một mạng hạ gục cho Đạt Ma. Một mạng hạ gục cho Hàn Tín. Nguyễn Viên được bùa xanh và hai mạng hỗ trợ, nhìn thế nào đều thấy rất có lời.

Ván này đường trên phát triển rất ổn nhưng đường dưới lại bị ăn hành(2) đến thê thảm.

Không sao cả, hai xạ thủ ở đội đối thủ đều phát triển không đồng đều, chỉ cần trong vòng 15 phút, ván đấu đã kết thúc.

Nguyễn Viên bỏ điện thoại xuống, nói với Thẩm Dục: “Em đi lấy một chút đồ ăn vặt”.

“Ừ, em đi đi”.

Nghe thấy tiếng bước chân của cô, Thẩm Dục mở màn hình bình luận trong phòng livestream, nhìn những dòng bình luận, anh khẽ cười: “Nhân lúc rảnh rỗi này, tôi muốn nói một chút về chuyện đang khuấy đảo suốt hai ngày nay trên Weibo”.

Chú thích:

(1)Mic: Microphone.

(2)Ăn hành: (ngôn ngữ game) bị dưới cơ đối thủ, thua trình độ với đối thủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK